Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 189 - Chương 189: Bại Lộ (4)

Chương 189: Bại lộ (4) Chương 189: Bại lộ (4)

Tế Cẩu chớp mắt, khó hiểu nói: “Có ý gì, ngươi không để Hắc Hổ môn vào mắt à?”

Khóe miệng Phương Tri Hành hơi cong lên, cười lạnh nói: “Tao cũng không phải là người của Thiết Sơn môn, đó chỉ là một cái tên trên danh nghĩa mà thôi, tao là người của La Bồi Vân, môn phiệt thế gia. Hắc Hổ môn động tới tao thử xem!”

Tế Cẩu hiểu được, đánh chó cũng phải nhìn chủ nhân!

Nó cạn lời nói: “Nói thì nói như vậy, nhưng La Bồi Vân không thể lần nào cũng chùi đít cho mày được.”

Phương Tri Hành gật đầu nói: “Lần này không cần La Bồi Vân ra mặt, tự tao có thể giải quyết.”

Tế Cẩu giật mình nói: “Mày muốn giết bọn chúng?”

“Đúng!”

Phương Tri Hành cười lạnh nói: “Giết hết, không chừa một ai! Đi, đi Đúc Binh đường trước, làm ra mũi tên cấp 2 đã.”

Tế Cẩu tặc lưỡi nói: “Đệt mợ lửa cháy đến mông rồi, mày còn có tâm trạng làm mũi tên cấp 2 gì đó?”

Phương Tri Hành đáp: “Vân Hổ đường phái tới 3 hương chủ, có khả năng bọn họ mang tuyệt kỹ hoặc là trên người mặc hộ giáp, phải cẩn thận một chút, chuẩn bị vẹn toàn rồi mới ra tay.

Không ra tay thì thôi, vừa ra tay phải chém tận giết tuyệt!”

Sau một lát, trong phòng rèn đúc!

Vẻ mặt Phương Tri Hành chuyên chú, cầm lấy một mũi tên.

[Mũi tên: cấp 1 chính phẩm]

[Điều kiện để mũi tên cấp 1 chính phẩm trở thành max cấp

1. Bí ngân 1,2 cân (chưa hoàn thành)

2. Tử tinh thiết: 0,9 cân (chưa hoàn thành)

3. Cổ hỏa đồng: 0,1 cân (chưa hoàn thành)

4. Dùng lò lửa nung khô mũi tên: trên 45 phút (chưa hoàn thành)]

Khóe miệng Phương Tri Hành hơi cong lên, vận dụng công cụ, gỡ toàn bộ đầu mũi tên ra khỏi mũi tên.

“50 mũi tên, chắc là đủ dùng.”

Một túi tên tiêu chuẩn, nhiều nhất chứa được 50 mũi tên.

Phương Tri Hành ném 50 đầu mũi tên vào lò lửa, sau đó đi lấy nguyên liệu trong nhà kho.

45 phút sau, cậu lấy đống mũi tên ra, mang theo nguyên liệu nhanh chóng rời khỏi Đúc Binh đường.

Ngay sau đó, cậu tùy tiện tìm một chốn không người, một hơi thăng cấp 40 mũi tên!

Giữ lại 10 mũi tên không thăng cấp để dự phòng.

Lỡ như trong chiến đấu cậu gặp phải nguy hiểm bị trọng thương gì đó.

Vậy thì 10 mũi tên đợi thăng cấp này, sẽ thay thế và chữa trị thân thể của cậu 10 lần.

Mặc dù cậu không bị thương, nhưng lúc thể năng hao hết, thăng cấp một lần, hệ thống cũng sẽ làm mới lại thể năng của cậu đến trạng thái full trong nháy mắt.

Sau đó, Phương Tri Hành dựa theo tình báo mà thanh niên mặt trắng nói, đi đến khách điếm Duyệt Lai.

Lần này, Vân Hổ đường trừ phái tới 3 vị hương chủ, còn phái tới 30 môn nhân hiệp trợ.

33 nhân người này chia nhau ở lại, lần lượt 15 người ở khách điếm Vân Thủy, 18 người ở khách điếm Duyệt Lai.

Tất cả 15 người ở khách điếm Vân Thủy kia đều là nhân viên tình báo, phụ trách chạy vặt thu thập tình báo. Thanh niên mặt trắng chính là một trong số đó.

Tất cả 18 người ở khách điếm Duyệt Lai đều là võ giả, bọn họ là nhân viên chiến đấu, một khi cấp cao quyết định giết chết Phương Tri Hành, sẽ do bọn họ chấp hành.

Vào thời điểm này, Phùng Hữu Tắc hộc máu ngã xuống đất, Trương Hổ bị dọa ngốc.

Trong phòng phản ứng của 2 vị hương chủ khác hoàn toàn tương phản.

“Lão Phùng!”

Hàn Vinh Phong ngạc nhiên hô to, chậm rãi đứng lên.

Sau đó, hắn bị một mũi tên bắn thủng yết hầu, nghiêng người ngã xuống đất.

Khoảnh khắc đầu tiên Vu Trung Nhạc lại ngồi xổm trên mặt đất, tiếp theo nhanh chóng di chuyển đến mép tường, tìm kiếm vật che chắn.

Nhưng ngay sau đó, rầm!

Một bóng dáng phá cửa sổ vào, đáp xuống trước bàn.

Người tới chính là Phương Tri Hành!

Vu Trung Nhạc hít sâu một hơi, ngang nhiên bộc phát, lao tới Phương Tri Hành, cơ bắp trên cánh tay nhanh chóng bành trướng, 5 ngón tay thành móng vuốt.

“Kỹ năng bộc phát - Hắc Hổ Trảo!”

Một trảo ảnh cực kỳ cương mãnh, nhanh chóng quét tới cổ họng Phương Tri Hành, hung uy như mãnh hổ xuống núi, không ai bì nổi.

“Kỹ năng bộc phát - Biến Động Thị Lực!”

Phương Tri Hành liếc nhìn đối phương, trảo ảnh chợt chậm lại không chỉ mấy lần, quỹ tích di chuyển hiện ra rõ ràng ở đáy mắt.

Tiếp theo!

“Kỹ năng bộc phát - Đại Bức Đấu!”

Bốp!

Vu Trung Nhạc nhất thời bay ngược ra ngoài, mặt xoay ra sau, cổ vặn vẹo dữ dội, thân thể xoay tròn ba vòng trong không trung, lúc này nặng nề đâm vào vách tường.

Ầm, vách tường vỡ ra một lỗ thủng lớn.

Cách vách là một phòng lớn, có 15 võ giả Hắc Hổ môn đang ở.

Vu Trung Nhạc đụng vỡ vách tường, lăn lộn liên tục mấy vòng mới dừng lại, mặt xám mày tro, vô cùng chật vật.

“Phì ~”

Hắn phun ra một búng máu, trong máu mang theo mấy cái răng, rào rào rơi đầy đất.

Trong nhất thời, đau đớn dữ dội thổi quét toàn thân.

Nhất là đau răng, thật sự khiến người ta không chống đỡ nổi.

Vu Trung Nhạc chỉ cảm thấy trời rung đất chuyển, choáng váng đầu hoa mắt, cằm của hắn đã hoàn toàn trật khớp, miệng không khép lại được, xệ xuống.

“Đại Mãng cảnh viên mãn?!”
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0