Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 1261 - Chương 1262: Sinh Mệnh Giáo (4)

Chương 1262: Sinh Mệnh giáo (4) Chương 1262: Sinh Mệnh giáo (4)Chương 1262: Sinh Mệnh giáo (4)

Cùng lúc này.

Một trưởng lão mặc trường bào cổ phong màu mực bước vào Cấm Khu chênh lệch thời gian.

Mỗi một hành động của người này đầu lộ ra phong cách khác thời đại, cứ như là một vị cổ nhân.

Mặc Thủ Cự đến đại lục Cơ Thần khoảng nửa năm rồi, tuổi tác ông đã lớn, tu vi vẫn luôn dừng lại ở cảnh giới Quy Chân.

Hiện tại trải qua cuộc sống dưỡng lão có chút nhàn nhã.

Nhưng Đại Hắc Phật Mẫu lại khác, bà nhanh chóng hòa nhập vào thời đại này, chuyển tu Pháp Thiên Tượng Địa, đã khổ tu mấy trăm năm ở trong Cấm Khu chênh lệch thời gian. Ngay cả Mặc Thủ Cự đều không thể dự đoán tu vi của Đại Hắc Phật Mẫu đã tăng đến cảnh giới gì.

Lão nhân gia đi đến bên ngoài một động phủ, cung kính hành lễ nói: “Công chúa.”

Bất chợt, trong động phủ truyền ra âm thanh của Đại Hắc Phật Mẫu: “Mặc lão, có chuyện gì à?”

Mặc Thủ Cự vội vàng nói: “Phương Tri Hành hiện thân rồi...”

Ông nhanh chóng nói một lượt về tình báo thu thập được.

“2”

Sau khi Đại Hắc Phật Mẫu nghe xong thì rất kinh ngạc, khó hiểu nói: “Với tâm tư kín đáo của người kia, hắn không thể nào không nhìn ra Nhân Hoàng không thể nào che chở cho hắn, trái lại sẽ hận không thể loại bỏ cho đã.”

Mặc Thủ Cự gật đầu, suy đoán: “Có lẽ hắn thật sự chỉ đi ngang qua cũng không chừng.”

Đại Hắc Phật Mẫu suy nghĩ một lúc rồi phân tích: “Không đúng, ví dụ hắn chỉ đi ngang qua, vậy nơi mà hắn đi là phía tây đại lục, không phải à?”

Mặc Thủ Cự hiểu ngay, ông đáp lại: “Nếu như hắn đến phía tây đại lục, đi đường biển sẽ rất an toàn, không cần đi ngang qua đại lục, cho nên hắn quả thật là xông về phía chúng ta, nhưng tại sao chứ?”

Đại Hắc Phật Mẫu không thể nào tưởng tượng được, bà trầm ngâm nói: “Hình như Phương Tri Hành sẽ không làm chuyện mà không có nắm chắc, hắn dám mạo hiểm một mình chắc là đã chuẩn bị hết mọi thứ.”

Mặc Thủ Cự hơi im lặng, sau đó ông hỏi: “Lỡ như hắn tìm đến công chúa thì thế nào?”

Đại Hắc Phật Mẫu rơi vào im lặng. Thất Thải Tường Vân thả chậm tốc độ, từ từ tiến lại gần mặt đất. Phương Tri Hành ngẩng đầu lên, nhìn thấy phương cách đó không xa có một tòa thành khổng lồ màu trắng.

Từ bản đồ cho thấy tòa thành lớn này có lẽ là “thành Sinh Mệnh”, tổng đàn của Sinh Mệnh giáo. Nơi này tương tự với Jerusalem, chính là nơi mà đám tín đồ đông đúc của Sinh Mệnh giáo không xa vạn dặm cũng muốn đến.

Ở trung tâm của thành lớn thình lình có một bức tượng màu vàng kim cao lớn sừng sững, độ cao đạt đến hơn 800m, khí thế hùng vĩ. Nguyên hình nhân vật của bức tượng màu vàng kim tất nhiên là giáo chủ Sinh Mệnh giáo.

Tế Cẩu ngáp dài, lắc bộ lông chó, thuận miệng hỏi: “Công chúa Đại Hắc kia có phải ở trong thành này không?”

Phương Tri Hành phóng ra thần hồn cảm ứng, quét qua toàn bộ thành lớn, trả lời: “Đại Hắc Phật Mẫu không có ở trong thành, Mặc Thủ Cự cũng không.”

Tế Cẩu đã hiểu, nó nhe răng nói: “Nói như thế nào nhỉ, đồ sát thành à?”

Phương Tri Hành đáp lại: “Đợi đã, tao điều tra được cao tầng của Sinh Mệnh giáo đang họp, bọn họ...” Một lát sau, cậu không khỏi bật cười, cạn lời: “Đám nhát gan kia thảo luận cả nửa ngày, cuối cùng vẫn quyết định giết tao.”

Tế Cẩu nghe vậy thì ánh mắt lộ ra hung quang, giận dữ hét lên: “Vậy thì giết hất, không chừa một ai.” Với tư cách là chủ nghĩa duy vật chó, trước giờ nó rất ghét những thứ đồ chơi thần diệu.

Nếu như thần minh thật sự có thể phù hộ tín đồ, tại sao lại biến ông đầy thành chó chứ?

Tế Cẩu tạo ngay ba phân thân, vọt về ba phương hướng khác nhau.

Ba dị thú cấp 9 hung thần ác sát, trong chớp mắt xé màn chắn phòng hộ của thành Sinh Mệnh ra, xông vào trong thành.

Lúc này, bọn nó giống như ba sao băng từ trên trời rơi xuống, đập vào trong thành thị.

Mảng lớn rừng rậm trong nháy mắt đổ nát, khói bụi cuồn cuộn cứ như là đậu phụ vậy.

Không bao lầu sau, toàn bộ thành thị biến thành phế tích, hai ba nghìn vạn người chết oan uổng.

“Sinh Mệnh giáo chóa má, Cẩu gia sẽ khiến các ngươi mất mạng hết.” Tâm trạng của Tế Cẩu cực kỳ vui sướng.

Lần này giết về tầng thứ năm, nó cảm thấy bản thân mới là đứa con sáng chói, đã sớm muốn phát uy, đại khai sát giới rồi.

Hung uy của dị thú đã sớm dung nhập vào xương máu của nó, thâm nhập vào linh hồn, càng ngày càng không giống người nữa.

“Mi là dị thú ở đâu ra?”

Từng bóng người hiện lên trong mảng phế tích.

Trên thân bọn họ mặc áo bào giáo chủ được làm riêng, phân chia thành ba màu đỏ vàng tím.

Bọn họ là người may mắn sống sót, ai nấy đầu dính đầy bụi đất, hoảng sợ muôn dạng.

Dị thú cấp 9 ba đầu va chạm, cuốn lấy sức mạnh mang tính hủy diệt, lực phá hoại quá lớn.

Đừng nói là người thường, ngay cả cao thủ Địa Sát cảnh cũng khó sống sót được.

Người có thể sống sót hoặc là vận may lớn, hoặc là có thực lực mạnh mẽ.

Số lượng giáo chủ áo đỏ vốn nhiều nhất, hiện tại chỉ còn lại mấy người.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
4 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0