Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 146 - Chương 146: Chém Đầu

Chương 146: Chém đầu Chương 146: Chém đầu

Đây cũng là lý do tại sao cậu mạo hiểm nguy hiểm, vẫn muốn gia nhập dưới quyền của La Bồi Vân.

Hiện tại xem ra cậu đã đúng.

Tế Cẩu nghĩ đến những điều này, nhanh chóng kéo chủ đề lại, cười hì hì: "Sao vậy, mày để ý đến ả thúi hoắc La Thiên Thiên, muốn theo đuổi cô ta à?"

Phương Tri Hành trừng mắt, tức giận nói: "Mày cho rằng tao là mày à, chỉ biết dùng nửa thân dưới để suy nghĩ."

"Chậc!"

Tế Cẩu cười giễu: "Là ai tối qua qua đêm ở Hàm Hương lâu, là ai tối qua không quản được nửa thân dưới của mình chứ?"

Phương Tri Hành hừ hừ: "La Thiên Thiên quả nhiên không nhìn nhầm mày, mày chính là kẻ vô ơn, nuôi không được."

"Phụt!"

Tế Cẩu đứng dậy, run người.

Ào ào ào, giọt nước bắn tung tóe.

Bắn vào bồn tắm, bắn lên trên mặt của Phương Tri Hành.

Phương Tri Hành phất tay, bàn tay múc nước, nhấc lên sóng nước, hất lên trên người Tế Cẩu làm nó ướt sũng.

"Đù!"

Tế Cẩu thấy mình chơi không lại Phương Tri Hành, chó ngoan không chịu thiệt trước mắt, nó nhanh chóng ngưng chiến, lần nữa nằm xuống.

Nhưng nó không phục, tiếp tục cười giễu nói: "La Thiên Thiên rất xinh đẹp, vóc người cũng được, làn da vô cùng mịn màng, nếu chơi chắc chắn sẽ rất đã, ánh mắt mày từ trước đến giờ rất điêu, có thể để ý đến cô ta trái lại rất hợp lý."

Phương Tri Hành giơ cánh tay lên, phối hợp nói: "La Thiên Thiên đâm mấy cây ngân châm trên cánh tay của Quách Hồng Anh và Ngọc Lan thì có thể khiến cánh tay của bọn họ có độ bền dẻo, mày không cảm thấy rất thần kỳ à?"

Trong đầu của Tế Cẩu không khỏi hiện lên cánh tay méo mó, vẻ mặt không khỏi nghiêm túc, tặc lưỡi nói: "Cũng đúng ha, ả thúi hoắc quả thật có thủ đoạn, giống như khoa học kỹ thuật đen vậy."

Phương Tri Hành hiểu rõ nên cảm thán nói: "Nội tình của thế gia môn phiệt có thể vượt ra khỏi tưởng tượng của chúng ta."

Tế Cẩu gật đầu, hiếm khi không tranh cãi, đồng ý nói: "Ừm ừm, dù sao bọn họ cũng là chúa tể của thế giới này, có thể áp đảo toàn bộ thế giới tất nhiên là nắm giữ sức mạnh vượt qua tưởng tượng rồi."

Tế Cẩu nói đến đây thì đột nhiên giật mình, đề nghị: "Hay là mày đi dụ dỗ La Thiên Thiên, theo đuổi cô ta, sau đó mày ôm bắp đùi để cô ta dẫn mày bay."

Phương Tri Hành cạn lời, nói: "Ý mày là giống như mày, chỉ cần gặp được cô gái xinh đẹp, gặp một người thì dụ dỗ một người, chơi hậu cung à?"

"Không tốt à?"

Tế Cẩu nghiêm chỉnh nói: "Hậu cung tất nhiên là càng nhiều càng tốt, nam nhân mà, gặp một người yêu một người không khó coi đâu."

Phương Tri Hành cười nhạt: "Mày như vậy là ỷ vào, mặc kệ mày gặp phải bất kỳ chuyện gì, ý nghĩ đầu tiên của mày chính là ghẹo gái, tung lưới rộng, tán được một người thì tính một người, cảm thấy chỉ cần dựa vào con gái là có thể giải quyết tất cả vấn đề."

Tế Cẩu hùng hồn nói: "Có vấn đề gì à? Mày có được La Thiên Thiên, đi con đường ở rể thì có thể hô mưa gọi gió, muốn gì có nấy, sau này nhanh chóng tập hợp vật tư, không ngừng thăng cấp, lớn mạnh hơn!"

Phương Tri Hành trợn mắt: "Mày mù à? Mày nhìn không ra La Thiên Thiên là loại người gì ư? Sở dĩ tao coi trọng La Thiên Thiên, không phải bởi vì tao muốn theo đuổi cô ta, mà là vì tao cảm thấy cô ta quá nguy hiểm, tốt nhất là không nên trêu chọc."

Tế Cẩu khinh thường: "Mày là kẻ nhát gan, phú bà gần trong gang tấc mày cũng không dám theo đuổi, đáng đời bị đám phản bội truy sát."

Phương Tri Hành trả lời mỉa mai: "Đáng đời cả đời mày làm chó, không, làm kẻ vô ơn."

Một người một chó tắm xong cũng mệt mỏi, nằm xuống ngủ.

Một đêm không mơ.

Qua ngày hôm sau, toàn thành vẫn giới nghiêm, không cho phép ra vào.

Đinh Chí Cương dẫn đám nha dịch đi bắt người ở khắp nơi.

Quách Hồng Anh, Ngọc Lan, Cao Đại Hưng, Từ Đại Lực!

Người thân bạn bè của bọn họ, người bình thường bọn họ tiếp xúc đều bị bắt vào đại lao, thẩm vấn nghiêm ngặt.

Trong lúc nhất thời, trong đại lao kín hết chỗ.

Mấy người bị bắt vào trong ai nấy đều kêu oan.

Cùng lúc này, tin tức đám người Ngọc Lan sắp bị chém lan nhanh, truyền đi sôi sùng sục.

Đinh Chí Cương và Ôn Ngọc Đông bận rộn trong ngoài, trên dưới nha huyện cũng bận rộn, ai nấy đều mệt muốn chết, vô cùng náo nhiệt.

Chỉ có Phương Tri Hành là vô cùng thanh nhàn, không cần quản chuyện gì cả.

Cung Binh doanh có thể tự huấn luyện.

Dựa theo kế hoạch sắp xếp trước đó của Phương Tri Hành, 10 người Hoàng Đại Thuận đảm nhiệm đội trưởng, tự dẫn đội huấn luyện, Cao Đại Hưng thật ra đã mất quyền lực.

Nói trắng ra là Cao Đại Hưng chỉ là người giám sát mà thôi, có ông ta hay không đều giống nhau, thiếu ông ta thì vẫn làm được.

Nhoáng cái đã ba ngày sau.

Thái Thị Khẩu!

Lúc mặt trời lên cao, Phương Tri Hành đã dẫn 300 Cung Binh đi đến bên ngoài chợ bán thức ăn.

Cậu phóng mắt nhìn, chợ bán thức ăn có hình tam giác.

Trên hai con phố trái phải có xây lầu các và nhà ngói.

Phương Tri Hành nhanh chóng phân chia hai đội gồm 300 Cung Binh theo yêu cầu của La Bồi Vân.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0