Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 1335 - Chương 1336: Tiên Bảo (2)

Chương 1336: Tiên bảo (2) Chương 1336: Tiên bảo (2)Chương 1336: Tiên bảo (2)

Biểu cảm của Đặng Cẩm Tú cứng đờ, lúc này mới ý thức được Đường Viễn Quan muốn mượn sức mạnh của gia tộc để độc chiếm hạ phần cơ duyên này.

Trong lòng của ông ta lập tức phức tạp, nhưng trên mặt vẫn cười nói: "Sư đệ nói có lý."

Hết cách.

Sở dĩ Đặng Cẩm Tú đi theo bên cạnh Đường Viễn Quan, không phải là vì quan hệ của bọn họ tốt, mà là ông ta đã sớm bị Đường thị tiên tộc mua chuộc.

Tu hành coi trọng tài lữ pháp địa.

Đặng Cẩm Tú có xuất thân thấp hèn, không có bối cảnh lớn gì cả, mặc dù ông ta bái nhập Hà Phi tông, mặc dù ông ta có Chiến thể tam tinh, nhưng vẫn không có được nhiều tài nguyên tu hành. Bất đắc dĩ, ông ta đã lựa chọn phụ thuộc vào Đường thị tiên tộc, biến thành tùy tùng của Đường Viễn Quan.

Đường Viễn Quan suy nghĩ một lúc rồi quay sang Tào Kiêu Ngọc, trầm giọng nói: "Chỗ của cô còn có Truyền Âm phù không?"

Tào Kiều Ngọc cười thảm, buông lỏng tay nói: "Tích lũy những năm qua của ta đều bị người kia cướp sạch, không còn gì cả."

Đường Viễn Quan dặn dò ngay: "Cô hãy chạy đến thành Nam Cung một chuyến, _ mượn một miếng Truyền Ẩm phù của lão tổ Nam Cung, nhưng đừng nói với ông ta bất kỳ chuyện gì cả."

"RõI"

Tào Kiều Ngọc không dám không nghe theo, phi thân rời đi.

Một ngày trôi qua rất nhanh. Tào Kiều Ngọc vòng trở lại, dẫn đến một lão giả áo trắng mũi cao mắt sâu, ánh mắt như đao như kiếm, thậm chí là sắc bén.

Người đến chính là lão tổ Nam Cung, chủ của thành Nam Cung!

"Nam Cung Phù Vân..."

Hai mắt của Đường Viễn Quan hơi híp lại.

Trong tỉnh hoàn Thái Tinh có một tiên tộc Nam Cung vô cùng cường thịnh có thể trở thành “thế gia tu tiên”, tộc nhân nhiều không thể đếm, trải rộng khắp tỉnh hoàn. Bên trong tỉnh hoàn Bạch Quang có một nhánh tiên tộc Nam Cung, tuy là phân nhánh bên cạnh nhưng cũng là một cây rễ sâu, không thể xem thường.

Nam Cung Phù Vân đến từ phân nhánh này, người này dã tâm bừng bừng, từng thử xưng mình là chủ nhân của Bạch Thu tỉnh.

Chỉ là cuối cùng Bạch Thu tỉnh thuộc địa bàn của Hà Phi tông, tất nhiên không cho phép nó bị bất kỳ một gia tộc tu tiên nào cắt nhường, chiếm lấy.

Nam Cung Phù Vân không hoàn thành được giấc mộng hão huyền, bởi vậy luôn ghi hận Hà Phi tông trong lòng, có rất nhiều oán hận. "Đường công tử, lão phu có lễ." Nam Cung Phù Vân chắp tay, cười ha ha nói.

Đường Viễn Quan liếc mắt nhìn Tào Kiều Ngọc, không vui nói: "Hằng ngày lão tổ Nam Cung phải xử lý, giải quyết rất nhiều việc, sao cô lại dám làm phiền đến ông ấy?"

Biểu cảm của Tào Kiều Ngọc cay đắng, ấp úng.

Nam Cung Phù Vân ngắt lời: "Không trách Tào Thủy Tiên được, lần này là lão phụ không mời mà đến." Đường Viễn Quan đáp lại: "Ồ, không biết lão tổ Nam Cung có gì chỉ giáo?"

Nam Cung Phù Vân vội vàng nói: "Mấy hôm nay có một cường nhân xông mạnh vào đại lục Vân Long, cướp bóc khắp nơi, thành Nam Cung ta bị tổn thất không nhỏ." Đường Viễn Quan không khỏi nhướng mày nói: "Lẽ nào ông đang tìm cường nhân đấy?" Nam Cung Phù Vân gật đầu nói: "Nghe nói cường nhân đấy đã đến thăm thành Thủy Tiên nên lão phu mới đích thân đến một chuyến, hy vọng có thể tìm thấy chút manh mối."

Sau khi Đường Viễn Quan cân nhắc thì đáp lại: "Hôm qua có một tà tiên có ý đồ xông vào Thủy Tiên cung, phi lễ với hai tiên nữ, bị bọn ta hợp lực đánh chạy rồi.

Ừm, chỉ bằng như vậy, chúng ta trao đổi chút tình báo, xem cường nhân mà ông muốn tìm có phải là tà tiên kia hay không."

Khóe miệng của Nam Cung Phù Vân hiện lên sự giễu cợt không dễ phát giác ra được, gật đầu nói: "Lão phu đang có ý đấy." Song phương trao đổi tình báo.

Quả nhiên!

"Hỗn loạn gần đây không ngờ là cùng một người gây nên." Nam Cung Phù Vân sầm mặt lại, sát ý lưu chuyển ở trong mắt.

Đường Viễn Quan lãnh đạm nói: "Cường nhân đấy có chút thực lực, hơn nữa hắn chuyên chọn bóp quả hồng mềm, chỉ sợ lão tổ Nam Cung rất khó tìm thấy hắn."

Nam Cung Phù Vân có cảnh giới Kiến Thiên Địa, hơn nữa ông ta còn vô hạn tiếp cận Kiến Thiên Địa viên mãn, dám xưng là đệ nhất Bạch Thu tinhI

Trên mặt lý luận, ông ta có thể dễ dàng sắp xếp tất cả số mệnh trên Bạch Thu tỉnh. Nhưng điều kiện tiên quyết là ông ta phải đích thân tiếp xúc với cường nhân đó, ít nhất là phải nhìn thấy đối phương. Đây là phân đoạn mà tiên nhân Kiến Thiên Địa không cách nào tránh được.

Nhưng nếu ông ta có cảnh giới Kiến Chúng Sinh, vậy thì mọi thứ sẽ dễ làm.

Mặc kệ ngươi là con người hay sinh vật khác, đều không thể ẩn giấu trước mặt Kiến Chúng Sinh.

Tiên nhân Kiến Chúng Sinh chỉ cần biết được tính danh hoặc dung mạo của người nào đó, thậm chí là có được một luồng khí tức của đối phương thì có thể bỏ qua khoảng cách giáng xuống kiếp số, giết người trong vô hình.

Lão tổ Nam Cung nghĩ đến những thứ này thì sắc mặt thay đổi không ngừng, giống như bó tay.

Khóe miệng của Đường Viễn Quan hơi vểnh lên, lộ ra vẻ châm biếm không hề che giấu, hờ hững nói: "Người này lén lút, hoành hành không sợ ai, quả thực là khó đối phó, nhưng ác nhân tự có ác nhân trị, ta có quen biết một vị 'Bạch Cưu đạo nhân' am hiểu đuổi bắt, có thể mời ông ta đến giúp đỡ."
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0