Chương 1196: Chọn người (2)
Chương 1196: Chọn người (2)Chương 1196: Chọn người (2)
“Ha ha, thì ra là thết”
Người tóc bạc mặt trẻ run tờ giấy trên tay, tặc lưỡi ngạc nhiên nhưng cũng hơi cạn lời.
Ông ta nhìn về phía các trưởng lão khác, ý vị thâm trường nói: “Sự việc đơn giản thì phải xử lý đơn giản, thông minh chớ để thông minh hại.” Những lời này quanh quấn trong đại điện, khiến những trưởng lão khác nghe xong, tròng mắt đảo quanh. Chỉ chốc lát!
“Ta hiểu rồi”
Đột nhiên, có một thanh niên mặt ngựa kích động đứng lên, dáng vẻ ngộ ra, lao tới tờ giấy cuối cùng. Một tay bắt lấy! Kết quả, hắn cũng bình an vô sự. Đường sư thúc vỗ tay tán thưởng, đắc ý cười nói: “Bốn các ngươi biểu hiện rất tốt, có tư cách theo giúp ta xông vào tiên cung Chu Viên kia.” Trưởng lão tóc trắng trăm tư không giải được, buồn bực nói: “Đường sư thúc, rốt cuộc tờ giấy này có huyền cơ gì?”
Đường sư thúc không đáp, quay đầu nhìn Phương Tri Hành, cười nói: “Ngươi là người đầu tiên hiểu ra, ngươi tới trả lời hắn.”
Phương Tri Hành liần nói: “Trên tờ giấy mang theo một luồng sức mạnh phản chấn, ngươi càng dùng sức bắt tờ giấy, bị phản chấn càng trầm trọng hơn, ngược lại nếu ngươi không dùng một chút lực nào sẽ không có việc gì.” Có hai phương pháp phá giải trò chơi bắt giấy:
Thứ nhất, ngươi dùng sức mạnh vượt qua Đường sư thúc, mạnh mẽ trấn áp lực phản chấn;
Thứ hai, không cần bất kỳ sức mạnh nào, cứ đi bắt tờ giấy giống như một phàm nhần.
Đám trưởng lão nghe xong lời này, chỉ một thoáng dại ra như gà gõ, cực kỳ cạn lời.
Đây là trò chơi tên cướp tờ giấy, vì để có thể cướp được, đương nhiên sẽ theo bản năng vận dụng sức mạnh, toàn lực ứng phó.
Má nó ai có thể nghĩ đến, càng làm như vậy, càng không thể cướp được? Mọi người chỉ cảm thấy bị Đường sư thúc đùa giỡn, trong lòng tràn đầy không cam lòng, không phục. Đường sư thúc cười ha ha nói: “Các ngươi đừng cảm thấy được ủy khuất, tiên cũng hung hiểm khó lường, nguy hiểm nhất chính là cái gì, chính là không biết!
Sau khi chúng ta tiến vào tiên cung, sẽ gặp phải rất nhiều tình huống không biết được, một khi vô ý, cửu tử nhất sinh.
Cho nên, nếu muốn sống sót trong tiên cung, phải có nhãn lực cực cao, trí thông minh.
Nhớ kỹ, chúng ta tu hành không phải tu vi của ai cao thì người đó lợi hại, mà là ai có thể sống được lâu thì người đó mới là lợi hại thật sự!” Các trưởng lão đồng loạt cúi đầu, trăm miệng một lời nói: “Cảm ơn Đường sư thúc chỉ điểm.”
Phó Vạn Sơn gật đầu, phất tay nói: “Giải tán đi.”
Dứt lời, ông là người đầu tiên xoay người rời đi.
Các trưởng lão cũng quay về nơi ở của mình.
Rất nhanh, trong đại điện chỉ còn lại có năm người Phương Tri Hành. Đường sư thúc nhìn bốn người Phương Tri Hành, dặn dò: “Ta cho các ngươi thời gian nửa ngày chuẩn bị, sau giờ ngọ sẽ xuất phát.”
Đám người Phương Tri Hành không thể làm gì khác. Đường sư thúc lại nói: “Tiên cung có bao nhiêu nguy hiểm, không cần ta nhiều lời nhỉ, ta chỉ nhắc nhở một chút.
Lần này thăm dò tiên cung Chu Viên, tuy là chùa Minh Hoàng mời nhưng lòng người không thể phòng, đám hòa thượng chùa Minh Hoàng kia ai nấy cũng rất gian xảo, chúng ta phải đề phòng một chút.”
“Vâng!” Bốn người Phương Tri Hành đáp.
Sau đó, bọn họ cũng rời khỏi đại điện.
Phương Tri Hành trở về phòng, mặt lộ vẻ trầm ngâm.
Đường sư thúc, tu vi là Võ Vương đỉnh phong nhưng vẫn yếu hơn tà tăng Phá Giới một bậc.
Bốc Diễm Nga là Võ Tông sơ kỳ, người tóc bạc mặt trẻ là Võ Tông đỉnh phong, thanh niên mặt ngựa là Võ Tông trung kỳ.
Trên thực tế Phương Tri Hành mới là người mạnh nhất trong năm người. “Tiên cung, có lẽ là thứ thần kỳ nhất thiên hạ Võ Thánh.”
Phương Tri Hành rất muốn đi xem thử.
Cũng đúng lúc này, giao diện hệ thống đột nhiên chợt lóe ánh sáng. [Điều kiện để đạt tới Thương Hải Dung Nhật Công - Võ Thánh cảnh viên mẫn:
1. Càn quét cả Chu Viên, tiêu diệt tất cả tà vật (Chưa hoàn thành) 2. Luyện hóa 1000 giọt Sinh Mệnh Kim Chúc (Chưa hoàn thành)
3. Thu hoạch 1 miếng xá lợi phật thánh (Chưa hoàn thành)]
“Ồ, cuối cùng hiện ra rồi!”
Trong lòng Phương Tri Hành vui vẻ, nhìn kỹ ba điều kiện, khóe miệng không khỏi co giật.
“Điều kiện 1 lại là càn quét Chu Viên, chuyện mà chùa Minh Hoàng còn chưa chắc làm được, kêu ta đi làm?” Phương Tri Hành hơi cạn lời, nhiệm vụ này rõ ràng là một việc khổ cực. Điều kiện 2 rất dễ dàng, về phần điều kiện 3...
“Chùa Minh Hoàng có thể có xá lợi phật thánh, nhưng đồ vật cấp bậc đó thuộc về di vật của phật thánh, tuyệt đối là bảo vật trấn phái, làm sao ta có thể lấy được?”
Suy nghĩ đầu tiên của Phương Tri Hành chính là dẫn theo Tế Cẩu kêu Tế Cẩu đi trộm.
Nhưng cậu nhanh chóng dập tắt suy nghĩ này.
Tà tăng Phá Giới ở ngay chùa Minh Hoàng.
Nhưng bây giờ Phương Tri Hành còn chưa tuyệt đối nắm chắc có thể đánh chất tà tăng Phá Giới.
Trước khi hạ sát thủ, cậu phải che giấu kỹ thân phận, vững vàng làm việc.
Vậy thì Tế Cẩu không thể dễ dàng lộ diện. Nói đến đây, Phương Tri Hành lại liếc nhìn Tài Quyết Chi Trượng, đột nhiên phóng ra một ngọn lửa.