Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 1329 - Chương 1330: Thu Gặt (3)

Chương 1330: Thu gặt (3) Chương 1330: Thu gặt (3)Chương 1330: Thu gặt (3)

Thi Vân Huỷ gật đầu nói: “Tình huống quả thật như thế, nhưng sẽ có một vài người may mắn thành công.” Hai mắt Phương Tri Hành híp lại nói: “Cô sẽ không lỗ?”

Thi Vân Huỷ cười nói: “Đạo hữu nói đùa, ngươi cẩn thận tính thử, tính thế nào ta cũng sẽ không lỗ nha?”

Phương Tri Hành im lặng cạn lời, chỗ này không thể nghi ngờ chạm tới khu mù tri thức của cậu.

Thi Vân Huỷ thấy thế, đành phải nghiêm túc giải thích: “Đối với phần lớn người, đời này xác định bình thường, đây là số mệnh của bọn họ! Cho nên, dù ta giả định trước người khác nhất định sẽ Trúc Cơ thành công nhưng bọn họ lại không làm được, cũng chỉ là thuận theo số mệnh ban đầu mà thôi, tổn thất tạo thành đối với ta đương nhiên là cực kỳ bé nhỏ.

Nhưng chỉ cần ta thành công bồi dưỡng ra một Trúc Cơ, vậy tương đương với ta sửa số mệnh của bọn họ, tiền lời có khả năng lấy được là mấy chục lần gấp trăm lần thậm chí hơn một ngàn lần.”

Cô ta tổng kết: “Đây là tại sao nhiều tiên nhân thích xây dựng đạo tràng, thụ nghiệp truyền đạo, môn đồ khắp thiên hạ.

Xét đến cùng, căn bản không phải là tiên nhân thích làm như vậy, thật ra là tu hành cần.”

Khóe miệng Phương Tri Hành nhếch lên, tặc lưỡi nói: “Trước trồng rau hẹ lại cắt rau hẹ, vậy mà là hình thức này!”

Thi Vân Huỷ không khỏi cười nói: “Dùng thu gặt để miêu tả, không thể thích hợp hơn. Đúng vậy, bọn ta chính là đang thu gặt sức mạnh Túc Mệnh, mượn nó làm lớn mạnh bản thân, Kiến Thiên Địa, Kiến Chúng Sinh!” Trong lòng Phương Tri Hành nhanh chóng sáng tỏ.

So với phương pháp đơn giản thô bạo hở một chút là tàn sát hàng loạt dân trong thành mà cậu và Tế Cẩu nghĩ ra. Sách lược mà đám người Thi Vân Huỷ áp dụng, đó gọi là tao nhã tơ lụa, khe nhỏ sông dài, tích cát thành biển.

Thu gặt hết gốc rau hẹ này tới gốc rau hẹ khác, sớm muộn có một ngày có thể đút mình ăn no.

Thuận tiện cô ta còn có thể bồi dưỡng ra nhiều thế hệ mới vì tông môn, quả thực chỗ tốt rất nhiều.

Phương Tri Hành không nhịn được hỏi: “Nếu ta giả định trước 'môn nhân đầu không thể Trúc Cơ thành công thì sao, xác xuất thành công càng cao hơn đúng không?” Thi Vân Huỷ gật đầu nói: “Xác xuất thành công quả thật sẽ nâng cao rất nhiều, nhưng tiền lời của ngươi tuyệt đối sẽ không cao. Nước chảy xuống chỗ thấp, người đi lên chỗ cao. Ngươi xây đập lớn ở hạ du có thể lấy được chỗ tốt gì?

Cũng phải, chưa từng thấy ai xây đập lớn ở cuối con sông. Phương Tri Hành hiểu được, truy hỏi: “Ở trên đại lục Vân Long, có phải mọi người trong thành đều bị người của Hà Phi tông các cô chiếm lấy không?”

Thi Vân Huỷ lắc đầu nói: “Không phải mọi người trong thành đều có thể thỏa mãn yêu cầu, trừ người phải nhiều, tiên khí phải nồng đậm hơn nữa tài nguyên xung quanh phải dư thừa. Theo ta hiểu biết, tuy Bạch Thu tinh lớn nhưng thành lớn có thể thỏa mãn ba điều kiện trên thật sự không nhiều. Cho dù có, khẳng định đã bị thế lực bản thổ cũng chính là năm đại tiên thành chia cắt hết.

Nhớ lúc đầu, ta ở trên Bạch Thu tỉnh bay tới bay lui, tìm kiếm ba bốn năm, lúc này mới tìm được Hỗn Khâm Châu thành.”

Trong lòng Phương Tri Hành hiểu rõ, một phiên hỏi đáp này tháo gỡ không ít nghi hoặc.

Càng đáng quý chính là thông qua Thi Vân Huỷ, Phương Tri Hành nhìn thấy phương pháp tu hành của môn phái tiên gia.

“May mà ta chỉ cần một toà thành lớn dân cư vượt qua ngàn vạn là được...”

Nói đến đây, trong lòng Phương Tri Hành cơ bản đã có tính toán kế tiếp nên làm thế nào hoàn thành điều kiện 1.

Ngay sau đó, cậu nhìn chằm chằm Thi Vân Huỷ, ánh mắt lóe ra không chừng.

Da đầu Thi Vân Huỷ run lên, trái tim nhấc lên tới cổ họng. Sống hay chết, tất cả trong một suy nghĩ của người ta. Trong lòng Thi Vân Huỷ hoảng hốt. Sau một lúc lâu, Phương Tri Hành ngồi xổm xuống, vươn tay cắt xuống ngực Thi Vân Huỷ.

Xoetl

Một vết máu hiện ra.

Giọt máu ào ào thẩm thấu ra. Máu tiên nhân chứa năng lượng vô cùng, được Kim Sắc Huyết Hà hấp thu hết. Không bao lâu, Phương Tri Hành thông qua Kim Sắc Huyết Hà xác nhận Thi Vân Huỷ không nói dối.

“Ừm, Thi đạo hữu, chuyện vừa xảy ra giữa ngươi và ta chỉ là hiểu lầm, xin tạm biệt ở đây.”

Sau khi Phương Tri Hành suy nghĩ cặn kẽ, cuối cùng không giết chết Thi Vân Huỷ, mạnh ai nấy rời khỏi.

Chỉ một thoáng, dây mây quấn quanh Thi Vân Huỷ cũng tự tán loạn.

Thi Vân Huỷ được tự do, không khỏi thở hổn hển, lòng còn sợ hãi.

Cô ta ngửa đầu nhìn trời, thì thào lẩm bẩm: “Người đó từ đâu ra? Nếu không phải ta là người của Hà Phi tông, chỉ sợ hắn sẽ không dễ dàng tha ta.”

Đảo mắt cái lại nửa ngày trôi qua.

Phương Tri Hành từ Hỗn Khâm châu bay thẳng đến Nguyên Thanh châu, ghé qua châu thành.

Cậu thả ra thân hồn cảm ứng, rất nhanh xác nhận dân cư trong Nguyên Thanh châu thành cũng vượt qua ngàn vạn.

“Đủ dùng!”

Phương Tri Hành vui vẻ cười, chợt thi triển tiên thuật. “Hào Hỏa Tảo Đãng!”
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0