Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 183 - Chương 183: Bảo Đao

Chương 183: Bảo đao Chương 183: Bảo đao

Cậu đột nhiên hăng hái đưa tay ra cầm bội đao của mình, muốn ra ngoài đùa nghịch.

Nào ngờ!

Bất thình lình, giao diện hệ thống lấp lóe ánh sáng!

[Trường đao: cấp 2 thứ phẩm]

[Điều kiện để trường đao cấp 2 thứ phẩm đạt tới max cấp:

1, Thời gian sử dụng: hơn 1 tháng, thấu hiểu sâu sắc về thanh đao này. (Đã hoàn thành.)

2, Thép tinh luyện: 2.5 cân (Chưa hoàn thành)

3, Bí ngân: 1.8 cân (Chưa hoàn thành)

4, Canh kim 8 hai (Chưa hoàn thành)

5, Dùng lò lửa nung khô trường đao: trên nửa tiếng. (Chưa hoàn thành)]

"Chậc?"

Hai mắt Phương Tri Hành phóng lớn, sắc mặt biến ảo.

Cậu đá tỉnh Tế Cẩu.

"Làm gì chứ?"

Tế Cẩu khó chịu bò dậy, trừng mắt Phương Tri Hành, gầm nhẹ: "Tại sao lại quấy rầy tao ngủ, giải thích hợp lý cho tao nghe đi."

Phương Tri Hành không giải thích, cậu chỉ lặng lẽ chỉ vào giao diện hệ thống của mình, bảo Tế Cẩu tự xem.

Tế Cẩu nhìn lên, mắt chó lập tức trừng lớn, đứng thẳng người, trên mặt hiện lên vẻ khó tin.

"Đù, có chuyện gì vậy?"

Tế Cẩu chấn động không hiểu nổi, nó đi về phía trước hai bước, gào to: "Mày đã làm cái gì, sao làm ra được thứ này vậy?"

Phương Tri Hành giơ trường đao lên, trầm ngâm nói: "Tao chẳng hề làm gì cả, sau khi tao thăng cấp thợ rèn, cầm lấy đao thì giao diện hệ thống tự động hiện lên cái này."

Tế Cẩu nhìn nhìn, khó tin nói: "Nhìn ý tứ thì chỉ cần mày thỏa mãn 5 điều kiện, có khả năng từ trường đao cấp 2 thứ phẩm thăng luôn thành trường đao cấp 2 đỉnh phối."

Hình như là vậy!

Không cần nung luyện, không cần thiết kế lại, không cần rèn đi rèn lại…

Được lược bỏ hết quá trình trung gian!

Lên thẳng max cấp, một bước đúng chỗ!

Tế Cẩu khó tin, nó tặc lưỡi nói: "Hack max cấp còn chơi kiểu vậy được à? Nghịch thiên quá đi!"

Phương Tri Hành chộn rộn, phấn chấn nói: "Để ngày mai thử xem."

Một đêm trôi qua rất nhanh.

Sáng sớm hôm sau, Phương Tri Hành dậy thật sớm, cậu đẩy cửa đi ra ngoài.

Vù vù!

Gió lạnh thấu xương như đao thổi lên trên mặt người ta, mơ hồ đau đớn.

Tuyết trắng khắp nơi, trên nóc nhà là một mảng trắng xóa, trên mái hiên lơ lửng từng chuỗi băng…

Toàn thành được bao bọc tuyết!

Phương Tri Hành vẫn mặc trang phục gọn gàng, chỉ là có thêm áo khoác chống lạnh ở bên ngoài.

Cơ thể cậu khoẻ mạnh, sức lực dồi dào nên chút lạnh này chẳng là gì cả.

"Gâu gâu!"

Tế Cẩu thì càng vui vẻ, nó chạy rồi lăn trong đống tuyết như điên, chẳng những không thấy lạnh, trái lại còn rất thoải mái, không biết mệt.

"Ừm, hôm nay không cưỡi ngựa được, đi bộ thôi."

Phương Tri Hành hăng hái đi trên mặt tuyết, sột soạt sột soạt, rất thú vị.

Cậu đi ra khỏi nha môn, lên đường lớn trống trải, để lại dấu chân lan tràn về phía xa.

Không lâu sau, ở góc rẽ đầu phố!

Có 2 người lộ ra ngoài nhìn Phương Tri Hành và Tế Cẩu càng đi càng xa.

Một thanh niên cụt mày, đeo đoản đao bên hông, sờ râu dưới mũi, có ý bảo: "Nè, người đấy chính là Phương Tri Hành mà ngươi muốn tìm."

Hắn là Hứa Tiểu Đao, bang chủ Tiểu Đao bang.

Người quen biết hắn đều biết hắn thích dùng đao, đặc biệt là "Bát Trảm đao" ở bên hông hắn.

Người còn lại cũng là thanh niên, mặt dài, để chòm râu dê, đôi mắt hẹp dài, hình thể rất cường tráng.

Thanh niên mặt dài nhìn chằm chằm Phương Tri Hành, vẻ mặt bất định.

Hứa Tiểu Đao hỏi: "Hổ tử, bây giờ ngươi có thể nói cho ta biết tại sao ngươi muốn điều tra Phương Tri Hành không?"

Thanh niên mặt dài tên là Trương Hổ, lúc còn nhỏ gã và Hứa Tiểu Đao từng đi xin ăn nên có giao tình.

Sau khi trưởng thành, bọn họ đều có tương lai riêng, một người trở thành con nuôi của Hứa Đại Trí, một người gia nhập Hắc Hổ môn.

Nếu như dựa vào phe cánh thì hai người họ đều nằm trong phe cánh đối địch, vốn không nên qua lại.

Nhưng sự việc không có tuyệt đối...

Trương Hổ thở dài, giải thích: "Khoảng 2 tháng trước, Vân Hổ đường có 2 vị hương chủ tiến vào Cấm Khu Hắc Phong săn giết Ngân Bối Chích Giác Lộc, thu thập máu linh lộc. Không ai ngờ 22 người lúc đi đều biệt tăm biệt tích, bặt vô âm tín.

Vân Hổ đường bọn ta rất coi trọng chuyện này nên đã phái người điều tra, xác nhận sau khi 22 người họ tiến vào Cấm Khu Hắc Phong thì không còn ra ngoài nữa."

Hứa Tiểu Đao tấm tắc: "Nơi như Cấm Khu có vào không ra, đại diện bọn họ nhất định là ợ ra rắm, chết hết rồi!"

"Đúng vậy!"

Trương Hổ buông lỏng tay nói: "Vấn đề ở chỗ này, một đám thợ săn muốn thực lực có thực lực, muốn kinh nghiệm có kinh nghiệm, còn có 2 cao thủ Đại Mãng cảnh dẫn đội, sao có thể chết hết được?"

Hứa Tiểu Đao hít thở rồi thay đổi sắc mặt: "Ừm, cho dù bọn họ gặp phải dị thú cực kỳ lợi hại cũng không thể toàn quân bị diệt, sẽ có 1 2 người có thể thoát ra ngoài."

Trương Hổ tất nhiên là hiểu rõ, gã gật đầu nói: "Đúng là như thế, cho nên bọn ta chắc chắc có thể là bọn họ gặp phải bất trắc, bị người ta diệt rồi."
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0