Chương 182: Phóng máu (3)
Chương 182: Phóng máu (3)
Đến lúc đó, hừ hừ, Tế Cẩu nó sẽ cưỡi trên đầu Phương Tri Hành rồi tiểu tiện.
Tuyệt đối không ngờ…
Xem ra Phương Tri Hành hẳn đã sớm tính toán như vậy.
Cậu sẽ không dễ dàng giao số phận cho người khác.
Từ đầu đến cuối, cậu chỉ tin vào bản thân mình.
"Ừm, cách này quả nhiên là ổn."
Phương Tri Hành cười thỏa mãn, lần nữa nhìn về phía giao diện hệ thống.
[Điều kiện trở thành Thợ Rèn max cấp:
1, Trở thành Học Đồ Rèn Đúc đạt tiêu chuẩn (Đã hoàn thành.)
2, Rèn đúc trang bị cấp 1: 3 món (Chưa hoàn thành)
3, Quan sát toàn bộ quá trình nguyên liệu được rèn đúc thành một món trang bị cấp 2 (Chưa hoàn thành)]
"Ừm, điều kiện 2 và 3 thoạt nhìn vốn không khó lắm, chỉ là có thể hao phí thời gian dài hơn mà thôi."
Phương Tri Hành hơi than thở.
Cậu muốn sớm tiến đến Cấm Khu cấp 3, nhưng nóng vội sẽ không thành công.
"Không vội, cho dù mình hao phí 1 năm thăng cấp đến Nhất Cầm cảnh thì cũng nhanh hơn người khác khổ tu không chỉ 10 lần!"
Chớ đừng nói đến chỉ cần cậu thăng cấp thì sẽ thăng cấp đến Nhất Cầm cảnh viên mãn.
Mà người khác chỉ là Nhất Cầm cảnh sơ kỳ.
Không cần nói cũng biết chênh lệch cực lớn ở bên trong.
Ngày hôm sau, Phương Tri Hành tiến từng bước về phía Đúc Binh đường.
Sau khi nhìn thấy Mạch Đồng Kính thì cậu xin thử đúc một thanh trường đao cấp 1 để luyện tay.
"Được, ngài thử xem."
Mạch Đồng Kính suy nghĩ, chung quy không dám ngỗ nghịch hương chủ nên hắn gật đầu đồng ý, chỉ dẫn ở bên cạnh.
Phương Tri Hành nhanh chóng chọn nguyên liệu, điều chỉnh tỷ lệ của mỗi một nguyên liệu.
"Khá lắm, mỗi một nguyên liệu không được cho nhiều, cũng không được ít đi." Mạch Đồng Kính phê bình.
Sau đó Phương Tri Hành bắt đầu tăng nhiệt, khống chế hỏa hầu, cậu cũng nắm giữ thỏa đáng thời gian nung khô khiến Mạch Đồng Kính nhìn thấy thì liên tục gật đầu.
Sau đó là các bước như rèn, bào, tôi vào nước lạnh, Phương Tri Hành cũng có thể hoàn thành.
3 ngày sau, cậu đã đúc ra một thanh trường đao.
"Vậy mà đã đạt tiêu chuẩn!"
Mạch Đồng Kính vuốt trường đao, càng nhìn càng kinh ngạc, vẻ mặt khó hiểu.
Phương Tri Hành mới học rèn 10 ngày lại có thể làm đến bước này, là thiên phú gì vậy?
Phương Tri Hành vội vàng giải thích: "Thật ra lúc còn nhỏ ta sống ở cửa hàng thợ rèn, 7 8 năm gì đó, nên cũng hiểu đôi chút."
"Thì ra là thế!"
Mạch Đồng Kính tỉnh táo ra, cảm thán nói: "Hương chủ, bây giờ ngài có thể tính là học đồ rèn đúc đạt tiêu chuẩn rồi."
