Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 1300 - Chương 1301: Phi Thăng (2)

Chương 1301: Phi thăng (2) Chương 1301: Phi thăng (2)Chương 1301: Phi thăng (2)

Phương Tri Hành túm lấy Tế Cẩu, thân hình lắc lư rồi lập tức biến mất.

Chẳng mấy chốc, bảy tám bóng người đuổi tới, dừng lại trên không trung, bọn họ tản ra rồi tìm kiếm khắp nơi. Theo thời gian trôi qua, ngày càng nhiều người đến đây, ai nấy đều đi qua đi lại.

“Đạo hữu, có chuyện øì xảy ra ở đây hả?”

Một hán tử da ngăm đen, để râu ngăn bay đến, hăn đến một mình, cười hỏi người khác.

Nhưng mọi người nhìn thấy hắn mặt mày gian xảo, hơi thỡ hỗn loạn thì hoàn toàn không muốn để ý đến hắn mà tự mình rời đi.

Hán tử da ngăm đen chỉ cười khà khà, không có gì phải bận tâm, dường như đã quen với những chuyện như thế này. Hắn chỉ là một nhân vật nhỏ bé không đáng kể, người khác coi thường hắn cũng rất bình thường, không cần phải để trong lòng.

Một lúc sau...

Mọi người không tìm thấy gì, không khỏi mất hứng, lần lượt quay trở về. Hán tử da ngăm đen thấy vậy thì tỏ vẻ không cam lòng, không lập tức quay về mà cẩn thận tuần tra xung quanh lòng chảo.

Đáng tiếc, vẫn không thu hoạch được øì.

“Ôi, cho dù có cơ duyên từ trên trời rơi xuống, thì sao có thể đến lượt mình chứ?”

Hán tử da ngăm đen cười khổ tự giễu, quay người bay trở về. Lúc này, chỉ còn lại một mình hắn ở đây, những người khác đã sớm quay về rồi.

Hán tử da ngăm đen đang bay thì đột nhiên tầm nhìn đảo lộn, hắn rơi vào một vùng tối đen vô tận.

Bất thình lình, một bàn tay xuất hiện từ hư không, tứm lấy cổ áo của hán tử da ngăm đen, kéo hắn vào chỗ sâu trong rừng.

Hán tử da ngăm đen bị ném xuống đất.

Tế Cầu đến gần rồi quan sát kỹ lưỡng.

Y phục trên người hán tử da ngăm đen khá giống Hán phục, áo choàng rộng, những hoa văn kỳ lạ và phức tạp, rất đẹp được theo trên bề mặt. Tế Cầu ngẩng đầu nói: “Chúng ta có thể nghe hiểu được những øì người này vừa nói, có vẻ như tầng ba, tầng bốn thậm chí cả tầng năm đều sử dụng cùng một ngôn ngữ, nøay cả trang phục cũng tương tự”

Phương Tri Hành khẽ gật đầu, giơ tay lên điểm vào trán hán tử da ngăm đen.

“Huyền Cơ Chỉ - Sưu Hôn!” Những mảnh ký ức lần lượt hiện ra.

Phương Tri Hành vội vàng quan sát, chẳng mấy chốc cậu đã hiểu rõ một số chuyện: “Vùng tỉnh không nảy tên 'Mục Thần Tiên vực; có hàng trăm triệu tỉnh cầu rộng lớn vô tận.

“Còn tỉnh câu mà chúng ta đang ở có tên là “Bạch Thu tinh; ít nhất cũng lớn gấp 100 lần Trái Đất”

Nghe những lời này, sắc mặt Tế Cấu lập tức thay đổi, nó kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ thiên hạ Thượng Thương tầng thứ ba là một tinh vực vô tận à?” Phương Tri Hành gật đầu, mím môi nói: “Õ đây không chỉ có Tiên Nhân, mà còn có Kim Tiên, Thánh Nhân, Đại Đế... Cường giả như mây” Cậu chỉ vào hán tử da ngăm đen rồi giới thiệu: “Phân chia cảnh giới tu luyện theo Đạo môn, từ thấp đến cao lần lượt là Luyện Tỉnh Hóa Khí, Luyện Khí Hóa Thần, Luyện Thần Hoàn Hư, Luyện Hư Hợp Đạo. Trên Hợp Đạo, chính là cảnh giới Đại Thừa, sau đó là 'Bản Mệnh Tam cảnh tức là Niết Bàn, Luân Hồi, Túc Mệnh!

Mà trên Túc Mệnh cảnh, còn có cấp bậc cao hơn là “Thiên Mệnh cảnh.

Tu vi của người này chỉ là Hoàn Hư cảnh, cùng lắm chỉ tương đương với Khai Quang cảnh thôi”

Tế Cầu tặc lưỡi ngạc nhiên, chép miệng nói: “Nói vậy thì tu vi của hai chúng ta cũng không yếu, dưới Thiên Mệnh!” Phương Tri Hành gật đầu nói: “Trên Bạch Thu tinh này, có lẽ cao thủ đạt tới Túc Mệnh cảnh chỉ có thể đếm trên hai bàn tay mà thôi”

Tế Cầu lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Bây giờ nó chỉ còn bốn mạng, nếu cường địch bao vây thì đồng nghĩa với xong đời.

Đột nhiên nó nghĩ đến một chuyện, hỏi: “Õ đây, dị thú có thể hóa hình thành người không?

Phương Tri Hành biết Tế Cẩu vẫn luôn canh cánh chuyện này, lúc này cậu nghiêm túc gật đầu nói: “Có thể!”

“Thật hả?” Tế Cầu trợn to mắt chó, tim đập thình thịch. Phương Tri Hành gật đầu nói: “Tao đã nhìn thấy hình ảnh một con linh hồ hóa hình thành người trong ký ức của người này.”

“Haha, tốt lắm!" Tế Cẩu mừng rõ khôn xiết.

Nó đã đợi ngày này quá lâu rồi. Sau đó, Phương Tri Hành dùng một chút thủ đoạn, truyền một đoạn ký ức giả vào đầu óc của hán tử da ngăm đen.

Hán tử da ngăm đen tên Mạnh Trường Canh, thời niên thiếu bái sư “Thất Tùng môn”, hắn lăn lộn từ tầng lớp dưới cùng, từng bước trở thành trưởng lão của môn phái.

Nào ngờ ngày vui chẳng được bao lâu, Thất Tùng môn bất ngờ gặp đại nạn, bị một môn phái khác tiêu diệt.

Cho nên Mạnh Trường Canh phải bắt đầu chạy trốn lưu lạc, trở thành một tán tu.

Nhưng mà hắn cũng không chìm đắm trong đó, một mình xông pha trên Bạch Thu tinh 6 - 700 năm, tu vi không ngừng đột phá, có chút danh tiếng trong giới tán tu.

Không lầu sau, Mạnh Trường Canh tỉnh lại, vừa nhìn thấy Phương Tri Hành, hắn kinh ngạc nói: “Phương lão đệ, sao ngươi lại đến đây?”

Phương Tri Hành vội vàng nói: “Mạnh đại ca, chúng ta kết bạn đồng hành cùng nhau ra ngoài tìm kiếm cơ duyên, ngươi quên rồi à?”
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0