Chương 156: Săn thú (2)
Chương 156: Săn thú (2)
Lương Bộ Thanh lắc đầu đáp: “Có người từng thử phương pháp này rồi, nhưng Rắn Vẩy Xám Hai Đuôi thích lẩn trong bùn lầy, không dễ chạy ra ngoài.”
Phương Tri Hành hiểu ra. Cậu đứng ở rìa đầm lây xem xét một lát, không phát hiện thấy con Rắn Vẩy Xám Hai Đuôi nào.
Cậu lại rẽ sang bên trái.
Tầm 10 phút sau, phía trước xuất hiện một vùng cao nguyên.
Từ xa, một mùi hôi thối gay mũi tràn đến làm người ta buồn nôn.
Lương Bộ Thanh trở nên thận trọng từng li từng tí, cúi đầu nhìn trái ngó phải trên mặt đất.
Chẳng mấy chốc, gã đã phát hiện được gì đó, lập tức ngồi xổm xuống.
Phương Tri Hành liếc nhìn thì thấy cái thứ trước mặt Lương Bộ Thanh là một bãi phân, đã vậy còn hơi sền sệt, nóng hổi.
Lương Bộ Thanh vươn tay bốc nắm phân lên, vội vàng trét lên người gã.
Chứng kiến một màn này, Phương Tri Hành và Tế Cẩu không nhịn được bốn mắt nhìn nhau, hú hét cái đệch.
Cậu sửng sốt hỏi: “Ngươi đang làm gì thế?”
Lương Bộ Thanh vô cùng cẩn thận, đè thấp giọng đáp: “Cao nguyên kia là địa bàn của ‘Kim Quan Kê (gà mào vàng kim)’.
Kim Quan Kê có phân chia trống, mái. Số lượng con mái nhiều hơn, tất cả đều là dị thú cấp 1. Chỉ có duy nhất một con trống, lại là dị thú cấp 2, tính tình nó cực kỳ tàn bạo. Bọn chúng rất thích mổ tròng mắt người ta ra ăn.”
Phương Tri Hành phấn chấn tinh thần hỏi: “Kim Quan Kê có nhược điểm không?”
Lương Bộ Thanh trả lời: “Thị lực của bọn chúng khá yếu, chỉ cần cách xa chúng một chút thì sẽ không bị phát hiện.”
Phương Tri Hành hiểu rõ, cười nói: “Cũng đến tận đây rồi, giết vài con gà về làm bữa tối đi.”
Lương Bộ Thanh giật mình, thay đổi sắc mặt nói: “Kim Quan Kê là loài chim dữ, còn là dị thú sống theo bầy đàn, khó chơi lắm! Chỉ bằng một mình ngài e là...”
Phương Tri Hành bình tĩnh đáp: “Chúng ta cách xa chút, dùng cung tên săn giết.”
Thấy vậy, Lương Bộ Thanh không thể làm gì khác, vội lui về sau, lượn như một làn khói ra xa 300, 400 mét.
Phương Tri Hành đi đến phía sau một cây đại thụ, ước lượng khoảng cách, tầm 150 mét.
Chỉ thấy cậu thong thả rút một mũi tên ra đặt lên cung.
Sau đó, cậu ra lệnh: “Tế Cẩu, sủa mấy tiếng coi.”
Tế Cẩu cực kỳ không tình nguyện, lầm bầm: “Móe mài, mày biết cách sai bảo chó rồi đấy nhỉ?”
Nó ngẩng cao đầu, sủa gâu gâu gâu ỏm tỏi.
Rất nhanh, trên cao nguyên xuất hiện động tĩnh.
“Quác quác quác~”
Khi tiếng gà kêu truyền đến, đồng tử Phương Tri Hành lập tức co rút lại.
Cậu thấy vài con gà mái rất to, cao gần một thước, trên đầu vàng chóe.
Tế Cẩu sửng sốt, tặc lưỡi nói: “Vãi đạn, đây là Khôn ca hả, sao còn to hơn cả tao nữa này?”
Phương Tri Hành lộ vẻ ngạc nhiên, hít một hơi thật sâu: “Đừng ngừng, sủa tiếp đi.”
Tế Cẩu sủa gâu gâu liên hồi.
Bảy, tám con Kim Quan Kê mái nghe tiếng chạy qua, chúng dang cánh chạy ầm ầm trên mặt đất, còn nhanh hơn cả người.
100 mét, gần 100 mét, 50 mét!
Víu!
Một mũi tên lạnh lẽo bất chợt phóng ra, lao vút giữa không trung theo phương gần như thẳng tắp.
“Quác!!”
Một con Kim Quan Kê mái đột nhiên khựng lại, cánh của nó bị mũi tên xuyên trúng, đóng chặt xuống đất.
Nó điên cuồng giãy giụa, gào rú không ngừng.
Những con Kim Quan Kê khác nháo nhào ngừng lại, nhìn chằm chằm vào nó rồi đi loanh quanh, đầu gà nghiêng qua nghiêng lại.
Quác!
Lại một mũi tên bắn ra, chuẩn xác bắn trúng cánh của một con Kim Quan Kê mái bên cạnh, cũng ghim nó trên mặt đất.
Hai con gà mái quang quác gào thét lung tung.
Bầy gà mái khác bị dọa sợ, chạy trốn tán loạn.
“Quác quác~”
Thình lình, có tiếng rít chói tai truyền đến từ cao nguyên, cao vút vang vọng giữa núi rừng.
Phương Tri Hành nheo hai mắt lại, sắc mặt tức khắc thay đổi rõ rệt.
Chỉ thấy một con Kim Quan Kê trống cao lớn xuất hiện trong tầm mắt, lông vũ toàn thân sáng rực óng ánh, mào vàng trên đầu phát sáng lấp lánh.
Hai cánh, chi trước và đuôi dài của nó được bao phủ bởi những chiếc lông cứng rắn như mũi tên. Trong miệng là hàm răng sắc nhọn, cánh có móng vuốt, đuôi dài và cứng.
Điều ngoài sức tưởng tượng của người ta chính là hình dáng của con Kim Quan Kê trống này cực kỳ giống chim thủy tổ!
Chim thủy tổ 始祖鸟: có tên khoa học là archaeopteryx hoặc điểu long lông vũ, sống vào cuối kỷ jura khoảng 150 triệu năm trước.
Chim thủy tổ 始祖鸟: có tên khoa học là archaeopteryx hoặc điểu long lông vũ, sống vào cuối kỷ jura khoảng 150 triệu năm trước.
Chim thủy tổ là chim thủy tổ khủng long!
“Má ơi, con Khôn ca này lại giống
đấy phỏng?”
lại giống là hiện tượng một số đặc điểm của tổ tiên xa xăm bỗng xuất hiện lại ở con cháu.
lại giống là hiện tượng một số đặc điểm của tổ tiên xa xăm bỗng xuất hiện lại ở con cháu.
Tế Cẩu hoảng sợ hú hét, hết sức bàng hoàng.
Cảnh tượng này chắc chắn sẽ mang đến cho người ta ảo giác như đang lạc vào thế giới khủng long.
Một con chim thủy tổ khủng long nhảy khỏi cao nguyên, lao về phía hai con Kim Quan Kê mái kia, sau lưng nó còn có mấy chục con Kim Quan Kê mái tháp tùng, rầm rầm rộ rộ.
Sau cơn khiếp sợ ngắn ngủi, Phương Tri Hành nhanh chóng phản ứng, kéo cung bắn tên.
Một mũi lại một mũi!
Hai mũi tên liên tiếp phóng ra trong vòng không quá một giây!