Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 1259 - Chương 1260: Sinh Mệnh Giáo (2)

Chương 1260: Sinh Mệnh giáo (2) Chương 1260: Sinh Mệnh giáo (2)Chương 1260: Sinh Mệnh giáo (2)

“Làm sao đây, chúng ta hoàn toàn không đuổi kịp Phương Tri Hành?” “Hây, nếu Phương Tri Hành dễ dàng bị chúng ta săn giết thì sẽ không thể leo lên được lệnh tru sát của thất Hoàng được.”

“Đúng vậy, người này vô cùng hung ác, thủ đoạn thông thiên, tuyệt đối không phải là hạng người dễ dãi.” “Các ngươi đừng vội, phương hướng mà Phương Tri Hành bỏ chạy là nội địa đại lục, chỉ cần chúng ta thông báo tin tức này cho thất Hoàng, hừ hừ, thất Hoàng tất nhiên sẽ bày ra thiên la địa võng khiến hắn chắp cánh khó thoát.”

“Được, cứ làm như vậy đi!”

Cùng lúc này! Bát Hầu liên lạc với Cổ Hoàng, trò chuyện video.

“Có thể chắc chắn là Phương Tri Hành à?”

Cổ Hoàng ngồi phía sau một bức màn che, bóng dáng rất mơ hồ, có sương mù lượn quanh.

Bát Hầu dễ bảo, đáp lại: “Không cách nào chắc chắn 100%, lúc thuộc hạ phát hiện người ấy thì hắn đã hốt hoảng trốn ra khỏi thành rồi.”

Cổ Hoàng thong thả nói: “Có thể thoát khỏi tay ngươi, thấy được thực lực không tầm thường, hắn có phá hoại thành thị không?”

“Không có.” Bát Hầu vội nói.

Cổ Hoàng đã hiểu ra: “Phương Tri Hành đi qua thành Mộng Dương, dừng lại ở một tiệm cà phê trong thời gian ngắn, gọi một cốc cà phê đá, nói chuyện với một người đàn ông trung niên.”

Tinh thần của Bát Hầu căng thẳng, dò hỏi: “Bọn họ đã nói gì?”

Cổ Hoàng trả lời: “Người đàn ông trung niên không nhớ rõ hắn và Phương Tri Hành đã nói gì, có lẽ ký ức bị xóa sạch rồi.”

Bát Hầu ầm thầm thở phào, hiên ngang lẫm liệt nói: “Phương Tri Hành tự tiện xông vào địa bàn của ngài, tội ác tày trời, thuộc hạ xin đích thân dẫn đội đi truy nã hắn.” Cổ Hoàng mỉm cười nói: “Tuy ta không rõ mục đích của Phương Tri Hành là gì nhưng hắn rõ ràng muốn hành sự khiêm tốn, không có ý trêu chọc chúng ta, vậy chúng ta cũng không cần phải ép hắn vào đường cùng.”

Tinh thần của Bát Hầu hơi động: “Ý của ngài là?”

Cổ Hoàng đáp lại: “Đuổi hắn ra xa là được, so với chúng ta, có lẽ Cửu Thiên Lôi Hoàng càng muốn giết hắn hơn.”

Bát Hầu tỉnh ngộ ra, sau đó trong lòng không khỏi buồn cười.

Ừm, xem ra Phương Tri Hành đã đúng.

Thất Hoàng không phải là chung một lòng, mà tràn đầy lục đục tranh đấu.

Cứ như vậy, Thất Thải Tường Vân thông suốt một đường rời khỏi phạm vi thế lực của Cổ Hoàng. Một người một chó xông vào địa bàn của Nhân Hoàng dọc theo đường thẳng.

Lúc này, Nhân Hoàng đã sớm nhận được tình báo.

“Mạng lưới giám sát của Cổ Hoàng cho thấy Phương Tri Hành đang chạy trốn về phía chúng ta, có lẽ chưa đến một khắc sẽ đến nơi...” Thế lực khắp nơi trong địa bàn Nhân Hoàng đầu quan tâm, động tác không ngừng, trong lúc nhất thời gió giục mây vần.

“Kỳ lạ, tại sao Phương Tri Hành lại chạy trốn về phía chúng ta?” Trong Sinh Mệnh giáo, ba giáo chủ áo đỏ tụ tập lại với nhau uống trà, thong dong thảo luận. Một người trầm ngâm nói: “Theo lý mà nói, Phương Tri Hành nên trốn về phía biển rộng, được bao xa thì trốn bấy xa, nhưng hắn lại làm theo cách ngược lại, đúng là kỳ lạ.”

Một người khác vội vàng nói: “Nếu không, ta còn cho rằng hắn chạy đến chỗ của chúng ta đấy.”

“Ồ, sao biết được?”

“Phương Tri Hành chạy trốn ra hải ngoại tuy có thể giữ được cái mạng nhỏ, nhưng con đường tu hành chỉ sợ sẽ cắt đứt từ đây.”

Giáo chủ áo đỏ thẳng thắn nói: “Đổi lại là bất kỳ ai, chỉ sợ đều sẽ không cam tâm, thử hỏi nếu như ngươi là Phương Tri Hành, nên phá cục diện thế nào?”

Một người suy nghĩ, sau đó lắc đầu nói: “Vừa có lệnh tru sát của Nhân Hoàng, bất kể là ai, tiền đồ ở đại lục Cơ Thần đầu sẽ hủy hết, chắc chắn phải chết, bất kỳ cố gắng nào đều là phí công.”

Người còn lại tất nhiên là hiểu rõ, phụ họa nói: “Không ai cứu được Phương Tri Hành cả.”

Giáo chủ áo đỏ cười ha ha nói: “Chưa chắc! Lệnh tru sát do thất Hoàng phát ra nên người có thể cứu Phương Tri Hành tất nhiên cũng là thất Hoàng. Chỉ cần một trong thất Hoàng đổi chủ ý, vậy thì chuyện này sẽ được cứu văn.”

Hai giáo chủ áo đỏ khác nghe vậy thì không khỏi nhìn nhau, ánh mắt sáng lên.

“Ý của ngươi là Phương Tri Hành chạy trốn đến chỗ chúng ta là vì tìm kiếm sự che chở của Nhân Hoàng?” “Đúng vậy!”

Giáo chủ áo đỏ tính kỹ phân tích và suy luận của bản thân: “Dù sao Phương Tri Hành cũng là cao thủ Nhân tộc chúng ta.”

Vừa thốt ra lời này!

Hai giáo chủ áo đỏ khác chìm vào im lặng, có tâm trạng phức tạp.

Địa vị của Nhân tộc ở đại lục Cơ Thần rất thấp, bị tộc Cơ Giới áp đảo trên đầu làm mưa làm gió, thậm chí là tùy ý nô dịch, xâm lược, khổ không thể tả.

Nhân tộc không chỉ một lần khởi nghĩa, mà lần nào cũng kết thúc với thất bại.

Nếu không phải Nhân Hoàng quật khởi, che chở chúng sinh thì Nhân tộc có khả năng bị diệt sạch rồi. Chính vì nguyên nhân này, lúc truyền ra tin tức Phương Tri Hành giết chết Hải Thần, trong lòng của rất nhiều người vui sướng, vung tay hoan hô.

Hải Thần là Cơ Thần cấp Vương, từng ức hiếp và bóc lột Nhân tộc, chết chưa hết tội.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0