Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 170 - Chương 170: Kẻ Địch (3)

Chương 170: Kẻ địch (3) Chương 170: Kẻ địch (3)

Một lúc sau, bụi cỏ lau dần trở nên yên tĩnh, chỉ còn những đám cỏ lau lớn đang lay động theo gió.

Máu tươi chảy khắp nơi trên mặt đất, trên từng cây cỏ lau cũng dính đầy máu.

Thi thể ngổn ngang lộn xộn, ngã đầy đất.

“Phù phù~~”

Đôi mắt Lương Bộ Thanh trừng lớn, đứng chết lặng tại chỗ, thân thể cứng ngắc, tim đập như trống chầu, thở hổn hển.

Chết người rồi!

Chết rất nhiều người!

Lương Bộ Thanh đời này chưa từng gặp qua tràng diện kinh khủng và chấn động như thế.

Bỗng nhiên, ánh mắt của gã thoáng thấy có thứ gì động đậy ở nơi nào đó.

Lương Bộ Thanh nhìn kỹ hơn thì thấy 2 người nằm giữa xác của 5 con Ngân Bối Chích Giác Lộc.

Hai người này vô cùng thông minh, dứt khoát trốn dưới xác của Ngân Bối Chích Giác Lộc, lợi dụng thân xác cao lớn làm lá chắn bằng thịt, thành công trốn khỏi mũi tên bắn lén.

Gặp cảnh này, Lương Bộ Thanh đưa tay chỉ về phía bọn họ, la lên: “Ở đó còn có 2 người!”

Hai người kia nhất thời sửng sốt, vẻ mặt đầy sát ý, hung hăng liếc Lương Bộ Thanh và làm bộ muốn xông ra.

Lương Bộ Thanh giật nảy mình, xoay người bỏ chạy.

Nhưng hai người kia chỉ hù dọa Lương Bộ Thanh một chút mà thôi, bọn họ lại co đầu rụt cổ, không lộ ra một bộ phận nào, đôi mắt càng không ngừng nhìn dáo dác xung quanh, tìm kiếm xạ thủ.

Đúng lúc này, có 2 con chó con chạy tới, nhún người nhảy lên trên thân thể Ngân Bối Chích Giác Lộc, nghiêng đầu nhìn 2 người bọn họ.

Chó con lè lưỡi ra, nhiệt tình vẫy đuôi, ra dáng một con vật đáng yêu vô hại.

Hai người kia nhìn nhau, tỏ vẻ khó hiểu.

Vút vút!

Đột nhiên lại có mũi tên phóng tới, vụt qua đỉnh đầu bọn họ, dọa bọn họ phải cuộn thân thể lại.

“Ui da!”

Một người trong đó chợt hét lên thảm thiết.

Hắn bị chó cắn.

Hắn chỉ vừa phân tâm một chút, lập tức bị chó con nhân cơ hội nhào lên cắn vào cổ chân.

Cơn đau đớn kịch liệt lan tới tận tâm can, hắn nhấc chân đạp thật mạnh.

Nhưng sau khi con chó con cắn xong, thân thể bỗng hóa thành khói đen, phân tán mất tiêu.

Cảnh tượng này khiến người kia ngây ra.

Còn chưa kịp lấy lại tinh thần, một người khác cũng kêu thảm, hắn cũng bị chó con cắn trúng, đau đến mức lăn lộn ra đất.

Sau một khắc, có một bóng dáng cầm cung tên, không nhanh không chậm xuyên qua vỏ lau, bước tới mảnh đất trống này.

Hai người kia mở to mắt nhìn cậu, trên mặt hiện lên một màu xanh đen, môi tím tái, miệng sùi bọt mép, toàn thân co giật, chẳng mấy chốc đã ngừng cử động.

Phương Tri Hành không thay đổi sắc mặt, bắt đầu dời 2 thi thể đặt chung 1 chỗ cùng với 20 thi thể còn lại.

“Thu!”

Một ý niệm, giao diện hệ thống lấp lóe ánh sáng.

Ngay lập tức có 2 thi thể nhanh chóng khô quắt và hóa thành tro bụi.

Nói cách khác, bên trong đám người bị giết chỉ có 2 người là Đại Mãng cảnh, ở trước mặt xạ thủ không nói võ đức bọn họ không hề có chút sức phản kháng nào.

Phương Tri Hành rút đao ra, cắt túi máu trên đầu 5 con Ngân Bối Chích Giác Lộc.

Điều thần kỳ chính là vỏ ngoài túi máu là chất sừng hóa, máu bên trong sẽ không phun ra ngoài.

Ngay sau đó, Phương Tri Hành đứng giữa 5 con Ngân Bối Chích Giác Lộc vung tay lên.

“Thu!”

Giờ khắc này, giống như bị dội một lượng lớn nước hóa thi, 5 cái xác khô héo biến thành màu đen rồi biến mất với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, chỉ để lại từng đám tro bụi rải rác trong gió.

[5, Thu thập 10 loại máu dị thú cấp 2: mỗi loại 1 thăng (Đã hoàn thành)]

[9, dị thú cấp 2: 9300 cân,hoặc Nhục Đan cấp 2 thượng phẩm 4100 viên (Đã hoàn thành]

“Hừm, rất tốt…”

Phương Tri Hành thở phào, tâm tình lập tức trở nên vui vẻ.

Cuối cùng, nhiệm vụ nặng nhất là điều kiện 5 và 9 đã hoàn thành.

Chẳng những vậy, ngay cả máu linh lộc cũng vào tay cậu.

Trước đó, Phương Tri Hành không xác định được bên trong Cấm Khu Hắc Phong rốt cuộc có Ngân Bối Chích Giác Lộc hay không.

Không ngờ rằng niềm vui lại đến bất ngờ như vậy!

Có người tốt bụng giúp cậu săn giết 5 con Ngân Bối Chích Giác Lộc.

“Trên đời này vẫn còn nhiều người tốt!”

Túi máu của 5 con Ngân Bối Chích Giác Lộc có lượng máu rất lớn, hoàn toàn đủ cho cậu ngâm mình 1 lần.

Như vậy, điều kiện 6 cũng có thể xem như hoàn thành được một nửa!

Sau khi nghỉ ngơi được một lúc, Phương Tri Hành nhanh chóng sờ thi, thu cung tên và túi máu, cuối cùng đóng gói tất cả chiến lợi phẩm mang đi.

Về phần thi thể cũng không cần thiết phải đốt thi diệt tích.

Dị thú trong Cấm Khu phải nói là quá nhiều, rất nhanh chúng sẽ bị hấp dẫn bởi mùi máu tươi.

Cứ như vậy, một người một chó tiêu sái rời khỏi bụi cỏ lau, không tổn thương một sợi lông hay cọng tóc nào.

“Phương hương chủ!”

Từ phía sau một sườn dốc nhô cao, Lương Bộ Thanh bỗng thò đầu ra, mặt lộ vẻ mừng rỡ, hấp tấp chạy tới.

Phương Tri Hành gật đầu khen ngợi: “Ngươi làm rất tốt, sau khi trở về, ngoài thù lao của ngươi ta sẽ cho ngươi thêm một khoản tiền nữa”
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0