Chương 125: Huyết Hải (2)
Chương 125: Huyết Hải (2)
“Rất ít, trong ấn tượng chỉ có một người.”
Lư An Phủ khẽ híp mắt lại, giọng nói trầm xuống một chút, trả lời: “Người đó chính là Trình Thiên Tích, đệ đệ của Trình Thiên Ân , công pháp hắn luyện chính là Thiên Sát Huyết Hải công.”
“Trình Thiên Tích!!”
Phương Tri Hành rùng mình, chẳng trách khi cậu gặp Trình Thiên Tích, cậu luôn cảm thấy người này rất nguy hiểm, rất tà đạo.
Hơn nữa, gã còn biết cách sử dụng máu tim của con non Giác Hầu Vương để chữa trị thương tích cho Trình Thiên Ân .
Điều này rất có thể chính là phương pháp chữa trị được ghi chép trong Thiên Sát Huyết Hải công.
“Thú vị đấy.”
Phương Tri Hành hít sâu một hơi rồi nói với thái độ thành khẩn: “Đa tạ lời nhắc nhở của Lư đường chủ, ta sẽ suy nghĩ lại.”
“Được, ngươi tự quyết định đi.” Lư An Phủ chỉ thuận miệng nói, hắn có ý tốt nhưng có nghe hay không là chuyện của Phương Tri Hành.
Phương Tri Hành lại hỏi: “À đúng rồi, không biết đãi ngộ của Hương chủ như ta thế nào?”
“Ha hả, biết ngay ngươi sẽ hỏi mà.”
Lư An Phủ cười nói: “Đương nhiên đãi ngộ của Hương chủ Thiết Sơn môn chúng ta đương nhiên rất rốt, tiền công 1 vạn đồng tiền, ngoài ra còn được nhận mười viên Nhục Đan cấp 2 thượng phẩm.”
Phương Tri Hành nhướng mày hỏi lại: “Chỉ có mười viên Nhục Đan thôi à?”
“Không ít đâu!”
Lư An Phủ tỏ vẻ nghiêm túc, cẩn thận giải thích: “Thịt dị thú có độc, máu thịt của dị thú cấp 2 càng độc hơn, nhất định phải loại bỏ độc rồi mới dùng được.”
Mà giá trị quan trọng nhất của Nhục Đan nằm ở đây, nó chính là vật phẩm bổ dưỡng, vật phẩm tiêu hao đã được loại bỏ độc tố.
Tuy nhiên, bởi vì kỹ thuật luyện chế khác nhau cho nên mức độ loại bỏ độc tố cũng khác nhau.
Nếu có thể loại bỏ được ba phần độc tố thì là hạ phẩm; Loại bỏ được sáu phần độc tố chính là trung phẩm; Loại bỏ được hơn chín phần độc tố mới có tư cách xưng là thượng phẩm!
Nói thật, Nhục Đan thượng phẩm có mức độ gây hại rất rất nhỏ đối với cơ thể võ giả, cho nên nó có giá trị rất cao, cung không đủ cầu.
Thông thường mà nói, chỉ có người của môn phiệt thế gia mới có tư cách sử dụng Nhục Đan thượng phẩm, võ giả bình thường rất đáng thương, có thể ăn được Nhục Đan hạ phẩm đã may mắn lắm rồi.
Thiết Sơn môn chúng ta trung thành với La gia, mà La gia có bối cảnh hùng hậu, có thể cung cấp một lượng lớn Nhục Đan, chia một phần cho chúng ta.
Dù là như vậy, chỉ những thành viên cấp cao từ Hương chủ trở lên mới có tư cách dùng Nhục Đan thượng phẩm.”
Phương Tri Hành hiểu ra, không nhịn được mà hỏi: “Xin hỏi đường chủ, có cách nào để kiếm thêm Nhục Đan không?”
“Tất nhiên có, rất nhiều cách!”
Lư An Phủ cười ha ha: “Thế này đi, ta sẽ giới thiệu cho lão đệ ba cách khá đáng tin, đệ tự tham khảo ha.
Cách thứ nhất, chỗ ta là Đúc Binh đường, chính là nơi chuyện rèn đúc vũ khí trang bị.
Vũ khí trang bị là thứ quý giá, một người bình thường mặc áo giáp cầm binh khí thì có thể đánh bại võ giả Quán Lực cảnh cực khổ tu luyện nhiều năm.
Nói chung, ngươi có thể đến đây học thuật rèn đúc, chỉ cần ngươi có thể tự rèn đúc vũ khí trang bị thì có thể dùng công lao để đổi lấy Nhục Đan phong phú, có thể nói rằng biết nhiều khổ nhiều!
Cách thứ hai có tính nguy hiểm nhất định, ngươi có thể thử đến Cấm Khu giết chết dị thú, sau đó dùng thịt dị thú để đổi Nhục Đan, cần phải liều mạng.
Cách thứ ba cũng không dễ gì, thậm chí có thể nói rằng nguy hiểm hơn, đó chính là truy bắt hoặc truy sát tội phạm bị truy nã.
Nhiều tội phạm bị truy nã được treo thưởng hậu hĩnh, chỉ cần ngươi có bản lĩnh bắt hoặc giết bọn họ thì ngươi cũng có thể kiếm được rất nhiều Nhục Đan.”
Phương Tri Hành nhanh chóng hiểu ra, cậu ngẫm nghĩ rồi tò mò hỏi: “Chúng ta không thể tự luyện chế Nhục Đan hả?”
Lư An Phủ thở dài: “Nếu thực sự có thể tự luyện chế Nhục Đan thì tốt quá rồi. Nhưng tiếc rằng phương pháp luyện chế Nhục Đan thuộc cơ mật trọng tâm, nằm trong tay các môn phiệt, người ngoài không thể nào biết được.”
Phương Tri Hành thầm nói đúng như dự đoán.
Sau đó, cậu nhận tiền công tháng này cũng với một tấm lệnh bài tượng trưng cho thân phận Hương chủ.
“Xong việc ở đây rồi.”
Phương Tri Hành cười thoải mái, nhanh chóng rời khỏi Đúc Binh đường, trở về nha môn.
Lúc này đã chập tối, trời bỗng đổ mưa phùn, mang theo một luồng khí lạnh.
Bất giác, đã đến cuối tháng mười, trời bắt đầu trở lạnh.
“Trời lạnh rồi, cuộc sống của nạn dân chỉ càng khó khăn hơn, bạo loạn cũng sẽ ngày càng dữ dội, tình thế có thể thay đổi đột ngột.”
Phương Tri Hành khẽ thở dài.
Tế Cẩu đáp: “Trong thành còn có khung cảnh thái bình, ca múa tưng bừng, cuộc sống bình thường phải sống thế nào thì sống thế đấy. Người có tiền thì càng sung sướng, ăn chơi trác táng, hưởng thụ xa hoa.”
Phương Tri Hành trầm ngâm: “Loạn thế đã đến, những ngày bình yên như thế này không thể kéo dài mãi được, chiến loạn là chuyện không thể tránh khỏi, cho nên tao phải nhanh chóng trở nên mạnh mẽ hơn mới được.”