Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 1158 - Chương 1159: Đồng Lực (3)

Chương 1159: Đồng lực (3) Chương 1159: Đồng lực (3)Chương 1159: Đồng lực (3)

“Trong nhà không có tiền, đi bệnh viện, bác sĩ cũng không chữa bệnh cho.”

Nước mắt rơi đầy mặt, lấy nước mắt rửa mặt.

Hình ảnh và âm thanh rõ ràng hiện lên trong Tam Nhãn.

“Đây cũng quá...”

Tâm thần Phương Tri Hành chấn động không thôi, việc cậu có thể thấy ngoài vạn dặm ngược lại không đáng ngạc nhiên cho lắm, nhưng có thể nghe được âm thanh thì hơi thái quá chút.

Cậu thu hồi ánh mắt.

Tam Nhãn bắt đầu nhìn quét bốn phía, xẹt qua trên đám người Phàn Cao Vân. Bỗng dưng!

Trong đầu Phương Tri Hành liên tục hiện lên tin tức.

Phàn Cao Vân, toàn bộ Sinh Mệnh Kim Chúc, trong cơ thể dung hợp móng vuốt của dị thú cấp 6 'Phệ Thiên Hổ, vũ khí mang theo bên người có bom thời gian, Phong Bạo Chi Nhận...

Tin tức tỉ mỉ xác thực không bỏ sót tí gì.

Lột sạch hết gốc gác luôn!

“Xem thấu tất cả ư?”

Phương Tri Hành không kiềm được nghĩ tới Sư Hữu Giới, hắn dựa vào Tam Nhãn nhìn thấy gần hất lai lịch của cậu. Đây gần như là một loại đồng lực toàn trí toàn năng, đúng là kinh khủng!

Suy nghĩ đến đây, Phương Tri Hành mừng rỡ, chợt đứng dậy rời đi chạy về phía sa mạc nọ.

Rất nhanh, cậu tìm được thi thể cơ giới to lớn của Sư Hữu Giới.

Tam Nhãn huyết sắc nhìn qua!

Bên cạnh thi thể của Sư Hữu Giới, động cơ tim kia vẫn còn ở đấy. Trong đầu Phương Tri Hành lập tức hiện lên tin tức: Động cơ tim Cơ Thần cấp Vương.

“Quả nhiên là cấp Vương...” Phương Tri Hành ngưng tụ đồng lực, quan sát kỹ càng. Lập tức thấy được chỉ tiết không phát hiện ra trước đó, ở chỗ sâu trong động cơ tim có ánh sáng xanh lam cuồn cuộn, giống như nước biển.

“Đây là?!”

Hô hấp Phương Tri Hành khựng lại, biểu cảm trên mặt lập tức trở nên vô cùng đặc sắc.

“Tốt tốt tốt!”

Cậu nở nụ cười nhạt: “Ta cho rằng Hải Thần tạm thời sẽ không đụng đến ta, không ngờ bà ta chỉ dựa vào một chút hoài nghi đã chơi trò thà giết nhầm còn hơn bỏ sót rồi!”

“Là ta đánh giá thấp phương thức suy nghĩ của sinh mệnh cơ giới!” Phương Tri Hành nhếch miệng nhe răng cười, ánh mắt liếc nhìn bên cạnh.

Trong cát vàng cuồn cuộn, một cái khe hiện ra.

“Thì ra đây chính là khe nứt Tế Cẩu nhìn thấy.”

Phương Tri Hành bước ra một bước, đẩy khe nứt kia ra và chui vào.

Sau một hồi vô tri vô giác, phái trước rộng mở trong sáng.

Phương Tri Hành xuất hiện trên một quảng trường bao la.

Trên sàn nhà có một cái khe, cậu chui ra chính từ nơi ấy.

“Ô, lại có một tên đến!” Xung quanh đột nhiên vang lên nhiều tiếng hô kinh ngạc.

Phương Tri Hành nhìn quanh, phát hiện xung quanh có đầy người, nhiều như rừng rậm.

Toàn bộ đám người đầu là võ giả có cơ thể khỏe mạnh.

Hạt Sinh Mệnh Kim Chúc trôi nổi giữa thiên địa.

Phương Tri Hành phán đoán nơi này là thiên hạ Võ Thánh tầng thứ tư, Lại nhìn nơi mà bản thân đang đứng là bên trong một tông phái.

Trên môn đình có một tấm bảng nằm ngang: Ly Hỏa môn!

“Hay thật, vậy mà ta lại chạy thẳng đến sơn môn của người ta.” Khóe miệng của Phương Tri Hành co giật, cậu chú ý đến trên quảng trường là một mảng hỗn loạn, nần đất vỡ vụn, vết máu loang lổ, kiến trúc sụp đổ, ánh lửa bốn phía.

Rất rõ ràng, nơi này vừa trải qua hạo kiếp.

Tam Nhãn huyết sắc nhìn ra xung quanh.

Chỉ một thoáng, lượng lớn thông tin hiện lên ở trong đầu.

Cách đó không xa có một thanh niên mặt đỏ tía, 32 tuổi, cảnh giới Võ Sư, chủ tu <Nam; Minh Ly Hỏa Kinh>, dưới xương sườn phải có vết thương cũ.

Bên tay phải là một trưởng lão lông mày trắng, 179 tuổi, cảnh giới bán bộ Võ Tông, tu luyện <Nam; Minh Ly Hỏa Kinh>, <Ph;ụng Thiên kiếm pháp>, <thu;ật Khống Hỏa>, thị lực mắt trái mờ.

Đằng sau là một phụ nhân trung niên mặc váy trắng, 52 tuổi, cảnh giới Đại Võ Sư, tu luyện <Chu; Tước Dân Hàng Công>, mang theo dị bảo Hỏa Linh châu bên mình. Tầm mắt của Phương Tri Hành ngưng lại, nhìn về phía đài cao bên tay trái.

Có sáu võ giả mặc áo bào đứng vững trên 99 bậc thang.

Ông lão râu xám, 751 tuổi, Võ Tông hậu kỳ.

Nam nhân khôi ngô, 370 tuổi, Võ Tông đỉnh phong. Nữ tử tóc đỏ, 164 tuổi, Võ Tông đỉnh phong.

Ông lão lưng gù, 829 tuổi, Võ Tông trung kỳ.

Người tóc bạc mặt trẻ, 1068 tuổi, Võ Tông đỉnh phong.

Thanh niên mặt trắng, 76 tuổi, Võ Tông sơ kỳ.

Sáu cao thủ Võ Tông đứng trên đài cao, trong tay môi người cầm một sợi dây xích.

Phù phù!

Hỏa diễm lượn lờ trên dây xích, điểm cuối trói một con dị thú toàn thân đen kịt giống như sói hoang. “Tế Cẩu!” Mặc dù dị thú đó sắp bị nướng chín, toàn thân cháy đen, nhưng Phương Tri Hành vẫn nhận ra đó là Tế Cẩu! Dù sao, trên đầu Tế Cẩu cũng có một giao diện hệ thống.

[Số sinh mệnh còn lại: 1]

Lúc này Tế Cấu thảm không chịu nổi, thương thế vô cùng nghiêm trọng, Tam Nhãn trên trán cũng không còn.

Chỉ còn lại một cái mạng chó.

Nó còn bị sáu Võ Tông gác trên lửa nướng, chẳng lẽ sắp bị làm thành thịt nướng à?

Tế Cẩu nghe thấy tiếng gọi thì khó khăn quay đầu, khóc ròng nói: “Phương Tri Hành, mau đến cứu taol”
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0