Chương 1266: Đồ thành (4)
Chương 1266: Đồ thành (4)Chương 1266: Đồ thành (4)
Tế Cẩu khinh bỉ gầm gừ, nó đã sớm để mắt đến bốn người đó.
Tám phân thân cùng nhau lao tới, tiếng kêu thảm thiết nhanh chóng vang vọng khắp bầu trời.
Kết thúc!
Thành Sinh Mệnh, diệt vong từ đây! Tế Cẩu dùng sức bản thân, không gặp nguy hiểm nào đã hoàn thành kỳ tích đồ thành!
“Ấu ấu ấu, vô địch thật cô đơn...” Tế Cẩu ngửa mặt lên trời tru dài, tiếng gầm như sói như hổ, bá khí ngút trời.
Phương Tri Hành không thấy bất ngờ với kết quả này.
Tế Cẩu có 18 mạng, thực lực cực kỳ mạnh mẽ, cho dù nó đánh cục diện cao cấp cũng không có áp lực gì. Nếu Tế Cẩu thậm chí còn không làm tốt chuyện này, thì thật sự không còn mặt mũi sống nữa.
“Còn ai nữa?”
Tế Cẩu hùng hổ kêu gọi, bây giờ nó cảm thấy mình mạnh mẽ đến mức đáng sợ, có thể đơn thương độc mã khiêu chiến cả thế giới.
Phương Tri Hành nhìn quanh bốn phương tám hướng, chỉ tiếc rằng Nhân Hoàng không xuất hiện.
“Vậy thì tiếp tục giết!”
Một người một chó không dọn dẹp chiến trường, không hề dừng lại, bọn họ cưỡi Thất Thải Tường Vân bay về phía thành lớn tiếp theo. Thành Bái Hỏa!
Dưới trướng Nhân Hoàng có tả hữu nhị sứ, nắm giữ hai giáo phái lớn. Quy mô thế lực của Bái Hỏa giáo còn lớn hơn cả Sinh Mệnh giáo.
Mấy phút sau, Thất Thải Tường Vân vượt qua trăm núi ngàn sông, đến một cao nguyên đột ngột mọc lên từ mặt đất.
Phóng mắt nhìn lại, trên cao nguyên phủ một lớp băng tuyết thật dày, dường như đã trải qua vô số ngày đông giá rét tích lũy, nghiễm nhiên trở thành một vùng đất băng ngưng tụ tất cả giá lạnh trên đời.
Gió lạnh như đao, hàn ý bức người. Một Kim Tự Tháp thờ lửa trang nghiêm hùng vĩ, thằng chọc trời, cô độc đứng sừng sững trên cao nguyên trắng phau phau, trở thành điểm xuyến duy nhất nơi đây.
“Đó chính là thành Bái Hoả phải không?”
Tế Cẩu quan sát cao nguyên, không nhịn được mỉa mai nói: “Sao lại xây ở một nơi khỉ ho cò gáy thế này?” Phương Tri Hành cười nói: “Bái Hỏa giáo mà, nếu các tín đồ không cảm giác được cái lạnh, còn thờ lửa à?” Cũng phải!
Tổng đàn của Bái Hỏa giáo nằm ở nơi cực lạnh, mới có thể làm nổi bật sự thần thánh của ngọn lửa.
“Tao lên đây!”
Tế Cẩu rục rịch, không kịp chờ, sát ý lạnh thấu xương, hung tàn lộ ra. Phương Tri Hành không thể làm gì khác.
Khoảnh khắc sau đó, Tế Cẩu một hơi chế tạo ra mười ảnh phân thân, thả người nhảy xuống.
Mười Tế Cẩu giống như mười sao băng nhanh chóng rơi xuống, cuốn theo lực xung kích không cách nào hình dung, xông tới Kim Tự Tháp khổng lồ rộng lớn.
Rầm rầm rầm...
Trời đất nứt ra giống như tận thế. Không có gì bất ngờ, mặt đất giống như thủy tinh, nháy mắt vỡ vụn thành vô số khối.
Mười Tế Cầu đều xuất hiện, đợt thứ nhất đánh bất ngờ dựng sào thấy bóng, cực kỳ chấn động.
Kim Tự Tháp tan rã sụp đổ, bị huỷ chỉ trong chốc lát.
Đợt đánh bất ngờ này, Tế Cẩu có thể nói là tràn đầy năng lượng, tàn nhẫn đến cực điểm, không mang theo chút lòng thánh mẫu nào. Càng miễn bàn, nó vừa mới huỷ diệt thành Sinh Mệnh, đã có kinh nghiệm.
Tổng đàn của Bái Hỏa giáo cứ như vậy bị tro bụi chôn vùi.
Vù vù vùi
Từng bóng dáng từ trong bụi bậm bắn lên tận trời cùng với tiếng gào thét.
“Ai hủy thành Bái Hoả của ta?” Một lão già áo choàng đỏ mặt đầy tức giận, rất nhanh bay đến đám mây.
“Phu quân, hủy diệt thành Bái Hoả không phải người.”
Một phụ nhân trung niên mặc cung trang đi đến bên cạnh lão già áo choàng đỏ, hô: “Vừa rồi thiếp thân nhìn thấy mấy dị thú từ trên trời giáng xuống giống quá sói đen, hung uy cực kỳ mạnh mẽ.”
Lão già áo choàng đỏ không phải người khác, chính là Bái Hỏa giáo chủ.
Mà phụ nhân trung niên là một trong bảy mươi hai vị phu nhân của ông ta.
“Sói đen?” Bái Hỏa giáo chủ quan sát phía dưới, tầm mắt bỗng nhiên ngưng đọng.
“Hú hú~”
Trong khói bụi cuồn cuộn, một con sói đen đứng trên đỉnh Kim Tự Tháp nghiêng lệch, giống như đang khoe khoang mọi hành vi của nó, kiêu ngạo ngửa cổ, tùy ý vui sướng tru lên.
“Cấp 9?I”
Bái Hỏa giáo chủ ngừng hô hấp, chân mày không khỏi nhíu chặt thành một cục.
Ông ta đang lấy làm lạ dị thú cấp 9 từ đâu nhảy ra.
Trong lúc nhìn quét, ông ta ngạc nhiên phát hiện, số lượng dị thú không chỉ có một con!
“Mười dị thú cấp 9H”
Bái Hỏa giáo chủ ngơ ngác, vẻ mặt nháy mắt trở nên vô cùng khó coi. Ngay sau đó, mười Tế Cẩu nhảy lên cao, thoát khỏi khói bụi cuồn cuộn, đánh về phía những người sống sót. Cuộc săn bắn đẫm máu bắt đầu rồi! “Cần thận dị thú!”
Một vị Thiên Cang cảnh toàn thân cự tượng hóa, biến thành một người khổng lồ lửa hừng hực bốc cháy. Nhưng hắn còn chưa kịp ra tay, một bóng đen xuyên qua cổ hắn.
XÌ xì ~
Cái đầu lửa khổng lồ rời khỏi cổ, máu bắn tung toé lên trời cao, giống như núi lửa phun trào.
Giết!
Giết!
Giết!
Mười Tế Cẩu đại khai sát giới, vô tình thu gặt từng sinh mệnh.
Bái Hỏa giáo chủ chính mắt thấy thủ hạ của ông ta, phu nhân của ông ta, chết oan chết uổng.
“Hay cho một con nghiệt súc!”