Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 186 - Chương 186: Bại Lộ

Chương 186: Bại lộ Chương 186: Bại lộ

Ôn Dục Văn vội vàng nói: "Vân Hổ đường có 3 vị hương chủ đã dẫn một nhóm người phân tán tiến vào trong thành."

"Vân Hổ đường?"

La Bồi Vân ngẩng đầu không nhanh không chậm, cau mày nói: "Bọn họ muốn làm gì?"

Ôn Dục Văn đáp lại: "Theo tình hình dò xét sơ bộ cho thấy, hình như bọn đang điều tra giáo đầu Cung Binh Phương Tri Hành."

La Bồi Vân nhíu mày, kinh ngạc nói: "Tại sao Vân Hổ đường đột nhiên quan tâm đến Phương giáo đầu vậy?"

Ôn Dục Văn lặng lẽ móc ra một phần văn thư trong ống tay áo rồi đưa qua đó.

La Bồi Vân nhìn lướt qua, biểu cảm trên mặt ngày càng đặc sắc.

"Ồ, 2 vị hương chủ cùng với 20 môn nhân của Vân Hổ đường mất tích ở Cấm Khu Hắc Phong, bọn họ nghi ngờ là Phương Tri Hành sát hại những người đó."

La Bồi Vân không kìm lòng được mà tấm tắc.

Ôn Dục Văn nói khẽ: "Lão gia, từ manh mối có được cho thấy Vân Hổ đường không phải là bắn tên không có đích, hiềm nghi của Phương giáo đầu quả thực rất lớn."

Một đêm trôi qua rất nhanh.

Lương Bộ Thanh tỉnh lại từ trong ngủ mơ, gã mơ mơ màng màng mở mắt ra, chỉ cảm thấy đầu choáng váng não trướng.

Gã ngồi dậy từ trên giường, ngáp dài, nhìn quanh phòng, nhất thời ngây ngẩn cả người.

“Đây là đâu?”

Lương Bộ Thanh xoa đầu vẫn còn chóng mặt như một đống tương hồ, không nhớ ra cái gì.

Gã không biết mình ở đâu, cũng không biết mình đến đây như thế nào.

“Mình uống say?!”

Lương Bộ Thanh ngửi được trên người nồng nặc mùi rượu, bên giường còn có một bãi nôn kích thích, không khỏi hoài nghi tối hôm qua bản thân uống hơi nhiều.

Gã nhanh chóng xuống giường, đi đến trước cửa sổ, đẩy cửa sổ ra ngoài xem.

Trên đường cái tuyết trắng bao trùm, người đi đường ít ỏi.

Một mặt trời nhợt nhạt treo trên bầu trời, nhìn thời gian, mặt trời lên cao sắp qua đỉnh đầu luôn rồi.

Gã ngủ một giấc, sắp ngủ thẳng đến giữa trưa!

Lương Bộ Thanh nhìn kỹ kiến trúc chung quanh, đột nhiên tỉnh ngộ.

“Chỗ này là Hàm Hương lâu!”

Lương Bộ Thanh mơ hồ nhớ ra, gã đến cùng Nghiêm Tùng Phát, gọi một cô nương tiếp khách, uống rượu, chuyện sau đó thì không nhớ ra.

Lương Bộ Thanh quay đầu lại nhìn trên giường, cũng không thấy có người khác, cô nương mà mình gọi đâu?

“Cốc cốc~”

Đột nhiên, tiếng đập cửa truyền đến.

Lương Bộ Thanh lập tức mặc quần áo đi mở cửa.

Ngoài cửa xuất hiện một người.

Lương Bộ Thanh sửng sốt, gã quen đối phương, bang chủ Tiểu Đao bang - Hứa Tiểu Đao.

Nói là quen, chỉ là một phía.

Trên thực tế, gã và Hứa Tiểu Đao chưa từng gặp mặt chính thức.

Sở dĩ gã biết Hứa Tiểu Đao, chỉ là bởi vì Hứa Tiểu Đao đã bái Hứa Đại Trí hương chủ làm cha nuôi, chuyện này khá chấn động.

“Hứa bang chủ?” Lương Bộ Thanh vô cùng bất ngờ.

Hứa Tiểu Đao cười, chắp tay nói: “Lương đại ca, huynh tỉnh rồi, ta chờ huynh cả nửa ngày rồi đó.”

“Ngài đang đợi ta?”

Lương Bộ Thanh ngơ ngác càng thêm ngơ ngác.

Hứa Tiểu Đao tự mình đi vào phòng, ngồi xuống, nâng tay lên búng một cái.

Tách!

Ngay sau đó, hai đại hán hắc y áp một cô nương trẻ tuổi đi đến.

Đồng tử Lương Bộ Thanh co rụt lại, gã nhớ ra cô ấy chính là cô nương tối hôm qua hầu hạ gã.

Cô ấy tên là gì nhỉ?

“Đây, đây là có chuyện gì?”

Vẻ mặt Lương Bộ Thanh khó hiểu.

Hứa Tiểu Đao vươn tay, ý bảo gã ngồi xuống.

Lương Bộ Thanh cau mày, trong lòng bắt đầu bất an, thong thả ngồi xuống.

Hứa Tiểu Đao thản nhiên nói: “Lương đại ca, người uống nhiều nói cũng nhiều, tối hôm qua huynh nói không ít, bị tiểu tiện nhân này nghe được.”

Trong lòng Lương Bộ Thanh hơi lộp bộp, sợ hãi, cười nói: “Ta, ta nói cái gì? Rượu nói không thể xem như thật.”

“Là như vậy không sai, nhưng cũng có người nói sau khi uống rượu sẽ nói là lời thật lòng!”

Hứa Tiểu Đao thâm ý sâu sắc cười, chuyển hướng sang cô nương kia, lạnh lùng nói: “Tối hôm qua ngươi nghe được cái gì?”

Cô nương kia hơi ngẩng đầu, rụt rè nhìn Lương Bộ Thanh, ấp úng nhỏ giọng nói: “Ta nghe thấy gã nói, nói giết người nào đó của Hắc Hổ môn!”

Biểu cảm Lương Bộ Thanh cứng đờ, hô hấp ngưng trệ, đại não nháy mắt trống rỗng.

Hứa Tiểu Đao đoán ý qua sắc mặt, hai mắt hơi nheo lại, thản nhiên nói: “Tiểu tiện nhân này cho rằng Lương đại ca huynh lúc say rượu tiết lộ bí mật, rất đáng giá, liền tìm tới ta, muốn ta giúp ả bán tin tức cho Hắc Hổ môn.”

Ừng ực~

Da đầu Lương Bộ Thanh run lên, không ngừng nuốt nước miếng, mồ hôi lạnh ứa ra, khẩn trương đến mức cả người không ngừng run rẩy, run giọng nói: “Ngươi, ngươi...”

Hứa Tiểu Đao lập tức xua tay nói: “Ta cũng là người của Thiết Sơn môn, làm sao có thể bán đứng huynh đệ nhà mình? Cho nên, ta lập tức giam giữ ả, áp tải đến, giao cho Lương đại ca xử trí.”

Lương Bộ Thanh thầm thở phào, biểu cảm dần dần dữ tợn, đi lên trước, vung một cái tát.

“Bốp~”

Cô nương kia bị đánh ngã ngửa về phía sau, khóe miệng ứa máu, hai má nhanh chóng sưng đỏ.

Lương Bộ Thanh thở hổn hển, hai mắt phun lửa, nắm tay thật chặt, hận không thể bóp chết tiểu tiện nhân này.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0