Chương 1242: Kiêu ngạo (3)
Chương 1242: Kiêu ngạo (3)Chương 1242: Kiêu ngạo (3)
Dần dà, thánh kiếm Ly Dương không chịu được khống chế mà run rẩy, mơ hồ lộ ra thế thất bại.
Mà Đạo Thánh vẫn bình tĩnh, thành thạo.
Sự mạnh mẽ và kinh khủng của Tam Muội Chân Hỏa Đạo môn vượt quá tưởng tượng, vững vàng chế trụ Ly Dương Tử Hỏa cuồng bạo bá đạo. “Lửa của vương triều nhân gian, chung quy không đánh lại dị hỏa của Đạo môn!”
Đạo Thánh cười ha ha, mặt mày hớn hở.
Đột nhiên tia sáng tối dần, mảng lớn bóng ma chiếu xuống dưới từ phía sau ông ta.
“Hả?” Đạo Thánh rùng mình, liếc mắt thoáng nhìn một bàn tay khổng lồ ở giữa không trung, dùng khí thế sét đánh không kịp bưng tai mà đè xuống.
“Đây là Hư Không Chi Thủ!”
Đạo Thánh híp mắt lại, tặc lưỡi nói: “Pháp trận ở sào huyệt dãy núi Ma Cốt của Hư Thánh cũng được đưa đến đây?”
Tay phải của ông ta quét ngang ra, muốn thi triển thần chưởng Tiên Thiên bá đạo!
Nhưng ông ta vừa giơ tay lên, dưới chân đột nhiên trầm xuống, lần nữa chìm vào trong vũng bùn.
Quỷ dị là nước đen bên trên vũng bùn quay cuồng, sôi trào. Đạo Thánh biến sắc, ngẩng đầu nhìn lại.
Quả nhiên, dưới long ky mọc lên một ngọn núi Bạch Cốt, nâng cự nhân hỏa diễm lên.
Xương trắng điêu đốt vù vù như củi, giúp Ly Dương Tử Hỏa tăng vọt điên cuồng.
Trong nháy mắt, Ly Dương Tử Hỏa đổi sang hướng suy tàn, vồ đến một cách hung mãnh, vô cùng tàn bạo. Mà Tam Muội Chân Hỏa lại cuốn ngược về, không còn cường thế, không thể đánh bại Ly Dương Tử Hỏa.
Núi trắng nước đen, Ly Dương pháp trận, Trảo Trạch pháp trận, còn có... Hư Không Chi Thủ ngang nhiên chộp xuống!
BịchI
Cả người của Đạo Thánh chấn động, áo bào bị xé rách, mảnh nhỏ văng tung tóe.
“Chậc, uy lực của Hư Không Chi Thủ ngang tàn mạnh mẽ như vậy à?” Đạo Thánh bị đánh đến cúi đầu, đến nỗi cái đầu dưa hơi mơ màng.
Ông ta cẩn thận nhìn lên, lúc này mới phát hiện trên Hư Không Chỉ Thủ thình lình treo từng viên Kim Cang.
“Hay hay hay!”
Vẻ mặt của Đạo Thánh giận dữ, nổi lên gân xanh, chợt vắt ngang bảo kiếm lên đỉnh đầu, ngăn cản Kim Cang Hư Không Chỉ Thủ. “Không ngờ những pháp trận này không phải là độc lập, đã sớm bị dung hợp lại với nhau, hình thành nên một tổ hợp pháp trận.”
“Tuy đơn sơ thô ráp nhưng lại rất thực dụng!”
Đạo Thánh sáng tỏ thông suốt, hiểu rõ tất cả.
Mấy pháp trận ở phía trước thật ra là dùng để thăm dò ông ta.
Cho đến lúc này, sát cơ lộ raI
Chỉ là Đạo Thánh cả đời kiêu ngạo, tung hoành vô địch, chưa từng chịu đựng sáu pháp trận siêu cấp cấp bậc Võ Thánh đồng thời công kích. Trong lúc nhất thời, hai chân của ông ta chìm vào vũng bùn, phần đầu gối trở xuống bị nước đen nuốt hết.
Phía trước có Ly Dương Tử Hỏa tàn sát bừa bãi, trên đỉnh đầu có Kim Cang Hư Không Chi Thủ lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn.
Phía sau thì thế nào?
Trong lòng của Đạo Thánh hơi hồi hộp, mỗi một tế bào toàn thân đầu đang phát ra cảnh báo.
Vù vù vùi
Sau nháy mắt, âm thanh vang lên! Đạo Thánh tê cả da đầu, nhanh chóng quay đầu nhìn.
Đập vào mi mắt là một nữ tử trẻ tuổi có dung mạo cực đẹp, tu vi có lẽ chỉ có Võ Vương cảnh. Nhưng đây không phải là trọng điểm.
Trọng điểm là trên đỉnh đầu của nữ tử trẻ tuổi vắt ngang 36 thanh bảo kiếm.
Đồng tử của Đạo Thánh hung hăng co rụt, ông ta nhận ra những thanh bảo kiếm đó.
Toàn là thánh kiếm mà Kiếm Thánh các đời từng sử dụng, luôn được lưu giữ trong Mộ Kiếm của núi Vạn Kiếm!
Theo lý, chỉ có Kiếm Thánh mới có thể thúc giục những thanh thánh kiếm này.
Nhưng nữ tử trẻ tuổi giơ bàn tay ngọc thon dài lên, 36 thanh thánh kiếm cùng rung động, hô ứng lần nhau. “Chẳng lẽ là truyền thừa Kiếm Chủng!”
Đạo Thánh đột nhiên bừng tỉnh, không sai được, nữ tử trẻ tuổi đạt được truyền thừa Kiếm Chủng thì cô ta có thể khống chế những thanh thánh kiếm này.
Soạt soạt soạt!
Từng thanh thánh kiếm bắn ra, kiếm uy ngập trời kinh thế hãi tục cuốn lấy kiếm ý vô thượng của Kiếm Thánh các đời, xé rách thời không, hủy diệt vạn cổi
Đạo Thánh xao động muốn chết, có lẽ không thể phá vỡ Thiên Chùy Tiên Thiên Thể của ông ta, nhưng tuyệt đối không gánh được uy lực của 36 kiếm thánh. Càng quan trọng hơn là ông ta bị pháp trận khác kéo lại, hoàn toàn không ra tay được, không phần tâm được.
Kengl
Thanh thánh kiếm đầu tiên đâm trúng sau lưng ông ta, bộc phát ra tiếng kim loại va chạm.
Sắc mặt của Đạo Thánh đỏ lên, không kịp trì hoãn thì thanh thánh kiếm thứ hai đã theo sát tới.
Đâm vào cùng một vị trí!
Sau đó là thanh thứ ba, thanh thứ tư...
Trong lúc nhất thời, tròng mắt của Đạo Thánh nứt ra, chỉ muốn mắng người. Là ông ta quá sơ suất, đánh giá thấp năng lực của Phương Tri Hành. Cũng đúng, Phương Tri Hành có thể dùng sức một mình giết chết sáu Võ Thánh, đâu phải là hạng người dễ dàng?
Chỉ có điều, ông ta vô địch quá lâu, thậm chí cả đời này chưa gặp được đối thủ nên không dám tin thế giới này tồn tại người mạnh mẽ hơn ông ta.