Chương 1161: Đẩy ngang (2)
Chương 1161: Đẩy ngang (2)Chương 1161: Đẩy ngang (2)
"Cự Ma? Đây chẳng phải là Cự Ma trong thế giới tầng thứ năm ư?" Năm người họ muộn màng nhận ra, vẻ mặt đều không thể tin nổi.
"Đi chết đi!"
Phương Tri Hành giơ Long Cốt côn lên, đánh mạnh xuống.
Đề Côn Bất Nhiêu Nhân!
Nên một gậy lên trên người nam tử khôi ngô.
Bịch!
Nam tử khôi ngô chưa kịp phát ra tiếng kêu thảm, toàn thân đã bị đè thành thịt nát, máu thịt bắn tung tóe.
Võ Tông đỉnh phong này gặp phải côn pháp Võ Tông Pháp Thiên Tượng Địa Địa Sát cảnh, thảm bại trong chớp mắt!
Hết cách, Phương Tri Hành quá mạnh.
Chưa nói đến uy lực của Pháp Thiên Tượng Địa và sức mạnh thiên địa hợp nhất khủng khiếp thế nào.
Chỉ nói đến Nghịch Lân Cuồng Giáp, lực sát thương tăng gấp đôi, ngay cả Võ Tông đỉnh phong cũng không chịu nổi!
Nữ nhân tóc đỏ sởn hết cả gai ốc, lộ ra biểu cảm như gặp quỷ.
"Chưởng môn!"
Cô ta hoảng sợ hét lên, nhưng ngay lập tức, một bóng tối bao phủ xuống, tiếng kêu im bặt lại.
Võ Tông đỉnh phong thứ hai cũng bị một côn đập chết, thân vẫn đạo tiêu, chết không toàn thây.
"Sao có thể như vậy?" Ông lão râu xám sợ choáng váng, mở to mắt, toàn thân run rẩy như cái sàng. Phương Tri Hành giơ Long Cốt côn lên, đập nát ông ta thành thịt nhão như bằm tỏi.
Ông lão lưng gù xoay người bỏ chạy, nhưng vừa mới bay lên thì một côn ảnh từ trên trời giáng xuống.
Bịch!
Ông lão lưng gù chỉ có Võ Tông trung kỳ, toàn thân nổ tung, hóa thành thịt nát như bị sao băng đụng trúng.
Thanh niên mặt trắng cuối cùng chỉ là Võ Tông sơ kỳ, bị dọa đến mức hai chân mềm nhũn, cứng đờ tại chỗ. "Dừng tay!"
Đột nhiên có một tiếng hét giận dữ vang lên, người tóc bạc mặt trẻ bay lên, đâm ra một kiếm.
VùI
Biển lửa ngập trời màu trắng thuần cuồn cuộn ra, cuốn từ dưới lên trên đến hơn vạn mét, bao trùm toàn thân Phương Tri Hành.
Không hổ là môn chủ một phái, sau khi đạt được Tam Nhãn thì thực lực vô cùng phi phàm.
"Hừ, ngươi cũng có chút bản lĩnh, nhưng không nhiều..."
Phương Tri Hành thu lại Long Cốt côn, nắm chặt Tống Táng đao. Tống Táng đao tỉnh xảo lớn lên theo gió, biến thành đao khổng lồ dài 9000 mét.
Hạt Sinh Mệnh Kim Chúc giữa thiên địa xao động, tranh nhau tụ lên trên lưỡi đao, huyền hóa thành một vùng biển lớn.
"Đây là Thương Hải Thăng Long Quyết!"
Da mặt của người tóc bạc mặt trẻ co rút, như lâm đại địch, điên cuồng dồn sức mạnh, tăng cường uy lực cho Nam Minh Ly Hỏa!
Nhưng đột nhiên, tinh hoa thiên địa mà hắn ta điều khiển chợt hỗn loạn, rời đi một cách không kiểm soát được.
Nam Minh Ly Hỏa chẳng những không mạnh lên, mà còn yếu đi với tốc độ mắt thường có thể thấy. "Đây là!"
Dù là người tóc bạc mặt trẻ đã sống nghìn năm, kiến thức rộng rãi, cũng bị sự mất kiểm soát đột ngột này làm cho hoảng loạn.
"Nghịch: Thất Thăng Long!"
Sau một khắc, một tiếng quát lạnh truyền vào bên tai của hắn ta. Phương Tri Hành hời hợt vung đao Tống Táng.
Thương Hải như rồng, thăng thiên! Bảy luồng đao quang cuồn cuộn ra ngoài, nối thành một hàng, như bảy con rồng khổng lồ.
Biểu cảm của người tóc bạc mặt trẻ méo mó, đột nhiên võ mạnh vào ngực.
"Chu Tước Chi Thần, xin che chở cho tai"
Kèm theo một tiếng gào kích động, Vù Vù VÙI
Thân thể của người tóc bạc mặt trẻ đột nhiên bốc cháy, hỏa diễm bừng bừng, hóa thành một con Chu Tước khổng lồ trắng thuần.
Bảy luồng đao quang vừa khéo chém đến, đụng vào cơ thể của Chu Tước trắng thuần.
Phụt!
Chu Tước trắng thuần bị chấn động bảy lần, thân hình sụp đổ tan vỡ. Người tóc bạc mặt trẻ lại lần nữa lộ ra, nhưng lúc này hắn ta rất thảm hại, tóc tai bù xù, mặt đầy nếp nhăn, khô cằn, gầy như que củi.
Hắn ta quỳ xuống đất thở dốc như bò, ngẩng đầu lên nhìn Phương Tri Hành, ánh mắt đầy oán độc vô tận. "Rốt, rốt cuộc ngươi là ai?" Môn chủ một phái như điên, không còn lại chút khí độ uy nghiêm nào cả.
Hắn ta làm thế nào cũng không ngờ, vào một ngày bình thường, Ly Hỏa môn lại gặp nguy cơ diệt môn. "Không, ta chưa thua, ta còn có Tam Nhãn!"
Người tóc bạc mặt trẻ như nắm được cọng rơm cứu mạng, mở to Tam Nhãn ở ấn đường ra.
Tam Nhãn lồi lên, đồng tử tràn ngập huyết sắc không ngừng chảy ra máu tươi. Sau một khắc, Tam Nhãn mơ hồ bộc phát ra luồng xung kích không hình không dấu vết.
Phương Tri Hành thấy vậy, dường như theo bản năng mở Tam Nhãn huyết sắc ra, huyết quang sâu trong đồng tử như sương.
Chỉ một thoáng!
Chỉ cảm thấy có một luồng sức mạnh huyền diệu mạnh mẽ bắn ra từ ấn đường.
Hai luồng sức mạnh của Tam Nhãn va chạm vào nhaul
Âm!
Phương Tri Hành chỉ thấy sức mạnh Tam Nhãn huyết sắc của bản thân như mũi tên rời dây cung, một đường không trở ngại, bá đạo vô địch, đánh tan sức mạnh của phía đối diện dễ như trở bàn tay.
Sau nháy mắt, Tam Nhãn ở ấn đường của người tóc bạc mặt trẻ như bị trúng đòn nặng, nổ tung. Tam Nhãn bị hủy!
Sau ót của người tóc bạc mặt trẻ nổ tung tạo thành một hố lớn, mất đi nửa cái sọ não.
"Ọcọc..."
Môn chủ một phái phun ra máu, ngửa mặt ngã xuống, sắp không sống được nữa.