Chương 1318: Người xưa (4)
Chương 1318: Người xưa (4)Chương 1318: Người xưa (4)
Sau một lúc lâu...
Phương Tri Hành hỏi người hầu: “Bức tranh này là tác phẩm của ai?”
Người hầu đáp: “Những bức tranh này tất cả đều là tác phẩm cất giữ của Hạ công tử nhà ta"
Phương Tri Hành vội vàng hỏi: “Hạ công tử ở đầu?”
Người hầu nâng ngón tay chỉ cách đó không xa bên đó có mấy công tử ca đang trò chuyện sôi nổi, rất vui vẻ. Phương Tri Hành đi qua chắp tay nói: “Vị nào là Hạ công tử?” Mấy công tử ca quay đầu lại, vừa nhìn thấy gương mặt của Lý Tinh Lạc, toàn bộ trở nên nghiêm nghị, cúi đầu chắp tay nói: “Bái kiến Lý công tử”
Một người đi ra khỏi đám người, cúi đầu khom lưng cười nói: “Tại hạ Hạ Sơn Lâm, không biết Lý công tử có gì đặn dò?”
Phương Tri Hành không nói chuyện, lôi kéo hắn đi đến trước tranh tiên nữ, hỏi: “Đây là bức tranh của ngươi?”
Hạ Sơn Lâm gật đầu nói: “Quả thật là tác phẩm của ta, có vấn đề øì không?” Phương Tri Hành hỏi: “Ngươi từng gặp nữ tử trên bức tranh?”
Hạ Sơn Lâm liền nói: “Chưa từng gặp, thật không dám giấu giếm, đây thật ra là một tác phẩm sao chép.
Mấy năm trước, lão tổ nhà ta từng tham gia một buổi đấu giá ở 'Bạch Quang tinh; ngẫu nhiên nhìn thấy một bức tranh mỹ nhân, nhất thời cảm thấy kinh ngạc bèn vận dụng pháp bảo khắc lại.
Lão tổ mang về bức tranh khắc, ta thấy thì vui sướng không thôi liền vẽ một bức” Phương Tri Hành không khỏi hỏi: “Nữ tử trên bức tranh là ai?”
Hạ Sơn Lâm buông tay nói: “Vậy thì ta không rõ, lúc ấy lão tổ cũng từng hỏi thăm, đáng tiếc không ai biết cô ấy là ai”
Trong lòng Phương Tri Hành hiểu rõ, trầm mặc một lát, hỏi: “Ta muốn mua bức tranh này, ngươi ra giá đi?”
Hạ Sơn Lâm liền nói: “Sao lại nói vậy, nếu Lý công tử thích, ta tặng cho ngài là được” Phương Tri Hành gật đầu, cười nói: “Được, xem như kết giao bạn bè đi”
Hạ Sơn Lâm không khỏi kinh sợ, kích động không thôi.
Hạ gia hắn kém xa Lý gia, hắn có thể dựa vào một bức tranh đã tạo quan hệ với Lý Tỉnh Lạc, lời to rồi.
Phương Tri Hành thu hồi tranh tiên nữ, nhanh chóng rời đi, trở về Thính Triều ổ. Cậu tiến vào động phủ, trải cuộn tranh ra.
Tế Cầu nhích lại gần, truyền âm nói: “Bảo bối tốt gì thế?” Phương Tri Hành hỏi: “Mày xem thử người trên bức tranh là ai?”
Tế Cẩu liếc mắt, vừa nhìn thì hay rồi, mắt chó trực tiếp dựng thẳng.
“Đợi đã...”
Tế Cầu càng nhìn càng cảm thấy quen mắt, thốt lên: “Chúng ta từng gặp cô ta ở thế giới tầng thứ năm đúng không? À đúng rồi, tao đã nhớ ra, Nhan thị tửu trang, Nhan Hồng Đào!”
Phương Tri Hành gật đâu, hít sâu nói: “Chính là cô ta”
Tế Cầu khiếp sợ nói: “Chuyện øì đây, không phải chứ, chẳng lẽ bạn gái cũ của mày ở trên Bạch Thu tỉnh?”
Phương Tri Hành trầm ngâm nói: “Hiện tại vẫn chưa thể xác định cô gái trên bức tranh chính là Nhan Hồng Đào”
Tế Cấu truy vấn: “Nếu đúng thì sao?”
Phương Tri Hành phân tích: “Có hai khả năng, thứ nhất, Nhan Hồng Đào tìm được cách phi thăng đến tầng thứ ba, cô ta cũng là người phi thăng.
Thứ hai, Nhan Hồng Đào vốn là người tu hành của tầng thứ ba, chúng ta gặp được chỉ là một giọt máu hóa thân của cô HO n8
Hóa thân!
Người chơi!
Tế Cấu tỉnh ngộ ra nói: “Fa cảm thấy tỷ lệ đại khái là hóa thân, cũng tức là mày đã ngủ với hóa thân của Nhan Hồng Đào”
Vấn đề là...
Nhan Hồng Đào là ai?
Cô có thân phận gì ở thiên hạ Thượng Thương?
Dựa theo Phương Tri Hành mổ buff thì Nhan Hồng Đào có khả năng là vợ của người khác.
Hì hì, nếu như Phương Tri Hành ngủ với nữ nhân của đại lão nào đó, vậy có kịch hay để xem rồi.
Tế Cầu không khỏi miên man bất định.
Phương Tri Hành lại không suy nghĩ nhiều, cậu chỉ cảm giác hơi bất ngờ mà thôi.
Thế giới tầng thứ năm lớn như vậy, nhiều người như vậy, một trong những nữ nhân cậu từng ngủ lại có thân phận khác ở thế giới tầng thứ ba. Chuyện kích thích như vậy, sao nghe thấy lại hoang đường đến thế.
Nhưng không ngờ lại xảy ra trên người mình.
“Vốn là tình duyên tạm bợ, cho dù có duyên gặp lại nhau..."
Phương Tri Hành lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa, đi vào mật thất tiếp tục bế quan. Nhoáng cái nửa tháng trôi qua.
[Đã hoàn thành điều kiện để đạt tới Trấn Ngục Kiếp Công - Kiến Tự Kỷ viên mãn đã hoàn thành, có thăng cấp hay không?]| “Cuối cùng!”
Phương Tri Hành thổ ra một ngụm khí đục, cậu không chút chân chờ mà chọn ngay thăng cấp.
Bỗng nhiên, lượng lớn ký ức và cảm ngộ tu hành số mệnh như thủy triều tràn vào trong đầu cậu.
Cảm giác đau đớn đã lâu không cảm nhận được lại lần nữa hiển hiện trên sọ não. Phương Tri Hành tiến vào trạng thái huyễn hoặc khó hiểu, giống như ảo mộng.
Õ trong mộng, một xiểng xích bằng gỗ từ trên trời giáng xuống, đeo lên cổ của Phương Tri Hành, kẹp lấy hai tay của cậu.
Sức mạnh số mệnh khổng lồ tuôn ra, hóa thành sức nặng vô tận.
Sau đó xiểng xích bằng gỗ trở nên vô cùng nặng nề, đè đến mức Phương Tri Hành không ngóc đầu lên được, gập cả người, hơi khuyu xuống.