Chương 235: Uy hiếp (2)
Chương 235: Uy hiếp (2)
Trong lòng Lý Phong Đăng lộp bộp, sắc mặt ngưng trọng thêm mấy phần.
Kim Xà trại là trại lớn thứ nhất của quận Thanh Hà, tọa lạc bên trong Kim Xà cốc.
Kim Xà cốc dễ thủ khó công, là một tuyệt cảnh có vào mà không có ra.
Chính vì vậy, dường như Kim Xà cốc cách biệt với người đời, tự hình thành một phái, bọn họ rất ít khi quấy rầy bên ngoài, mà bên ngoài cũng không quản được bọn họ.
Lý Phong Đăng nghi ngờ nói: “Lý mỗ với Kim Xà trại vốn không có qua lại, xa không thù gần không oán, không biết đêm khuya các ngươi đến đây tìm ta là vì điều gì?”
Râu ngắn lạnh lùng quát: “Lấy tiền của người thì san sẻ cho người. 6 huynh đệ bọn ta được người ta ủy thác, đặc biệt đến nhờ ngươi một chuyện.”
Lý Phong Đăng không khỏi nghiêm nghị: “Mời nói.”
Râu ngắn vội vàng nói: “Bọn ta biết ngươi đã nhận được thư cầu viện của Trác Dữ Cầu, hy vọng ngươi đừng để ý đến.
Chỉ cần ngươi không chạy đến núi Vân Hổ, hoặc là sau 15 tháng này ngươi lại đến núi Vân Hổ, thì 6 huynh đệ bọn ta sẽ không làm khó ngươi.”
Hai mắt của Lý Phong Đăng hơi nheo lại, sắc mặt âm trầm hỏi: “Nếu Lý mỗ cố ý đến thì thế nào?”
Râu ngắn cười ha ha: “Vậy thì ngại quá, ngươi phải bước qua thi thể của 6 huynh đệ bọn ta mới được.”
Hô hấp của Lý Phong Đăng ngưng trệ, nhìn 6 kẻ hung ác, cắn răng nói: “Có thể nói cho Lý mỗ biết rốt cuộc Trác Dữ Cầu làm sao không?”
“Ồ, tin tức đã sớm truyền khắp giang hồ, ngươi lại không biết ư?”
Râu ngắn cười lớn rồi giải thích rõ: “Nói cho ngươi cũng không sao, Trác Dữ Cầu đã chọc vào cái sọt lớn.
Dưới trướng hắn có một hương chủ Cao Đại Thuận, chết ly kỳ bên trong Cấm Khu Hắc Phong, mà Cao Đại Thuận đấy là con trai của phó môn chủ Cao Liên Thắng.
Cao Liên Thắng vô cùng bất mãn với Trác Dữ Cầu, yêu cầu hắn tra rõ vụ này.
Vì thế Trác Dữ Cầu đã phái ra 3 hương chủ ra ngoài điều tra, nào ngờ 3 hương chủ đó vừa đi thì không trở về nữa.
Cũng tức là 5 hương chủ dưới trướng Trác Dữ Cầu đều không còn, mất đi phụ tá đắc lực, một cây khó đứng vững.
Phó môn chủ Cao Liên Thắng cũng rất ghét hắn nên không còn ủng hộ hắn làm đường chủ nữa.
Vì thế người đẩy tường đổ!
Cho dù là người nội bộ của Hắc Hổ môn hay là người của Thiết Sơn môn, ai nấy đều rục rịch, muốn loại bỏ Trác Dữ Cầu, thay thế hắn.”
Hắn chỉ tay vào Lý Phong Đăng nói: “Chuyện này rất ầm ĩ, liên lụy đến rất nhiều thế lực, nhưng có thể chắc chắn Trác Dữ Cầu nhất định toang rồi.
Lý Phong Đăng, khuyên ngươi tốt nhất đừng xen vào, một khi không ổn thì ngay cả ngươi cũng có khả năng cửa nát nhà tan đấy.”
Hắn nói xong, đáy lòng của Lý Phong Đăng hơi lạnh lẽo, da mặt căng lại: “Vậy 6 vị bằng hữu do ai phái đến?”
Người đó phụt một tiếng rồi cười giễu: “Cố chủ của bọn ta, tất nhiên là người có hy vọng trở thành đường chủ đời tiếp theo rồi.”
Lý Phong Đăng hiểu ngay, ông nói chắc chắn: “Trác Dữ Cầu là huynh đệ kết bái của ta, hắn từng cứu mạng ta, từng chặn đao cho ta.
Mấy năm nay ta nửa lùi nửa ẩn, sở dĩ không có kẻ thù đến gây phiền phức cũng là vì hắn luôn che chở cho ta.
Lý Phong Đăng ta không phải là hạng người tham sống sợ chết, huynh đệ gặp khó khăn, ta tất nhiên phải liều mình rồi.”
6 kẻ hung ác nghe thấy lời này thì nhìn nhau, duỗi tay ra nắm chặt chuôi kiếm.
Râu ngắn trầm giọng nói: “Lý Phong Đăng, khuyên ngươi tự biết điều, đừng ép bọn ta ra tay.”
Lý Phong Đăng thản nhiên nói: “Đại trượng phu chết thì chết thôi, có gì mà sợ? Nhưng chuyện này không liên quan đến am Thủy Tĩnh, nếu như ta chết đi, hy vọng các ngươi đừng làm khó bọn họ.”
Râu ngắn cười giễu: “Hừ, ngươi xem Kim Xà trại bọn ta là thổ phỉ à? Bọn ta sẽ không ăn hiếp đám nữ nhân đâu.”
“A di đà Phật!”
Vân Tâm đại sư bước qua, chắp tay trước ngực, nói Phật hiệu, chậm rãi nói: “6 vị thí chủ, đây là Phật môn thanh tịnh, Lý thí chủ dừng chân ở nơi này, vậy am Thủy Tĩnh ta sẽ có trách nhiệm bảo vệ ông ta chu toàn, hy vọng các ngươi đừng làm khó ông ta.”
Râu ngắn nhìn chằm chằm Vân Tâm đại sư, quát lên: “Ni cô thối, ta từng nghe đến ngươi, khuyên ngươi thức thời chút, nếu không ta mồi lửa đốt am của ngươi đấy.”
Vân Tâm đại sư không đổi sắc mặt, bà thản nhiên nói: “Bần ni và lão trại chủ của Kim Xà trại các ngươi từng có duyên gặp mặt một lần, nếu như hôm nay các ngươi nguyện ý nể mặt, bần ni sẽ đích thân đến cửa cảm tạ.”
Râu ngắn cười ha ha, rồi trả lời: “Lão trại chủ đã quy thiên 2 năm trước rồi, ngươi bớt kéo quan hệ ở nơi này đi, kéo dài thời gian không có ý nghĩa gì đâu.”
Sắc mặt của Vân Tâm đại sư hơi động, thở dài: “Xem ra chuyện này không thể bỏ qua được.”
Râu ngắn lạnh giọng nói: “Nhắc nhở các ngươi chút, việc làm ăn này rất lớn, cố chủ đưa rất nhiều, trại chủ bọn ta lấy mạng ra đảm bảo nhất định hoàn thành nhiệm vụ.