Chương 1236: Kim huyết (4)
Chương 1236: Kim huyết (4)Chương 1236: Kim huyết (4)
Phương Tri Hành rùng mình, toàn thân phấn chấn.
Thân ảnh cậu lóe lên, biến mất trong màn mưa.
Dưới chân núi Thương Hải môn chính là thành Sơn Dương.
Lúc này, trong một con hẻm sâu trong thành, đang diễn ra một cuộc hỗn chiến ác liệt.
Bọn người của bang Độc Xà thấy một đôi phu thê trẻ tuổi trên đường, thấy nữ nhân xinh đẹp như hoa thì lập tức buông lời trêu ghẹo.
Không ngờ, trượng phu của nữ nhân lại là một cao thủ Võ Sư cảnh, kiếm thuật cao cường, đánh cho mấy tên lưu manh phải quỳ xuống xin tha.
Những người khác trong bang Độc Xà nghe được chuyện này, sao bọn họ có thể nuốt trôi cục tức này, lập tức tập hợp nhiều người trong bang, bắt cóc người nữ nhân, đánh hội đồng thanh niên.
“Lấy nhiều đánh ít, còn dùng vôi bột ám toán, các ngươi có xứng là anh hùng hảo hán không?”
Thanh niên đầy phẫn nộ, cố gắng vung trường kiếm, thi triển kiếm pháp gia truyền <Th;ủy Nguyệt kiếm Quyết>.
Kiếm như nước chảy, trăng như lưỡi câu, mỗi lần thanh niên vung kiếm, đều phóng ra một luồng ánh sáng trong trẻo, đẹp như tranh vẽ, giống như vầng trăng trong nước, vô cùng tinh diệu.
Tuy nhiên, bị hàng chục người đánh hội đồng, thanh niên liên tục khổ chiến, dần dần kiệt sức rồi thất bại. Lúc này, thanh niên chỉ còn dựa vào cơn giận dữ để chống đỡ, nhưng con người có lúc cạn kiệt sức lực. BichI
Thanh niên ăn một gậy sau lưng, mặt mày đỏ bừng, toàn bộ dưỡng khí bị ép ra khỏi lồng ngực.
Hắn loạng choạng dựa vào tường mới không ngã xuống.
“Mẹ kiếp, còn chưa chịu thua? Ta khinh!”.
Một tên nam nhân một mắt khạc ra một bãi nước bọt tanh tưởi, mặt mày hung dữ, vẻ mặt vô cùng tàn ác.
Ông ta túm lấy nữ nhân, ôm cô vào lòng, giơ tay lên xuống rồi tùy ý không cố ky mà phi lễ cô.
“Tiểu tử, nữ nhân của ngươi ở trong tay ta, nhìn đi, cô ta hưởng thụ cảm giác bị ta chơi đùa chừng nào.” Nam tử một mắt cười nham hiểm nói. “Ha ha ha!” Đám đông cười vang lên.
Nữ nhân bật khóc, vô cùng sợ hãi. “Thả cô ấy ra!” Thanh niên tức giận, nghiến răng nghiến lợi lao ra ngoài nhưng lại bị một cây gậy đâm vào chần.
Cuối cùng, hắn không thể chống đỡ được nữa và ngã xuống đất.
Đám người của bang Độc Xà xông lên, đè hắn xuống đất.
Nam nhân chột mắt vui mừng quá mức, đẩy nữ nhân xuống trước mặt chàng trai, sau đó ngồi lên người nữ nhân rồi xé y phục của cô ra. “Ngươi, ngươi muốn làm gì?” Thanh niên sợ hãi hét lên.
Nam nhân chột mắt liếm lưỡi, ông ta vặn vẹo trên người nữ nhân, trên mặt tràn ngập tà quang sáng ngời, nói: “Đang làm gì hả? Ta muốn chơi nữ nhân của ngươi, ngươi nhìn kỹ cho ta. “
“A, đừng mài”
Thanh niên kêu thảm thiết, giãy giụa điên cuồng, nhưng không làm nên chuyện gì cả.
Hắn không muốn nhìn thê tử bị người ta làm nhục, nhưng lại bị người ta nắm đầu, bứt da đầu, ép hắn phải nhìn lấy.
Soạt! Đột nhiên một luồng hàn quang lướt qual
Toàn thân của mọi người đều cứng đờ, âm thanh cười vui vẻ chợt im bặt lại.
Thanh niên hơi ngây ra, sau đó hắn nhìn thấy thân thể của nam tử một mắt, từ chỗ lồng ngực đã nứt làm đôi.
Máu tươi phun ra, bắn tung tóe lên mặt hắn, rắc lên thân của nữ nhân. Đôi phu thê mơ màng, nhìn quanh một lượt.
Mấy người của bang Độc Xà đều bị chém đứt, đột tử tại chỗ, không một ai ngoại lệ.
Thi thể ngổn ngang lộn xộn trên mặt đất, một vũng máu lớn chảy tràn trên đất.
Đôi phu thê bò dậy, đỡ lấy nhau, không rõ có chuyện gì.
Một lúc lâu sau, thanh niên dường như hiểu ra gì đó, hắn hét về phía không khí: “Đa tạ tiên bối cứu mạng, đại ơn đại đức, Ngô gia thành Linh Dương mãi mãi không quên!”
Hắn nói xong, đôi phu thê lập tức đập đầu ba cái, rồi rời khỏi hiện trường.
Đợi hai người họ biến mất khỏi cuối hẻm thì một bóng dáng xuất hiện cách không, không phải Phương Tri Hành thì còn là ai.
Cậu đạp bước đứng trên không trung, đứng trên thi thể và vũng máu, vẻ mặt không buồn không vui. “Kim Sắc Huyết Hà: Hiện!”
Thần thông khởi động, chỉ một thoáng, lấy Phương Tri Hành làm trung tâm, xung quanh hiển hiện một dòng sông màu vàng như tấm lụa lượn lờ lao nhanh không thôi. Nhìn từ xa, Kim Sắc Huyết Hà chỉ rộng bằng lòng bàn tay, dài 2m. Nhưng càng tiến lại gần Kim Sắc Huyết Hà thì càng cảm giác độ rộng của nó có thể sánh với Hoàng Hà, độ dài càng vượt qua Trường Giang. Kim Sắc Huyết Hà vừa xuất hiện, vũng máu trên mặt đất đã ngược dòng, chảy ngược lên.
Nhưng cho dù có bao nhiêu huyết dịch màu đỏ tiến vào Kim Sắc Huyết Hà, hoàn toàn không cách nào thay đổi màu sắc của nó. Sau nháy mắt, Phương Tri Hành cảm nhận được gì đó, thân thể không nhịn được mà run rẩy.
[Kim Sắc Huyết Hà, hội tụ huyết dịch của 37 người...]
[Độc Xà Điếu Thủ: Võ Sư trung kỳ, công pháp cao nhất có thể tu luyện đến cảnh giới Võ Sư đỉnh phong.] [Độc Xà côn pháp: Võ Sư hậu kỳ, công pháp cao nhất có thể tu luyện đến cảnh giới Đại Võ Sư đỉnh phong.]
[Thủy Nguyệt Kiếm Quyết: Võ Sư trung kỳ, công pháp cao nhất có thể tu luyện đến cảnh giới Võ Tông đỉnh phong.]