Chương 1333: Quét ngang (2)
Chương 1333: Quét ngang (2)Chương 1333: Quét ngang (2)
Hồ nước này là hồ Thủy Tiên, tuy nó là một hồ lục địa nhưng diện tích lại không nhỏ, có thể sánh với biển cả. Ở chỗ sâu trong hồ Thủy Tiên hiện ra một bong bóng nước như ẩn như hiện, năm màu rực rỡ, vô cùng đẹp đẽ.
Ở trung tâm của bong bóng nước thình lình có một tòa Tiên thành khổng lồ giống như thuỷ tỉnh cung, xa hoa lộng lẫy.
“Đù, thì ra thành Thủy Tiên lại đẹp đến vậy!”
Tế Cẩu tấm tắc thán phục, mắt chó tỏa ra ánh sáng. Có sao nói vậy, mỗi một tòa kiến trúc của thành Thủy Tiên đều dùng một loại nguyên liệu như thủy tinh xây thành, óng ánh trong suốt, vô cùng mộng ảo.
Phương Tri Hành cũng mở rộng tầm mắt, liên tục gật đầu.
Thành Lô Vĩ bồng bềnh tiên khí, thành Thủy Tiên thì thủy tỉnh mộng ảo, đều có chỗ không thể tưởng tượng nổi. Ngay sau đó, Phương Tri Hành đáp nhẹ xuống bên ngoài cửa thành, phóng ra một luồng uy áp mạnh mẽ. “Người này mạnh thật, ít nhất là cảnh giới Đại Thừa!”
Trong lòng của thủ vệ giữ thành run lên, khách sáo mở miệng nói: “Đạo hữu, xin xuất ra lệnh bài thân phận, tiếp nhận kiểm tra.”
Vẻ mặt của Phương Tri Hành cuồng ngạo, có dáng vẻ lợi hại, lật tay lấy ra một lệnh bài, lắc lư nói: “Bổn tọa là đặc sứ do Thính Triều ổ thành Lô Vĩ phái đến, có chuyện quan trọng cầu kiến hai vị tiên nữ, các ngươi mau đi thông báo đi.”
Thủ vệ cửa thành thấy thế thì không dám thờ ơ, vội vàng bẩm báo.
Một lát sau, Phương Tri Hành được cho đi, một đường đi đến Thủy Tiên cung dưới sự dẫn dắt của hai thủ vệ. Phương Tri Hành đi vào cổng lớn Thủy Tiên cung, hàng lông mày không khỏi cau lại. Ở xa xa, có từng âm thanh thối nát truyền vào lỗ tai, xen lẫn tiếng cười khanh khách của nữ nhân.
“Tiếng cười kia đúng là cợt nhải!”
Tế Cẩu phê bình chuẩn xác. Phương Tri Hành suy nghĩ rồi thong dong đi về phía đại diện.
Tiếng cười duyên càng lúc càng lớn, nổi lên cao trào khiến người nghe miên man bất định, mấy hình ảnh hạn chế không sạch sẽ đánh thẳng vào đầu.
Chỉ chốc lát, bọn họ tiến vào một đại điện thủy tỉnh rồi ngẩng đầu nhìn lại.
Vừa nhìn thì không chịu nổi nữa!
Phương Tri Hành và Tế Cẩu gọi thẳng hương diễm. Tiếng cười duyên vừa rồi cùng với hình ảnh phóng đãng trước mắt xếp chồng lên nhau.
Một người một chó chỉ cho rằng hình ảnh mà bản thân tưởng tượng ra đủ dơ bẩn rồi, nhưng hiện thực càng đặc sắc hơn.
Chỉ thấy trên đại điện thủy tỉnh có hơn trăm nữ tử với dung mạo xinh đẹp, tư thái thướt tha, trần như nhộng, nhảy múa vui sướng.
Ở giữa có năm nam tử với tuổi tác khác nhau.
Một ông già, một người trung niên, còn có ba thanh niên. Năm nam tử cũng trần truồng, đang uống rượu mua vui, tùy ý chơi đùa với hơn trăm vũ nữ.
Phán đoán từ uy áp tản ra trên thân bọn họ là tiên nhân.
Những vũ nữ đó cũng là người tu hành, nhưng tu vi phần lớn là dưới Đại Thừa. Tiên nhân mạnh mẽ cùng với đám tu sĩ cấp thấp giao lưu sâu với nhau khiến người ta mở mang tầm mắt.
Phương Tri Hành đảo mắt, chợt phát hiện trong đám vũ nữ có hai người có tu vi Túc Mệnh cảnh. Thoạt nhìn hai người đó giống tỷ muội, cực kỳ xinh đẹp, câu hồn đoạt phách, có thể trổ hết tài năng từ trong đám nữ tử.
Khí chất của bọn họ hơi khác nhau, một người là quyến rũ thuần túy, người còn lại thì tỉnh khiết lại dục.
Lúc này, một tiên nữ trong số đó đứng lên, vươn tay nhặt tấm ga giường lên quấn quanh người.
Cô ta chân thành đi tới, cười tủm tỉm nói: “Đạo hữu là người của Thính Triều ổ thành Lô Vĩ à, vẫn chưa thỉnh giáo?” Phương Tri Hành thản nhiên nói: “Tại hạ là Lý Tinh Lạc, là đệ tử chân truyền của Thính Triều ổ, phụng mệnh của ổ chủ, đặc biệt đến đây báo cho Thủy Tiên cung một chuyện.” Tiên nữ vội vàng nói: “Bổn cung chính là chủ nhân Tào Kiêu Ngọc của Thủy Tiên cung, có chuyện gì...”
Tiên nữ vẫn chưa nói xong thì một thanh niên tiên nhân bò khỏi người của vũ nữ, thăm dò: “Thành Lô Vĩ cách đại lục Vân Long một mảng biển cả, trước giờ không qua lại với thành Thủy Tiên, ngươi đến nơi này là có chuyện gì?” Giọng điệu của hắn không vui, rõ ràng rất khó chịu việc Phương Tri Hành đã cắt ngang nhã hứng vui đùa của bọn họ.
Phương Tri Hành mặt không đổi sắc, trả lời: “Trên Bạch Thu tỉnh xuất hiện một vị khách không mời mà đến, có ý đồ khiêu chiến ngũ đại Tiên thành, thành Lô Vĩ đã bị tổn thất nặng trong tay hắn.” Tào Kiều Ngọc khó tin tin, cô ta đáp lại: “Là ai?”
Thanh niên cười ha ha, sau đó khinh thường nói: “Bớt ăn nói bừa bãi lại, ai không biết Bạch Thu tinh là địa bàn của Hà Phi tông chứ, ai lại dám đến gây sự?”
Phương Tri Hành rụt rè sợ hãi nói: “Tên của người này quá lớn, ta không dám nhắc đến tên của hắn.”
Thanh niên trừng mắt nhìn, kinh ngạc nói: “Rốt cuộc là ai? Ngươi cứ việc nói ral” Phương Tri Hành do dự.
Tào Kiều Ngọc vội vàng giới thiệu: “Năm đạo hữu này là khách quý đến từ Hà Phi tông, người nói chuyện với ngươi có thân phận tôn quý nhất, là đại công tử Đường Viễn Quan của tiên tộc Đường thị, đệ tử thân truyền của trưởng lão Hồng Bất Nhị.”