Chương 184: Bảo đao (2)
Chương 184: Bảo đao (2)
Hứa Tiểu Đao chớp mắt, kinh ngạc nói: "Tại sao các ngươi lại muốn điều tra Phương Tri Hành, lẽ nào chuyện này là do hắn làm?"
Trương Hổ vội vàng nói: "Bọn ta tra được, trước sau tại nơi 22 người mất tích chỉ có một cao thủ xuất hiện ở Cấm Khu Hắc Phong, chính là Phương Tri Hành.
Hơn nữa, bên ngoài nghe đồn kỹ thuật bắn tên của Phương Tri Hành rất giỏi, từng dùng sức một mình bắn chết 15 tên cướp sông!"
Trong lòng của Hứa Tiểu Đao hơi hồi hộp, lộ ra vẻ sợ hãi nói: "Không được rồi! Nếu như chuyện này do Phương Tri Hành làm, chỉ sợ Thiết Sơn môn và Hắc Hổ môn lại phải đánh một trận, lần này sẽ máu chảy thành sông."
Trương Hổ hiểu rõ, gã đè thấp giọng nói: "2 hương chủ đã chết, một người trong số đó tên là Cao Đại Xuyên, chính là con trai của phó môn chủ Hắc Hổ môn Cao Liên Thắng bọn ta, chuyện này không thể cho qua dễ dàng được."
Hứa Tiểu Đao đã hiểu rõ, không sợ chết 22 người, chỉ sợ chết con trai của đại nhân vật!
Trương Hổ hít sâu rồi nói: "Tiểu Đao, ngươi nhất định phải giúp ta, ta đã cược hết toàn bộ tiền đồ lên trên chuyện này."
Hứa Tiểu Đao suy nghĩ rồi hỏi: "Ngươi muốn làm gì?"
Trương Hổ đã sớm có chủ ý, vội vàng nói: "Phương Tri Hành không đơn giản, lại ở trong thành, tạm thời bọn ta không làm gì hắn được.
Nhưng bọn ta tra được người đồng hành cùng với Phương Tri Hành tên là Lương Bộ Thanh, gã là người của Đúc Binh đường.
Rốt cuộc Phương Tri Hành có phải là hung thủ hay không, Lương Bộ Thanh nhất định rất rõ."
"Lương Bộ Thanh ư?"
Hứa Tiểu Đao híp mắt, sắc mặt biến ảo một trận.
...
Phương Tri Hành đi thẳng đến phòng rèn đúc.
Khí trời bên ngoài rét lạnh nhưng trong phòng rèn đúc lại nóng hôi hổi.
Nóng lạnh luân chuyển ở cửa ra vào, khí trắng hừng hực.
"Chào Phương hương chủ!"
"Phương hương chủ, ngài đến rồi!"
Phần lớn thợ rèn bên trong phòng rèn đúc đã đến, ai nấy đều bận rộn, bọn họ vừa nhìn thấy Phương Tri Hành thì cúi người gật đầu chào hỏi.
"Ừm, chào mọi người!"
Phương Tri Hành gật đầu làm lễ rồi tự cởi áo khoác ném sang một bên, sau đó rút đao ra khỏi vỏ, ném vào trong lò lửa.
Tiếp theo, cậu đến nhà kho nhận lấy một phần nguyên liệu rèn đúc cho Mạch Đồng Kính.
Trong quá trình này, cậu còn lấy thêm ít nguyên liệu.
Lượng tiêu hao nguyên liệu rèn đúc rất lớn, nếu không cẩn thận thì có khả năng luyện hỏng nguyên liệu của một lò.
Tuy có người ghi chép lại nhận bao nhiêu, nhưng lấy thêm hay bớt lại thì sẽ không ai để ý đến.
Vì thế, Phương Tri Hành thuận lợi lấy được thép tinh luyện, bí ngân và canh kim, còn là phiếu trắng.
Thời gian trôi qua từng chút một.
Bất giác trôi qua nửa tiếng.
[Điều kiện để trường đao cấp 2 thứ phẩm đạt tới max cấp: Đã hoàn thành. Có thăng cấp hay không?]
Giao diện hệ thống lấp lóe ánh sáng.
Trái tim Phương Tri Hành không khỏi đập nhanh hơn, cậu thiêu đốt trường đao đến đỏ bừng mới lấy ra ngoài, để sang bên cạnh làm lạnh.
Sau đó cậu giả vờ đi nhà xí để ra ngoài, lách mình tiến vào trong một góc yên lặng.
Tế Cẩu canh giữ ở cửa ra vào, theo dõi.
Phương Tri Hành nhanh chóng chất đống trường đao, thép tinh luyện, bí ngân và canh kim lại với nhau, sau đó hít sâu.
Tế Cẩu không nhẫn nại, kêu lên: "Mau bắt đầu đi!"
Phương Tri Hành trầm ngâm nói: "Mày nói xem, lúc thanh đao này thăng cấp sẽ sinh ra ảnh hưởng gì với tao?"
Tế Cẩu giật mình rồi trả lời: "Ý mày là lúc thăng cấp thanh đao này, mày cũng có thể bị thiết lập lại?"
Phương Tri Hành gật đầu, cậu vươn ngón út tay trái ra rạch nhẹ trên lưỡi đao, một tia máu đỏ tươi chảy xuống.
"Thử xem, thăng cấp!"
Sau một ý niệm, Phương Tri Hành và Tế Cẩu trừng mắt to nhìn mấy vật phẩm trên mặt đất.
Chỉ thấy trường đao, thép tinh luyện, bí ngân và canh kim hơi rung động, hấp dẫn nhau như bị nam châm hút vậy.
Phương Tri Hành đột nhiên cảm thấy hoa mắt!
4 vật phẩm trên mặt đất chợt biến mất, đồng thời thanh trường đao có màu hoa râm cứ như dựa vào không trung, hiện lên dưới đáy mắt.
"Thành rồi?"
Tinh thần của Phương Tri Hành chấn động, trường đao mới ngoại trừ khác màu, độ dày thân đao có tăng lên, thì đường viền và độ dài dường như không thay đổi.
"Đù, nghịch thiên quá đi!"
Tế Cẩu tặc lưỡi: "Nói không khoa trương thì đây chính là không mà thành có, quả thật!"
"Phù!"
Phương Tri Hành lấy lại bình tĩnh, cậu đè nén nhịp tim kích động, chậm rãi cầm đao lên, giơ ngang, lưỡi dao hướng lên trên.
Sau đó cậu lấy một sợi tóc, lơ lửng trên không trung rồi buông ra.
Sợi tóc chậm rãi bay xuống, rơi lên lưỡi đao.
Sợi tóc đột nhiên đứt ra thành hai.
"Thổi tóc tóc đứt!"
Tế Cẩu sợ đến ngây người, kêu than: "Cừ thật, hình như mày chưa làm gì thì đã thăng cấp cho ra một bảo đao đỉnh phối cấp 2."
Phương Tri Hành không khỏi rung động, cậu nâng tay trái lên nhìn về phía ngón út.
Đâu còn vết thương nào!
"Khỏi rồi!"
Phương Tri Hành xác định, lúc trường đao thăng cấp, cơ thể của cậu cũng sẽ làm mới thiết lập lại đồng bộ, dù là thương thế gì đều sẽ hồi phục như lúc ban đầu trong nháy mắt.