Phương Tri Hành vội vàng nói: "Mạc sư phó, ta muốn rèn thêm 2 món binh khí để luyện tay, ngoài ra ta cũng muốn tham gia rèn đúc vũ trang cấp 2."
"Được, ta sẽ dẫn dắt ngài."
Mạch Đồng Kính cười nói: "Hiện tại chiến tranh loạn lạc, nhu cầu của áo giáp mạnh thêm, mỗi ngày chúng ta đều bận không kịp trở tay, nhân thủ càng nhiều càng tốt."
Trong lòng Phương Tri Hành vui vẻ.
5 ngày sau, cậu đúc được 2 món binh khí là trường kiếm và chuỷ thủ.
[2, Rèn đúc trang bị cấp 1: 3 món (Đã hoàn thành.)]
Nhoáng cái lại trôi qua 1 tháng.
Mỗi ngày Phương Tri Hành đều làm việc với Mạch Đồng Kính, hợp tác với thợ rèn khác, tận mắt nhìn thấy một bộ vũ trang cấp 2 ra đời, gồm mũ, giáp ngực, bao đầu gối…
[Thợ rèn·Đã hoàn thành điều kiện max cấp, có thăng cấp hay không?]
"Tốt thật!"
Phương Tri Hành hít sâu một hơi, lại nằm trong bồn tắm, cắt cổ tay.
Lượng lớn huyết dịch tuôn chảy ra ngoài.
[Lấy 2 thăng máu: 2/3]
"Thăng cấp!"
Phương Tri Hành khẽ động tinh thần, vô số kỹ năng rèn đúc và cảm ngộ thao thao bất tuyệt tràn vào trong đầu cậu.
Rất nhanh, cậu chậm rãi mở mắt ra, thở ra ngụm khí đục.
[Thợ Rèn max cấp]
[Kỹ năng bộc phát: Tỉ Lệ Tinh Chuẩn (Lv2)]
[Kỹ năng bộc phát: Nắm Chắc Độ Lửa(Lv2)]
[Kỹ năng bộc phát: Ánh Mắt Điều Chỉnh (Lv2)]
"Phù!"
Phương Tri Hành cười xán lạn, rồi đứng dậy khỏi bồn tắm.
Tế Cẩu thì nhàm chán nằm trên giường ngáy lớn.
Dù Phương Tri Hành thăng cấp như thế nào đều không liên quan gì đến nó, nên nó dứt khoát mắt không thấy tâm không phiền.
Phương Tri Hành mặc xong y phục thì đẩy cửa sổ ra.
Cậu thờ phào, gió lạnh gào thét ở bên ngoài cuốn lấy rất nhiều bông tuyết trắng phà vào trong nhà.
"Tuyết rơi rồi!"
Phương Tri Hành nhíu mày lại, bóng đêm ở bên ngoài long trọng, tuyết như lông ngỗng bay lả tả.
Đây là trận tuyết đầu tiên vào đông!
Lúc này Phương Tri Hành mới cảm thấy thời gian trôi qua thật nhanh, cậu nhìn lại bản thân, lại cao lên, hơn 1 mét 8, cơ bắp vắt ngang trên người, khôi ngô cường tráng.
Cậu lại liếc mắt nhìn Tế Cẩu.
Nửa tháng nay Tế Cẩu lớn rất nhanh, đã cao đến đầu gối của Phương Tri Hành, trông rất khỏe mạnh.
Chỉ là…
Càng ngày càng xấu!
Lông mao toàn thân Tế Cẩu đủ màu sắc lẫn lộn, nhăn nhúm.
Mặt chó thiên về hung ác.
Lúc còn nhỏ nó còn có tí ngu ngốc đáng yêu, bây giờ thì chỉ có xấu ác, quả thật không nên lại gần.
Phương Tri Hành chuyển mắt, lần nữa nhìn ra bên ngoài cửa sổ, trong sân là một mảng tuyết trắng lóa, trên mặt đất có tầng tuyết đọng.