Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 194 - Chương 194: Đom Đóm (2)

Chương 194: Đom đóm (2) Chương 194: Đom đóm (2)

Cậu còn đối xử với Đoạn Thải Diễm từng thân mật với mình như vậy, thế thì nói gì đến Lương Bộ Thanh kia?

Lộc cộc lộc cộc!

Một người một chó ra khỏi thành, đi thẳng về hướng tây, cậu ra roi thúc ngựa, ngựa không dừng vó.

Trên đường đi…

Ra khỏi thành chưa được mười dặm, mắt Phương Tri Hành chuyển động, sắc mắt không nhịn được mà chuyển lạnh.

Trên đường đi, cậu nhìn thấy hơn mười thi thể.

Tất cả đều là nạn dân bị đông lạnh chết cóng!

Trong đó còn có hai đứa trẻ sơ sinh vẫn đang nằm trong tã lót.

“Hầy, trên đường đầy xác chết…”

Phương Tri Hành than nhẹ một câu.

Dù mình đã đọc thuộc lòng hơn ngàn câu thơ, nhưng vẫn chưa từng tận mắt nhìn thấy. Khi thực sự nhìn thấy lại càng chấn động, càng xúc động lòng người hơn.

Bi kịch trong thế gian, làm người ta thổn thức!

“Cha!”

Phương Tri Hành đè tâm trạng xuống, phóng ngựa lao nhanh.

Cấm Khu cấp 3 ở bên cạnh rừng Đom Đóm.

Vùng rừng rậm kia vô cùng bao la, trải dài qua ba bốn huyện thành.

Vì trong rừng rậm kia có rất nhiều đom đóm, mỗi khi đêm đến sáng chói huỳnh quang, từng đốm bay múa, dày đặc thành đàn, cứ như những vì sao rơi trên mặt đất, cho nên lấy tên như thế.

Xuất phát từ huyện thành Khánh Lâm đi vào rừng Đom Đóm, lộ trình khoảng chừng 480 dặm.

Phương Tri Hành cưỡi ngựa trắng, cố gắng thúc ngựa, khoảng chừng hai giờ rưỡi chiều đã tới.

Đầu tiên cậu chạy lên một vùng đồi cao chừng hơm 100m, đứng trên cao phóng mắt nhìn ra xa.

Phóng mắt ra xa, phía trước là một khu rừng rậm già đời kéo dài mãi không thấy điểm cuối, cây cối cao ngất lên tận trời mây.

Từ ven rừng rậm đột ngột xuất hiện một bồn địa vô cùng to lớn, hình dáng tổng thể của nó gần như là một hình tròn hoàn mỹ.

Bồn địa hình tròn bị tầng sương xám mỏng manh bao phủ, như thật như ảo, không thể nhìn rõ ràng, khiến người ta cảm thấy thần bí khó lường.

Tế Cẩu tỉnh táo lại, lè lưỡi ngáp hỏi: “Đó là Cấm Khu cấp 3 à?”

Phương Tri Hành gật đầu: “Ừm, nơi đó có tên là Cấm Khu Đom Đóm, nghe nói trời tối xuống sẽ có hàng ngàn hàng vạn con đom đóm, cảnh sắc rất đẹp.”

Tế Cẩu nhìn kỹ càng, chợt nó nhìn vào nơi nào đó rồi nhắc: “Mày nhìn kìa, doanh trại ở đó.”

Phương Tri Hành đã nhìn thấy rồi.

Chỉ cần cẩn thận quan sát sẽ phát hiện, quy mô của doanh trại đó hơn xa so với doanh trại tại Cấm Khu Hắc Phong.

Cũng có nghĩa là, người đến đây đi săn chỉ nhiều hơn chứ không ít.

“Ai ai cũng bảo Cấm Khu cấp 3 có rất nhiều nguy hiểm, kết quả người đến mạo hiểm chỉ nhiều hơn thôi.”

Phương Tri Hành trầm mặc.

Tế Cẩu nghe vậy, nó cười nói: “Cầu phú quý trong nguy hiểm mà, có câu gì nữa nhỉ, sóng gió càng lớn thì cá càng quý!”

Phương Tri Hành không chần chờ nữa, hai chân cậu thúc vào bụng ngựa, ngựa trắng đột ngột lao thẳng xuống núi.

Không lâu sau, Phương Tri Hành cưỡi ngựa bước vào doanh trại.

Giờ thời gian còn sớm, nên doanh trại hoàn toàn yên tĩnh, không nhiều người qua lại.

Đầu tiên cậu đến khách điếm, đưa hai lệnh bài thân phận ra, tiếp đó chọn một gian phòng thượng hạng, thuận lợi làm công tác vào ở.

Sau đó, Phương Tri Hành nhanh chóng sắp xếp bọc hành lý cẩn thận, ngồi xuống ăn chút gì đó cho đỡ đói, rồi tiện thể lấy bản đồ địa hình của Cấm Khu Đom Đóm ra nghiên cứu một lát.

Tế Cẩu thò đầu qua, nhìn bản đồ nói: “Mày tính thế nào?”

Phương Tri Hành đáp: “Có tổng cộng ba nhiệm vụ, săn một dị thú cấp 3, thu nhặt Thiên Sát thảo, và thu thập máu Âm Xà.

Trước tiên tao đã chắc chắn được máu Âm Xà có ở một nơi tên là “ Âm Phong cốc”.

Thiên Sát thảo sẽ ở dưới mặt đất nơi có suối nước nóng, địa điểm cụ thể còn cần điều tra thêm.

Về phần săn dị thú cấp 3, có thể để hoàn thành cuối cùng cũng được.”

Tế Cẩu cảm thấy không sao, đề nghị: “Hack max cấp chỉ yêu cầu mày săn một con dị thú cấp 3, mà không yêu cầu chính xác là loại nào. Cho nên mày hoàn toàn có thể chọn một loại nhỏ yếu để săn.”

Phương Tri Hành gật đầu, rất tán thành.

Dù sao cậu cũng chỉ là một Đại Mãng cảnh, đứng trước dị thú cấp 3 hung hãn, rất rõ ràng cậu như con thỏ đọ sức với sư tử, nên chỉ có thể lượng sức mà đi.

Tế Cẩu lại hỏi: “Thế thì, dẫn đường thì sao? Chung quy mày chưa bao giờ vào Cấm Khu Đom Đóm cả, không biết rõ tình huống bên trong thế nào.”

Phương Tri Hành đáp: “Việc này thì đơn giản.”

Cậu đẩy cửa đi ra ngoài gọi điếm tiểu nhị, cho nó chút tiền rồi mượn một tấm ván gỗ.

Sau đó cậu viết một biểu ngữ đặt ngoài tiệm cơm.

Biểu ngữ là một dòng chữ kèm hình minh họa.

Dù sao cũng có nhiều người không biết chữ, chỉ có thể xem hình đoán ý.

Bất giác trời đã dần tối xuống.

Doanh trại dần náo nhiệt hơn.

Từng nhóm đội ngũ đi săn lần lượt đi ra từ bồn địa.

Có người nhuộm bùn toàn thân, có người đẫm máu, mặt họ đều xuất hiện vẻ mỏi mệt.

Bọn họ không quan tâm đến hình ảnh gì nữa, chạy tới tiệm cơm ăn cơm trước, nhồi đầy bao tử đã rồi tính tiếp.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0