Chương 143: Gian tế
Chương 143: Gian tế
La Bồi Vân thản nhiên nói: "Đợi con kịp phản ứng thì thiếu nữ đã thành đàn bà rồi. Ước tính thời gian, có lẽ lúc này Ngọc Lan đã bị bắt."
La Khắc Chiêu trút một ngụm khí lạnh, ngạc nhiên nói: "Phụ thân, phụ thân đã sớm phát hiện Ngọc Lan có vấn đề à?"
La Bồi Vân gật đầu nói: "Trước đây, vì không cách nào chắc chắn cô ta là gian tế hay không, vì vậy không đánh rắn động cỏ."
La Khắc Chiêu tỉnh ngộ ra, cả người uể oải, vẻ mặt cụt hứng.
Đinh Chí Cương rung động, tròng mắt nhanh chóng chuyển động, nói ngay: "Đại nhân, ngoại trừ Ngọc Lan, nhất định còn có gian tế khác đang phối hợp với cô ta."
La Bồi Vân cười giễu: "Một người cũng không thoát được."
Ông ta vừa nói ra lời này!
Đinh Chí Cương không khỏi hít một hơi khí lạnh, cúi đầu thật sâu, trên mặt hiện lên vẻ kính sợ.
Cừ thật!
Thì ra mọi thứ đều nằm trong sự khống chế của La Bồi Vân.
Mấy người bọn họ bận tới bận lui đều là làm việc mù quáng.
Lúc này, Phương Tri Hành hơi cúi đầu, mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm.
Lúc ở chùa Tùng Lâm, cậu đã suy đoán trong nha môn có gian tế.
Rõ ràng La Bồi Vân cũng nghĩ đến, hơn nữa còn bí mật điều tra trong âm thầm.
Mà sau khi Phương Tri Hành đến nha môn, trên thực tế cậu luôn bị La Bồi Vân nhìn chằm.
Hiện tại xem ra, sở dĩ La Bồi Vân giám sát cậu như vậy, một mặt có thể là vì chưa hoàn toàn tin tưởng cậu, mặt khác là vì bắt gian tế.
Phương Tri Hành là một trong những mục tiêu phản bội để ý, phản bội và gian tế chắc chắn sẽ ra tay với cậu.
Vậy thì chỉ cần giám sát Phương Tri Hành là có thể phát hiện ra manh mối.
Mà hôm nay chính là lúc thu lưới!
Phương Tri Hành rất ngạc nhiên, gian tế ẩn núp ở nha môn rốt cuộc là ai?
Không để cậu đợi quá lâu, đã có 3 người bị bắt vào đại lao.
1 người lớn, 2 thiếu niên mười mấy tuổi.
"Vậy mà lại là các ngươi?"
Đinh Chí Cương vừa nhìn thấy 3 người đó thì kinh ngạc hét lên, khó lòng tin được.
Phương Tri Hành quan sát 3 người đó cẩn thận, cảm giác khá quen, nhưng có lẽ do cậu chưa từng tiếp xúc với bọn họ.
"Bọn họ là ai?" Cậu hỏi.
Đinh Chí Cương tặc lưỡi, trả lời: "Trên con phố gần ngoài nha môn có một quầy hàng bán đồ ăn sáng, đây là ông chủ, còn có hai đứa con trai của ông ta. Cả nhà họ bày quầy bán hàng ở chỗ đó hơn 20 năm rồi."
"Là bọn họ, khó trách ta thấy khá quen."
Phương Tri Hành tỉnh táo, nghĩ lại, quầy hàng đó bày ở đầu đường, vừa ngẩng đầu là có thể nhìn thấy cổng lớn nha huyện.
Đinh Chí Cương đích thân đi thẩm vấn.
Ông chủ tên là Từ Đại Lực, hàng xóm láng giềng đều gọi là lão Từ, thái độ làm người thành thật chất phác, danh tiếng rất tốt.
Có lúc Đinh Chí Cương sẽ đến quầy hàng của ông ta dùng bữa sáng, trên thực tế rất nhiều nha dịch đều qua đó, cũng được xem là người quen cũ.
"Lão Từ, ông sao vậy?"
Đinh Chí Cương không cứng rắn, vì không cần thiết.
Dù sao, hai đứa con trai của Từ Đại Lực đã bị bắt, không sợ ông ta không nhận tội.
Từ Đại Lực cúi đầu buồn bực nói: "Tha cho hai đứa con trai của ta đi, bọn nó còn nhỏ, không biết gì cả."
Đinh Chí Cương gật đầu nói: "Chỉ cần ông chủ động thẳng thắn, nể tình trước đây, ta sẽ cầu xin huyện lệnh đại nhân."
Từ Đại Lực do dự một lúc rồi khai ra: "Một năm rưỡi trước, có một người tìm đến ta, bảo ta canh chừng cổng lớn nha huyện xem có ai ra vào hay không. Ví dụ nhân vật quan trọng nào đó ra ngoài thì ta phải kịp thời đưa tin."
Đinh Chí Cương hỏi: "Ông đưa tin thế nào?"
Từ Đại Lực nói: "Ta biết viết chữ, viết xong tờ giấy thì bỏ ngoài túi rồi bảo con trai ta chạy vặt, đưa đến Hàm Hương lâu là được."
Đinh Chí Cương đã hiểu, hắn hỏi: "Người chiêu mộ ông nhập bọn là ai?"
Từ Đại Lực lắc đầu nói: "Không rõ cho lắm. Người ấy che mặt, cũng chưa từng nói với ta là hắn tên gì."
Đinh Chí Cương cau mày nói: "Gì chứ, ông bán mạng cho người mà ông chưa từng thấy qua mặt mày?"
Từ Đại Lực ngẩng đầu, trên mặt hiện lên nụ cười giễu khó miêu tả, phẫn nộ nói: "Chỉ cần có thể báo thù, ta làm gì cũng được."
"Báo thù?" Trong lòng Đinh Chí Cương hơi hồi hộp, hắn chậm rãi đứng lên, bước ra khỏi nhà lao.
Phương Tri Hành hỏi: "Thù gì vậy?"
Đinh Chí Cương bĩu môi nói: "Nương tử của Từ Đại Lực bị Đổng Hiển Hợp uống rượu say cưỡi ngựa đụng chết, sau đó hình như Đổng Hiển Hợp cũng không bồi thường, không xin lỗi, còn đánh Từ Đại Lực một trận."
Phương Tri Hành cạn lời, lại là gã Đổng Hiển Hợp!
Cậu trầm ngâm nói: "Từ Đại Lực ở bên ngoài nha môn, nội dung tin tức có được có hạn. Vậy thì bên trong nha môn nhất định có nội ứng."
Đinh Chí Cương hiểu rõ, hắn thở dài: "Cứ đợi đi, có thể đại nhân đã bắt được người ấy, đang thẩm vấn riêng."
Hắn vừa dứt lời, có một nha dịch hấp tấp chạy tới bẩm báo: "Tổng bộ đầu, Ngọc Lan đã bị bắt, dẫn về đến nha môn!"