Chương 171: Chơi hỏng
Chương 171: Chơi hỏng
Nghe lời này, Lương Bộ Thanh đã biết Phương Tri Hành giết sạch người của Hắc Hổ môn rồi.
Thật khiến người ta chấn động!
Nhiều người như vậy đều bị một mình cậu xử lý hết!
Thật kinh khủng!
Lương Bộ Thanh hít thật sâu, càng thêm kính sợ, vuốt mặt nói: “Có thể dốc sức mọn vì Phương hương chủ chính là niềm vinh hạnh không gì sánh bằng của thuộc hạ!”
Phương Tri Hành cười nói: “Hôm nay tới đây thôi, giờ chúng ta trở về.”
Hai người một chó quay về đường cũ.
Sau khi đến doanh trại, Phương Tri Hành về thẳng phòng khách, lấy túi máu ra.
Thấy vậy, Tế Cẩu không khỏi liếc nhìn giao diện hệ thống của Phương Tri Hành.
[6, Dùng máu linh lộc chế tạo huyết trì, ngâm toàn thân: 3 tiếng...]
Tế Cẩu hỏi: “Bây giờ bắt đầu làm à?”
Phương Tri Hành cũng không thể chờ đợi, trầm ngâm nói: “Thời gian ngâm là 3 tiếng, trong thời gian này không thể bị quấy rầy.”
Tế Cẩu hiểu ra, gật đầu nói: “Mày yên tâm, tao sẽ canh cửa thật kỹ!”
Phương Tri Hành gật đầu, trước tiên cứ treo tấm biển “ra ngoài có việc”, sau đó đóng cửa lại, cài chốt rồi đặt một chiếc ghế đẩu tựa vào cửa.
Cửa sổ cũng phải đóng lại.
Tiếp đó, cậu kéo bồn tắm lớn ra, cẩn thận kiểm tra một lần, xác nhận không có khe hở làm rỉ nước, lúc này mới lấy từng túi máu ra chọc lủng.
Chỉ một thoáng, huyết dịch đỏ tươi róc rách chảy ra.
Huyết dịch vẫn nóng hổi, hơi nóng bốc lên, cho dù túi máu đã cắt khỏi thân xác được vài tiếng rồi.
Phương Tri Hành nhanh chóng cởi quần áo, bước vào trong bồn tắm, ngâm toàn thân trong huyết dịch.
Cả thân thể lập tức được máu nóng bao quanh, sảng khoái không cách nào tả nổi.
Ngay lập tức,giao diện hệ thống lấp lóe ánh sáng!
[03:00:00]
[02:59:59]
[02:59:58]
...
Một bộ đồng hồ đếm ngược xuất hiện.
Phương Tri Hành nhất thời sáng tỏ, cậu nằm bất động, thân thể hơi cuộn lại như đứa con đang nằm trong bụng mẹ, cậu nhắm mắt cẩn thận cảm nhận máu nóng đang lưu động bên ngoài làn da.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, màn đêm lặng lẽ bao trùm khắp nơi.
[00:00:02]
[00:00:01]
Ngay tại tích tắc này, giao diện hệ thống lần nữa lấp lóe ánh sáng.
Máu linh lộc trong bồn tắm lập tức sôi trào lên, màu sắc phát sinh thay đổi, trở nên nhạt đi với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Gần như trong chốc lát, máu trong bồn tắm không còn chút màu đỏ nào.
Tất cả máu linh lộc đã biến thành nước màu trong suốt.
Soạt~
Phương Tri Hành đứng lên, cảm nhận thân thể ngoại trừ ấm áp và tương đối dễ chịu ra, cũng không có biến hóa đặc biệt lớn nào.
“Cũng đúng, phần lớn năng lượng của máu linh lộc hẳn là bị hệ thống hấp thụ rồi, lưu trữ tạm thời, chưa truyền vào thân thể mình.”
Phương Tri Hành nghĩ tới đây thì cảm thấy nhẹ nhõm.
Có điều…
Sau một lúc, máu nóng trong cơ thể cậu khuấy động, sinh ra từng đợt xung động mãnh liệt khó hiểu, trong đầu vô thức nghĩ tới Đoạn Thải Diễm.
“Máu linh lộc đúng là mười phần tráng dương!”
Phương Tri Hành thở hổn hển, nhanh chóng đẩy cửa bước ra ngoài.
“Chịu không nổi rồi chứ gì, hahaha~”
Tế Cẩu đã sớm ý thức được rất có thể sẽ xảy ra việc như vậy.
Khá lắm!
Ngẫm lại thì máu linh lộc là thứ gì, chỉ cần ngửi một chút liền phấn chấn gấp trăm lần, kích phát ham muốn bản năng mãnh liệt.
Chứ đừng nói đến ngâm một lèo 3 tiếng!
“Cũng may tao là chó con, thân thể chưa phát dục, ngửi máu linh lộc cũng không bị gì, nếu không…”
Tế Cẩu nhe răng trợn mắt, vẻ mặt cực kỳ phức tạp, một nỗi phiền muộn, không cam lòng và tủi thân khó nói lên lời.
Gừ gừ, nếu nó xuyên không thành người thì bây giờ đã tạo nên một dân tộc luôn rồi, đâu đến lượt Phương Tri Hành hưởng cái diễm phúc vô biên vô tận này chứ?
Một đêm trôi qua rất nhanh!
Trời sáng rõ, Lương Bộ Thanh đã dậy từ sớm, đến bên ngoài cửa chờ Phương Tri Hành.
Nhưng gã chờ mãi đến khi mặt trời lên cao mà cũng không thấy Phương Tri Hành ra ngoài.
Lương Bộ Thanh cảm thấy kỳ lạ, gã chú ý tới một việc còn kỳ lạ hơn.
Hôm nay, tiểu đội của Đoạn Thải Diễm thế mà không đi săn, nói là thân thể Đoạn Thải Diễm không khỏe nên không đi được.
Chớp mắt lại qua thêm 1 tiếng, cuối cùng Phương Tri Hành cũng đẩy cửa đi ra, sắc mặt hồng hào, tinh thần sung mãn, cho người ta có một loại cảm giác huyết khí phương cương.
Thấy vậy, Lương Bộ Thanh không khỏi giật mình, cười nói: “Hương chủ, chẳng hay ngài đã uống máu linh lộc rồi, phải không?”
Phương Tri Hành không trả lời vấn đề mà hỏi lại: “Đã nghe ngóng được thông tin gì từ nhóm người Hắc Hổ môn kia chưa?”
Lương Bộ Thanh nghiêm sắc mặt, hạ giọng nói: “Nhóm người kia đến từ ‘Vân Hổ đường’ Hắc Hổ môn, do hai hương chủ là ‘Đỗ Khải Bình’ và ‘Cao Đại Xuyên’ dẫn đội, nửa tháng trước đã đến doanh trại.”
Phương Tri Hành vô thức cau mày, nói: “Có phải Vân Hổ đường nằm trong huyện Khánh Lâm chúng ta không?”
Lương Bộ Thanh gật đầu nói: “Đúng vậy, Hắc Hổ môn chỉ có một phân đường ở huyện Khánh Lâm là Vân Hổ đường.”