Chương 1221: Võ Thánh (3)
Chương 1221: Võ Thánh (3)Chương 1221: Võ Thánh (3)
Nhưng mà...
Đây dù sao chỉ là ảo giác!
Trời đất rộng lớn vô ngân, mạnh như Võ Thánh vẫn là nhỏ bé hèn mọn.
Khi Võ Thánh gần với trời đất như thế sẽ giống như một giọt nước gặp biển cả, có thể bị hấp thu, bị cắn nuốt bất cứ lúc nào!
“Thì ra đây là “thiên địa đồng hóa" khiến mỗi một Võ Thánh sợ hãi!” Trong lòng Phương Tri Hành nhanh chóng sáng tỏ.
Cũng đúng lúc này, bàn tay của Hư Thánh xuyên qua cơn lốc lưỡi liầm, từng chút tới gần cổ của Phương Tri Hành.
Phong Thần mím môi, trong ánh mắt hiện lên một tia nghiêm trọng. Hư Thánh không hổ là ma đầu đứng đầu thiên hạ, lão quái vật vạn năm, sâu không lường được.
XÌ xì ~
Đột nhiên, một vũng đỏ tươi không chút dấu hiệu nở rội
Hư Thánh và Phong Thánh đồng thời sửng sốt, một bàn tay đứt lìa máu chảy đầm đìa bay lên trong tầm nhìn của bọn họ.
“Hả cái này!”
Hư Thánh đột nhiên nhanh chóng lui về, nhìn cổ tay đứt tận gốc của mình, trên mặt hiện lên hoang mang, kinh ngạc, còn có vài phần kinh dị.
Ai chặt đứt tay của ông ta? Phong Thánh?
Bà ta là Võ Thánh thăng cấp lên trong 3000 năm còn không có bản lĩnh đó.
Vậy thì...
Đồng tử Hư Thánh co rụt lại, tầm mắt dừng trên thân ảnh bao trùm trong cơn lốc lưỡi liầm.
“Ngươi làm à?!”
Phong Thánh há miệng thở dốc, trong lòng chấn động không thôi. Cơn lốc lưỡi liềm tán đi.
Lộ ra một gương mặt trẻ tuổi vô cùng bình tính.
Phương Tri Hành đứng ở đó, vừa nhìn vô cùng bình thường, cả người lẫn vật đều vô hại nhưng lại lờ mờ cho người ta một cảm giác mờ mịt xa tận chân trời.
“Hoá ra đạo hữu cũng là một vị Võ Thánh, công phu che giấu khí tức thật sự rất cao lại khiến bổn tọa nhìn nhầm rồi.”
Hư Thánh thở sâu, vẻ mặt nhanh chóng khôi phục như thường, trong giọng nói ngạc nhiên mang theo vài phần u ám bất cần đời.
Phương Tri Hành nhìn Hư Thánh, ánh mắt như có thực chất, thản nhiên nói: “Ông là người đầu tiên suýt chút nữa giết chết ta từ khi ta xuất đạo tới nay.”
Hư Thánh hơi ngơ ngác, không nghe hiểu những lời này của Phương Tri Hành là ý gì.
Tuy rằng vừa rồi quả thật ông ta theo dõi Phương Tri Hành, có ý đồ giết cậu đoạt bảo nhưng gần đến một khắc cuối cùng bị Phong Thánh ngăn cản mài
Càng miễn bàn, bản thân Phương Tri Hành chính là tu vi Võ Thánh, cho dù Hư Thánh ra tay cũng không thể giết chết cậu.
“Thiếu chút nữa” ở đâu ra?
Chỉ có Phương Tri Hành biết, nếu không có Phong Thánh đúng lúc nhúng tay, lúc này cậu đã chất trong tay Hư Thánh rồi.
Đúng vào lúc này!
Giao diện hệ thống chợt lóe ánh sáng! [Điều kiện để Vô Lượng Ma Chưởng - Võ Thánh trở thành viên mãn:
1. Giết chết hoặc chiến thắng sinh mệnh cùng cấp 1 người (Chưa hoàn thành)]
“Chỉ có một điều kiện này hả?” Phương Tri Hành cầm Tam Tiêm Lưỡng Nhận đao lành lạnh cười, nhấn mạnh từng chữ nói: “Hư Thánh, ta sẽ báo đáp ơn không giết của ông!”
Trong lúc đó, trời đất này gió nổi mây phun.
Hạt Sinh Mệnh Kim Chúc điên cuồng tụ lại bên cạnh Phương Tri Hành, ngưng tụ thành biển cả vô tận.
Hư Thánh thấy trước mắt hoa lên, dưới chân biển cả tràn lan, dĩ nhiên đã lôi cuốn ông ta vào trong đó. Ông ta nhất thời biến sắc, vội vàng thi triển tuyệt kỹ, toàn lực điều động sức mạnh to lớn của trời đất. Nhưng vừa hành động thì hay rồi! Vốn có thể tuỳ ý thuyên chuyển tinh hoa trời đất lại hỗn loạn không chịu nổi, không nghe sai khiến.
“Nghịch - Vô Hạn Thăng Long!”
[Đặc hiệu: cưỡng ép cướp lấy tỉnh hoa trời đất, nhiễu loạn kẻ địch điều động sức được cái này mất cái kia, ta mạnh địch yếu, nghiền áp cùng cấp.]
Phương Tri Hành nổi lên sát tâm, một đao bổ ra.
Biển cả vô tận theo đó nhấc lên sóng to gió lớn, từng vòng Dung Nhật phá nước mà ra, chỉ chít dày đặc, vô cùng vô tận.
Tình cảnh này!
“Võ Thánh đỉnh phong!”
Phong Thánh đứng trên bầu trời chính mắt thấy cảnh tượng này, kinh ngạc ngây ra như phông, không thể tin nổi.
“Thật mạnh!”
Vẻ mặt Hư Thánh lạnh lùng, nổi lên một tầng nổi da gà, từ lúc chào đời tới nay lần đầu tiên da đầu của ông ta run lên, trong lòng sinh ra lớn lao sợ hãi.
“Hư Không Chỉ Thủ - Cường LỗI”
Hư Thánh nhanh chóng thi triển ra một môn chưởng pháp cực kỳ mạnh mẽ, chưởng ảnh đầy trời rơi xuống, đáp về phía Dung Nhật.
Một chưởng đối ứng với một vòng Dung Nhật!
Chỉ cần ông ta có thể trấn áp tất cả Dung Nhật thì có thể phá sát chiêu của Phương Tri Hành.
Quyết đấu giữa Võ Thánh khả năng điều động sức mạnh to lớn của trời đất không kém mấy, thi đấu là sát chiêu của ai lợi hại hơn.
XÌ xÌ ~
Dung Nhật khủng bố tản mát ra chân hỏa thái dương, cháy đến Hư Không Chi Thủ xì xì bốc hơi giống như thịt ba chỉ trên tấm sắt.
“Áp chế!”
Hư Thánh chịu đựng đau nhức, ngăn chặn Dung Nhật dâng lên. Nhưng mà, mỗi một vòng Dung Nhật giống như mặt trời mới mọc, từ từ dâng lên, thế không thể đỡ. Hư Không Chi Thủ căn bản không áp chế được!
Càng miễn bàn, Dung Nhật vô cùng vô tận, số lượng vượt qua Hư Không Chi Thủ.