Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 191 - Chương 191: Cha Nuôi (2)

Chương 191: Cha nuôi (2) Chương 191: Cha nuôi (2)

Trương Hổ sống một giây như một năm, một lần cảm giác sự khủng bố của cái chết.

Rất nhanh, gã khuất phục hô: “Có người giúp ta, ta có huynh đệ tốt tên là Hứa Tiểu Đao, mọi chuyện đều do hắn sắp xếp.”

Trương Hổ thật sự không chống đỡ nổi, thình thịch, toàn bộ khai ra.

“Bang chủ Tiểu Đao bang Hứa Tiểu Đao!”

Trong lòng Phương Tri Hành nhanh chóng sáng tỏ.

Nghĩ thử cũng biết, Trương Hổ đến từ vùng ngoài, đất khách quê người, sở dĩ gã có thể ở trong huyện thành nhanh chóng thăm dò rõ chi tiết của Phương Tri Hành như vậy, tất nhiên là lấy được trợ giúp nội ứng.

Quả nhiên, nội ứng này chính là cường hào ác bá Hứa Tiểu Đao.

“Hứa Tiểu Đao này cũng là người của Thiết Sơn môn đúng không, hừ, má nó chứ, thật sự là cái thứ ăn cây táo, rào cây sung!”

Phương Tri Hành cười lạnh, rút đao ra khỏi vỏ.

Chém ngang một đao!

Thu đao vào vỏ!

Xì!

Một đầu người tốt bay lên!

Sau đó nhìn quanh trong khách điếm, nghe được tiếng chém giết, tiếng kêu thảm thiết điếm của ông chủ và một đám khách, hoặc là chạy trốn ra ngoài, hoặc là trốn ở trong phòng không dám đi ra.

Phương Tri Hành đẩy rơi ngọn đèn, đổ dầu lửa lên thi thể, châm một mồi lửa.

Phừng phừng phừng!

Lửa lớn nhanh chóng bốc cháy dữ dội.

Phương Tri Hành và Tế Cẩu trèo cửa sổ ra ngoài, lập tức chạy thẳng về phía khách điếm Vân Thủy ngoài một con phố.

Không bao lâu, khách điếm Vân Thủy cũng bốc cháy, lửa lớn hừng hực thiêu đốt, càng không thể cứu vãn.

...

Thật ra phân đường của Tiểu Đao bang cách Đúc Binh đường không xa, khoảng 1000m.

Một thiếu niên ăn mày chạy như bay vào phân đường Tiểu Đao bang, không có bất kỳ kẻ nào ngăn cản hắn.

Hứa Tiểu Đao nuôi dưỡng rất nhiều ăn mày nhỏ, đảm đương tai mắt của hắn.

Một khi những ăn mày nhỏ này phát hiện tình báo có giá trị, có thể đi tìm hắn báo cáo.

Ăn mày nhỏ chạy vào tên là Tiểu Hoa Ngư.

Trước đó Hứa Tiểu Đao đã sắp xếp hắn theo dõi khách điếm Duyệt Lai, lưu ý động tĩnh của những người trong Hắc Hổ môn.

Không vì mục đích gì khác, đơn giản hắn là cường hào ác bá.

Bất kỳ chuyện gì xảy ra trên ba phần đất này, tất nhiên hắn phải nắm giữ tình báo trực tiếp.

Hứa Tiểu Đao nghe thấy tiếng bước chân dồn dập, ngẩng đầu, kinh ngạc nói: “Tiểu Hoa Ngư, chuyện gì gấp gáp vậy?”

Tiểu Hoa Ngư chạy tới, thở hồng hộc nói: “Bang chủ, vừa rồi khách điếm Duyệt Lai truyền ra tiếng kêu thảm thiết, sau đó thì bốc cháy, ngọn lửa rất lớn, có thể sẽ đốt cả khách điếm.”

“Cái gì?!”

Sắc mặt Hứa Tiểu Đao thay đổi kịch liệt, tròng mắt nhanh chóng chuyển động, sau đó hắn suy sụp ngồi tê liệt dưới đất, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.

“Bang chủ, ngài làm sao vậy?” Tiểu Hoa Ngư hoảng sợ, kích động nói.

Hứa Tiểu Đao phục hồi tinh thần lại, cười thảm nói: “Thường đi ở bờ sông, sao lại không ướt giày chứ.”

Tiểu Hoa Ngư nghiêng đầu, nghe không hiểu.

Hứa Tiểu Đao khoát tay, bò dậy, từ trong ngực lấy ra một đậu vàng đưa cho Tiểu Hoa Ngư nói: “Ngươi đi đi, sau này phải tự chăm sóc bản thân.”

“Vâng vâng!” Tiểu Hoa Ngư nhận đậu vàng, vui mừng rời khỏi.

Hứa Tiểu Đao đứng tại chỗ, nhắm mắt lại suy nghĩ một lát, lập tức nhanh chóng rời đi, chạy tới Đúc Binh đường.

Rất nhanh, hắn tìm được cha nuôi Hứa Đại Trí.

Bịch bịch~

Hứa Tiểu Đao quỳ xuống trước mặt Hứa Đại Trí.

Hứa Đại Trí đang thong thả câu cá, thấy tình hình như vậy, bật cười nói: “Tiểu Đao, chuyện gì khiến con thất thố như thế? Đã quên bình thường ta dạy con thế nào à?”

Hứa Tiểu Đao dán trán xuống đất, mang theo tiếng khóc nức nở, run giọng nói: “Cha nuôi, Tiểu Đao đã phụ sự dạy bảo của cha, con đã làm sai, lần này chỉ sợ tính mạng khó bảo toàn.”

Hứa Đại Trí kinh ngạc quay đầu, nhíu mày nói: “Đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?”

Hứa Tiểu Đao rủ rỉ nói: “Lúc nhỏ con có một người anh em làm ăn mày sống chết có nhau, tên là Trương Hổ, mấy ngày trước gã đột nhiên tới tìm con...”

Sau khi nghe xong, sắc mặt Hứa Đại Trí vui buồn thất thường, lạnh lùng nói: “Con có biết con đã làm gì không? Ăn cây táo, rào cây sung, đây là tối kỵ!”

Hứa Tiểu Đao khóc lóc kể lể nói: “Trương Hổ không chỉ một lần cứu mạng của con, chỉ riêng hắn, con không thể từ chối.”

Hứa Đại Trí không khỏi dùng tay đỡ trán.

Thiết Sơn môn và Hắc Hổ môn thế như nước với lửa, Hứa Tiểu Đao lại cứu người ngoài, đúng là tìm đường chết mà!

Nhưng mà, hồi tưởng lại, lúc trước sở dĩ Hứa Đại Trí thu Hứa Tiểu Đao làm con nuôi, không đơn giản là coi trọng sự gan dạ sáng suốt và trí tuệ của Hứa Tiểu Đao, càng coi trọng sự trọng tình trọng nghĩa này của hắn.

Hứa Đại Trí thở dài, nghiêng đầu nói: “Người đâu!”

Một người hầu nhanh chóng chạy lên chờ đợi sai bảo.

Hứa Đại Trí dặn dò nói: “Ngươi lập tức chạy đến cửa lớn phân đường của Tiểu Đao bang chờ, nếu gặp phải Phương Tri Hành thì mời hắn đến Hàm Hương lâu, ta mở tiệc mời hắn, còn có Tố Nương tiếp khách.”

“Vâng!”

Người hầu lập tức xoay người chạy đi.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0