Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 1260 - Chương 1261: Sinh Mệnh Giáo (3)

Chương 1261: Sinh Mệnh giáo (3) Chương 1261: Sinh Mệnh giáo (3)Chương 1261: Sinh Mệnh giáo (3)

Phương Tri Hành giết Cơ Thần đã xả được cơn giận cho những Nhân tộc bị ức hiếp.

Cậu vốn là đại anh hùng!

Nhưng lệnh tru sát của thất Hoàng lại đóng chặt cậu lên trụ tử hình. Nói thật, sau khi rất nhiều người nghe nói Nhân Hoàng đồng ý tru sát Phương Tri Hành thì trong lòng vô cùng thất vọng.

Nhưng có lời đồn Nhân Hoàng đã bỏ phiếu trắng, không bỏ đá xuống giếng.

Nhưng chung quy Nhân Hoàng chỉ có một mình, đối mặt với sự liên thủ ép buộc của lục Hoàng, ông thế đơn lực bạc, có thể làm được gì chứ? Tuy nói như vậy, nhưng phần lớn mọi người vẫn sùng bái Nhân Hoàng, tin tưởng Nhân Hoàng. Giáo chủ áo đỏ phân tích tỉ mỉ: “Hải Thần là thuộc hạ của Cửu Thiên Lôi Hoàng, người một lòng muốn giết chất Phương Tri Hành thật ra chỉ có một mình Cửu Thiên Lôi Hoàng. Vậy thì chỉ cần Nhân Hoàng và Cửu Thiên Lôi Hoàng bàn xong điều kiện, cho đủ lợi ích, bảo vệ cái mạng nhỏ của Phương Tri Hành không phải là không thể!”

Càng nghe lời của ông thì càng cảm thấy có lý.

Không bao lâu sau, giáo chủ Sinh Mệnh giáo triệu tập toàn thể giáo chủ mở cuộc họp.

Tất cả giáo chủ của ba cấp bậc áo đỏ, áo vàng, áo tím ùn ùn kéo đến, tiến vào đại điện nghị sự. Chờ chốc lát, giáo chủ Sinh Mệnh giáo đột nhiên hiện thân.

Trong đại điện lập tức nổi lên mây mù, bắt đầu khởi động.

Dung mạo của vị giáo chủ này trẻ trung mà tuấn tú, không phân biệt được cao thấp, khí chất hiền hòa, cử chỉ nho nhã.

Ông hành tẩu ở trong mây mù giống như thần tiên hạ phàm khiến lòng người sinh ra sự kính ngưỡng. “Bái kiến giáo chủ, giáo chủ thiên thu vạn tuế!” Một đám giáo chủ cung kính.

Giáo chủ Sinh Mệnh giáo ngồi ở vị trí chủ tọa, giơ tay lên, cười nói: “Bình thân.”

Ông nhìn quanh mọi người rồi bình thản nói: “Tại sao lần này triệu tập các ngươi qua đây, chắc hẳn các ngươi đã đoán được. Đúng vậy, chúng ta phải sớm chuẩn bị xử trí Phương Tri Hành như thế nào.” Đám giáo chủ thầm nghĩ quả nhiên, không khỏi lấy lại tinh thần.

Một giáo chủ áo vàng đứng ra, cất cao giọng nói: “Giáo chủ, Phương Tri Hành trốn về phía nội địa đại lục, để bản thân hắn rơi vào hoàn cảnh bao vây mười mặt, hành động lần này khiến kẻ khác khó hiểu, không rõ mục đích.

Ta cho rằng hắn làm như vậy có hai khả năng, thứ nhất hắn chỉ đi ngang qua chỗ chúng ta, thứ hai là hắn muốn tìm Nhân Hoàng làm chỗ nương tựa, tìm kiếm sự che chở.” Mọi người đều gật đầu. Giáo chủ Sinh Mệnh giáo cười nhạt nói: “Ví dụ hắn thật sự đến tìm chỗ nương tựa, các ngươi cảm thấy Nhân Hoàng nên giữ lại hắn không?”

