Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 1336 - Chương 1337: Tiên Bảo (3)

Chương 1337: Tiên bảo (3) Chương 1337: Tiên bảo (3)Chương 1337: Tiên bảo (3)

Trong lòng của Đặng Cẩm Tú thầm nhủ quả nhiên.

Bạch Cưu đạo nhân chính là một trong những khách khanh được Đường thị tiên tộc nuôi dưỡng, người này chuyên tấn công bàng môn tả đạo, kỹ năng tinh xảo.

Nam Cung Phù Vân nghe xong lời này, trong lòng không khỏi trầm xuống.

Tu vi của Bạch Cưu đạo nhân không kém, ở giữa Kiến Thiên Địa hậu kỳ và viên mãn.

Chỉ cần Bạch Cưu đạo hữu đến đây thì chuyện trên Bạch Thu tỉnh không phải là Nam Cung Phù Vân có thể định đoạt được.

Dẫn sói vào nhà không tốt cho lắm.

Chứ đừng nói đến mời thần dã, tiễn thần khó!

Nam Cung Phù Vân càng muốn một mình giải quyết Phương Tri Hành, sau đó cắn nuốt tất cả mọi thứ của hắn. Dù sao thì Phương Tri Hành đã cướp bóc nhiều người như vậy, tài nguyên trên người sẽ rất khiếp người.

Ông ta được biết từ trong miệng của Tào Kiều Ngọc, tiên bảo cấp 10 kính Lục Hợp mà Đường Viễn Quan mang theo bên người cũng bị cướp đi rồi.

"Ta còn không có tiên bảo cấp 10..."

Trong lúc nhất thời, cảm xúc của Nam Cung Phù Vân dâng trào, hận không thể lập tức tìm được Phương Tri Hành, giết đoạt đoạt bảo, sau đó phát tài.

Vì vậy ông ta xua tay nói: "Cường nhân đấy dương oai ở Bạch Thu tinh, bắt hắn là việc thuộc phận sự của lão phu, sao dám làm phiền đến Bạch Cưu đạo nhân chứ? Đường công tử chớ vội, lão phu sẽ nghĩ cách bắt người này lại, đòi lại công bằng cho ngươi."

Ông ta dứt lời thì xoay người rời đi, biến mất không còn dấu vết nhanh như chớp. "Ngươi!"VipTruyenGG.net - Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !

Đường Viễn Quan giận tím mặt, ấm ức nói: "Lão thất phu còn muốn độc chiếm, đúng là không trượng nghĩa."

Tào Kiều Ngọc vội vàng nói: "Đường công tử bớt giận, tuy lão tổ Nam Cung không chịu cho chúng ta mượn Truyền Âm phù, nhưng thiếp thân có thể đến thành Thương Nham thử vận may."

Đường Viễn Quan buồn bực nói: "Cô đi nhanh về nhanh." Tào Kiều Ngọc chỉ đành nhận lệnh.

Nam Cung Phù Vân bay ra khỏi thành Thủy Tiên, tìm một phương hướng rồi nhanh chóng đuổi theo.

Mấy canh giờ sau, phía trước xuất hiện một mảng núi non hoang sơ, địa thế cực kỳ phức tạp, khí độc nặng nề, cuồn cuộn không ngớt, che khuất bầu trời.

Nam Cung Phù Vân đâm thẳng đầu vào trong khí độc, quen đường đi đến trước một động quật to lớn.

Chỉ thấy ở chỗ sâu trong động quật tuôn ra từng đợt hào quang màu tím sẫm. Một luồng khí tức khiếp người tràn ra từ chỗ sâu trong động quật khiến người ta sợ run, không dám đến gần.

Nhưng Nam Cung Phù Vân không hề sợ hãi, ông ta ho khan rồi nói: "Tử Lăng Phi Nga, ra đây gặp mặt đi."

Vừa dứt lời, phù!

Chỉ một thoáng, một cơn gió lạnh đập vào mặt, hàn ý thấu xương cuốn lấy từng tia sức mạnh Túc Mệnh.

Da mặt của Nam Cung Phù Vân căng lên, áo bào khuấy động, khí tức Túc Mệnh bao bọc toàn thân, ngăn chặn gió lạnh xâm nhập.

Không bao lâu sau, một cái đầu to lớn chậm rãi vươn ra cửa động, rõ ràng là một con bươm bướm, tiên thú cấp 10. Bạch Thu tỉnh không phải là tỉnh cầu có tài nguyên hùng hậu, thật ra tiên thú không nhiều.

Con Tử Lăng Phi Nga này cũng không phải là tiên thú bản địa. Nó bay đến từ ngoài bầu trời, không biết bị thương nặng ở đâu mà rơi xuống Bạch Thu tỉnh.

Nam Cung Phù Vân đã phát hiện ra Tử Lăng Phi Nga, vốn định giết nó, chỉ là... "Thương thế của ta vẫn chưa khỏi hẳn, tại sao ông lại quấy rầy ta?" Tử Lăng Phi Nga mang theo tức giận, miệng phun tiếng người.

Rất rõ ràng, tiên thú này chẳng những đã thức tỉnh linh trí mà còn nắm giữ tiếng phổ thông của Nhân tộc. Nam Cung Phù Vân vội vàng nói: "Có xuất hiện một con tiên thú, ta cần ngươi tìm nó giúp ta."

Ông ta khựng lại, sau đó nhắc nhở: "Chỉ cần ngươi giúp ta tìm con tiên thú đấy, vậy giữa ngươi và ta coi như thanh toán xong, không ai nợ ai." Tử Lăng Phi Nga hơi im lặng, dò hỏi: "Tiên thú gì?"

"Một con chó đen rất mạnh!" Nam Cung Phù Vân giang tay ra, lòng bàn tay hiện lên một nắm khí tức: "Đây là mùi của nó và chủ nhân nó do ta thu thập được, ngươi ngửi xem." Tử Lăng Phi Nga nuốt nắm khí tức đó, đáp lại: "Mùi vị quá yếu, chỉ dựa vào chút mùi này hoàn toàn không thể..."

Nam Cung Phù Vân lấy ngay một cái bình sứ ra, cười nói: "Đây là đan dược chữa thương do ta đích thân luyện ra, có trợ giúp rất lớn đối với thương thế của ngươi."

Tử Lăng Phi Nga cẩn thận ngửi cái bình sứ, sau khi xác nhận đan dược không có vấn đề thì khẽ gật đầu nói: "Được, ta sẽ dốc sức thử một lần." Thất Thải Tường Vân dừng lại, đáp xuống bên ngoài vùng hoang dã.

Phương Tri Hành đi đến phía dưới một ngọn núi lớn, quen đường mở một động phủ ra rồi chui vào.

Sau đó cậu bố trí mấy pháp trận bí ẩn, che giấu dấu vết. Tế Cẩu thì nằm ở lối vào trông coi.

Phương Tri Hành làm xong những chuẩn bị này mới khoanh chân ngồi xuống, lấy ra một đống tiên ngọc trung phẩm, bắt đầu luyện hóa. Với tu vi hiện tại của cậu, mỗi ngày ít nhất có thể luyện hóa 30 tiên ngọc trung phẩm. Dù là như thế, muốn thỏa mãn 1500 tiên ngọc trung phẩm của điều kiện 3 phải cần đến năm mươi ngày.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0