Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 1316 - Chương 1317: Người Xưa (3)

Chương 1317: Người xưa (3) Chương 1317: Người xưa (3)Chương 1317: Người xưa (3)

Mỹ nữ ngồi ở giữa môi hồng răng trắng, làn da nõn nà, dáng người cao gây, yếu điệu. Cô ngẩng đầu, ánh mắt như có như không thoáng nhìn Chúc Văn Cát, hai má nhất thời hiện lên một tia đỏ ửng, tiếng đàn lập tức trâm bổng giống như tâm ý của cô gái, gợn sóng lan tràn, không thể nắm lấy.

Trước mắt Chúc Văn Cát sáng ngời, khen ngợi: “Cô nương đẹp quá, không biết là thiên kim nhà ai?”

Đặng Cẩm Lâm liền nói: “Cô ấy tên là Đặng Lan Hương, tính theo bối phận, ta là thúc thúc của cô ấy” Chúc Văn Cát nhíu mày nói: “Chất nữ của ngươi? Sao trước giờ ta chưa từng gặp cô ấy?” Đặng Cẩm Lâm cười nói: “Cô ấy không phải tông tộc Đặng gia ta.”

“Dòng nhánh...” Chúc Văn Cát ngộ ra, ánh sáng trong mắt theo đó yếu đi vài phần.

Cưới vợ nạp thiếp chú ý môn đăng hộ đối, dòng nhánh của Đặng gia căn bản không có tư cách vào cửa lớn Chúc gia hắn.

Đặng Cẩm Lâm lại nói: “Tuy chất nữ của ta xuất thân dòng nhánh, nhưng cô ấy là 'Huyễn Âm Hỏ Thể hiếm thấy”

Lời này vừa nói ra, trước mắt Chúc Văn Cát lại tỏa sáng, tặc lưỡi nói: “Chậc chậc, cô ấy là Thú Yêu thể”

Nếu Đặng Lan Hương có thể chất này, cho dù không làm được chính thê của hắn cũng có thể làm tiểu thiếp.

Chúc Văn Cát không khỏi vui vẻ ra mặt, vỗ vai Đặng Cẩm Lâm cười nói: “Buổi tối ta đi thương lượng với cha mẹ, xem thử hai nhà chúng ta có thể thân càng thêm thân không” Đặng Cẩm Lâm không khỏi vui vẻ trong lòng, khen ngợi: “Thân càng thêm thần đương nhiên là vô cùng tốt, vậy chuyện của ta và Tiểu Tĩnh...” “Dễ thôi, ta sẽ nhắc về ngươi với cô ấy” Chúc Văn Cát liên tục đồng ý.

Đúng lúc này, một chiếc kiệu hoa lệ xông vào tầm nhìn của mọi người.

“Muội muội của ta đến rồi” Chúc Văn Cát chào hỏi một tiếng, tiến lên nghênh đón. Đặng Cẩm Lâm nháy mắt ra hiệu nói: “Lý Tinh Lạc, xem biểu hiện của ngươi”

Phương Tri Hành hơi trầm ngâm rồi đi qua. Cỗ kiệu dừng trong hoa viên, một nữ tử trẻ tuổi đi xuống, dung mạo cũng tàm tạm, dáng người cũng chưa nói tới tai to mặt lớn, chỉ là dáng người khung xương rất lớn giống với con gái âu mỹ.

Phương Tri Hành liếc mắt đã nhìn ra, cơ thể của nữ tử này không bình thường cho lắm, mật độ cơ bắp cao kinh người. “Chẳng lẽ là thể chất “Nhục Ma Vương?”

Phương Tri Hành không khỏi kinh ngạc liên tục.

Chúc gia không hổ là gia tộc tu tiên cường thịnh, nhân tài xuất hiện lớp lớp, Chúc Văn Cát là Tiên Thiên Linh Thể, muội muội hắn cũng là thể chất siêu phàm.

“Muội muội, hắn chính là Lý Tỉnh Lạc, các ngươi từng gặp nhau mấy năm trước” Chúc Văn Cát giới thiệu.

Phương Tri Hành thoải mái hành lễ, cười nói: “Xuân Bình tiểu thư, đã lâu không gặp, cô vẫn xinh đẹp động lòng người như vậy."

Chúc Xuân Bình nhìn Phương Tri Hành từ trên xuống dưới, nâng tay nắm thành đấm, nghiêm mặt nói: “Chính là ngươi muốn kết hôn với ta à? Có thể đố được một quyền này của ta không?”

Nói xong, cô ta không chờ cậu nói øì một quyền đảo đến, nắm tay không có bất kỳ tiên khí hỗn tạp nào chỉ mang theo sức mạnh cơ bắp thuần túy.

Vài!

Tiếng phá không vang dội! Hoa cỏ dưới chân theo đó võ vụn, mặt đất bị cuốn lên. Thấy tình hình như vậy, Phương Tri Hành bày ra dáng vẻ rất kinh hãi, hai tay giao nhau trước ngực đố lấy. Đùng!

Một vòng vòng tròn sóng không khí phát ra!

Phương Tri Hành bay ngược ra ngoài, ngã trên mặt đất, lăn lộn mấy chục mét.

“Chỉ vậy thôi?”

Chúc Xuân Bình cười nhạo, đây vẻ khinh thường, cô ta quay đầu nói với Chúc Văn Cát: “Ca, ta đã sớm nói với huynh, Lý Tinh Lạc này chính là một phế vật không giúp đỡ được.”

Chúc Văn Cát đầu đây vạch đen, biểu cảm cạn lời. Muội muội này của hắn cái gì cũng tốt chỉ là quá tích cực, cứ phải tìm một nam tử có thể đố được uy một quyền của cô ta.

Nhưng thân thể quái lực của Cô ta...

Qua một hồi lâu, Phương Tri Hành chậm rãi bò dậy, khóe miệng chảy ra một tia vết máu, làm bộ như rất đau khổ, khoát tay, xoay người đi. Trong mắt mọi người, cảnh tượng này nhận được không ít lời chỉ trích.

Thế giới bên ngoài sớm có lời đồn nói Chúc Xuân Bình là một nữ tử bạo lực, hở cái là ra tay đánh người, hơn nữa ra tay không có chừng mực, không giữ lại chút mặt mũi nảo.

Hôm nay vừa nhìn, đúng là sự thật!

Trong nhất thời, có người đồng tình với Lý Tinh Lạc, cũng có người châm chọc khiêu khích hắn.

Phương Tri Hành cô đơn rời khỏi hoa viên, ra đến bên ngoài.

Cậu bỗng nhiên dừng bước. Chỉ thấy bên cạnh hoa viên có một hành lang gấp khúc, lúc này đang có vài người hầu áo xanh lấy ra cuộn tranh tinh mỹ treo lên cho mọi người thưởng thức.

Có tranh sơn thuỷ, cũng có tranh sao trời còn có tranh mỹ nhân...

Trong đó một cuộn tranh phác hoạ một vị nữ tử cực kỳ xinh đẹp, dáng người trác tuyệt, khí chất xuất trần giống như tiên nữ không nhiễm khói lửa nhân gian. Đồng tử Phương Tri Hành cũng co rụt lại, nữ tử trên bức tranh có vài phần nhìn quen mắt, càng nhìn càng giống như một vị cố nhân. Cậu đi qua, hai mắt nhìn chằm chằm nữ tử trên bức tranh, chân mày dân dần nhíu chặt thành một cục.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0