Một giáo chủ áo đỏ lập tức hét lên: “Tuyệt đối không thể!”

Mọi người liếc mắt nhìn, chờ đợi câu tiếp theo.

Giáo chủ áo đỏ ho khan, nói đâu vào đấy: “Phương Tri Hành là hung thủ sát hại Hải Thần, nếu như chúng ta giữ lại hắn, tất nhiên sẽ khiến Cửu Thiên Lôi Hoàng tức giận, hơn nữa ngũ Hoàng còn lại cũng không thể nào dễ dàng để một cao thủ Nhân tộc giết hại Cơ Thần sống sót được.” Ông giang tay ra: “Vừa nhìn là hiểu hình thức, hậu quả giữ lại Phương Tri Hành vô cùng nghiêm trọng, đại khái chúng ta sẽ bị lục Hoàng liên thủ ép bức.”

Nghe xong lời này, một giáo chủ áo đỏ khác tức giận bất bình, cả giận nói: “Lẽ nào chúng ta phải trừng mắt nhìn một cao thủ Nhân tộc bị lục Hoàng tàn sát mà thờ ơ ư?”

“Ta hiểu tâm trạng của ngươi, nhưng tình thế mạnh hơn người.” Giáo chủ áo đỏ bất đắc dĩ, ánh mắt lạnh lẽo, trầm giọng nói: “Lần này, Phương Tri Hành hiện thân ở địa bàn của Cổ Hoàng, nhưng hắn không hề chạy trốn khỏi địa bàn của Cổ Hoàng, các ngươi cảm thấy là Cổ Hoàng vô năng hay là ông ta có thâm ý khác?”

Trong lòng mọi người hơi hồi hộp, nghi ngờ bất định, nghị luận: “Lẽ nào ý của ngươi là?” Giáo chủ áo đỏ nói năng hùng hồn, gật đầu nói: “Nhân tộc chúng ta nhiều lần phát động khởi nghĩa bạo loạn, lục Hoàng luôn cảnh giác chúng ta, không ngừng khảo nghiệm chúng ta, cưỡng ép đe dọa các kiểu.

Lấy Phương Tri Hành ra nói, chỉ cần chúng ta chứa chấp hắn, lục Hoàng chắc chắn sẽ cho rằng chúng ta có tâm tạo phản, từ đó nhất định sẽ ngăn cấm và chèn ép chúng ta nghiêm khắc hơn.

Các vị, đây là một khảo nghiệm của lục Hoàng dành cho chúng ta, tuyệt đối đừng xem nhẹ...”

Đám giáo chủ nghe xong lời này thì ai nấy đầu im lặng, trong đại điện chỉ còn lại tiếng hít thở nặng nầ. Giáo chủ Sinh Mệnh giáo thản nhiên hỏi: “Đề nghị của ngươi là?”

Giáo chủ áo đỏ quả quyết nói: “Chúng ta chẳng những không thể giữ Phương Tri Hành lại, cũng không thể đuổi hắn đi được, phải bắt hắn lại, thậm chí là giết hắn để bày tỏ thành ý.”

Giáo chủ Sinh Mệnh giáo nhìn quanh mọi người.

Nhưng mọi người lại mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm, không hẹn mà cùng cúi đầu.

Để lấy lòng lục Hoàng mà đồng loại tương tàn, khuất nhục cỡ nào, uất ức cỡ nào chứt

Có lẽ có thể lén làm chuyện này, nhưng lại không ai chịu nói ra. Giáo chủ Sinh Mệnh giáo thấy thế thì không khỏi mỉm cười, thản nhiên nói: “Hây, xem ra chỉ có thể để ta đến làm người xấu thôi. Chư quân nghe lệnh, một khi phát hiện ra Phương Tri Hành thì giết chết không luận tội.”

“Rõ!”

Đám giáo chủ nói năng có khí phách.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0