Chương 237: Ngàn cân
Chương 237: Ngàn cân
Phương Tri Hành sáng tỏ trong lòng, đáy mắt bừng lên ngọn lửa nóng.
Thật ra thì, vốn dĩ cậu vẫn ở lại am Thủy Tĩnh mà chưa trở về huyện thành, là bởi vì sau khi tăng cấp, dáng người cậu có thay đổi quá lớn, sợ sẽ khiến người khác sinh ra hiểu lầm không cần thiết.
Hiện giờ cậu lại không có công pháp để tu luyện, điều này khiến cậu rảnh đến nhàm chán.
Lý Phong Đăng thăm dò ý cậu, cười hỏi: “Sao nào, ngươi muốn học à?”
Phương Tri Hành thản nhiên gật đầu, cười nói: “Người yêu đao pháp, có ai mà thấy hàng là không sáng mắt được đây? Dù sao thì để gặp được một môn đao pháp tốt quá là hiếm có, nên ta vẫn muốn được mở mang tầm mắt.”
Lý Phong Đăng cười ha ha: “Phương đại hiệp quả có tính tình hào sảng, tốt lắm! Nếu ngươi đã coi trọng Lý Thị Hồng Mao Đao của ta, vậy ta truyền lại cho ngươi, thế nào?”
“Thật sao?”
Phương Tri Hành lấy làm kinh hãi, biến sắc nói: “Nhưng đó là công pháp gia truyền của ngài, ta lại là người ngoài….”
“Ha ha, người ngoài cái gì?”
Lý Phong Đăng lắc đầu liên tục: “Bắc Đao vương ngài ấy hy vọng đao pháp của ngài ấy được truyền khắp thiên hạ, phá vỡ vòng vây võ đạo của môn phiệt thế gia, tổ tiên Lý gia ta cũng đã thừa kế ý chí này.
Hừ, môn phiệt thế gia càng không cho phép truyền công, thì chúng ta lại càng muốn truyền bá võ thuật khắp cả thiên hạ!”
Ông nhìn chăm chú vào Phương Tri Hành, nói chuyện cực kỳ nghiêm túc: “Bắc Dao chúng ta quang minh chính đại, rất thẳng thắn. Từ trước đến giờ hoàn toàn không có mấy quy củ thúi gì mà truyền nam không truyền nữ, truyền trong không truyền ngoài gì cả. Chỉ cần ngươi muốn học, ta sẽ dạy ngươi thật chân thành.”
Phương Tri Hành nghe thế không khỏi nổi lòng tôn kính, hít sâu một hơi, đứng dậy chắp tay, trịnh trọng nói: “Xin Lý đại ca dạy ta!”
“Ha ha, được!”
Lý Phong Đăng quay đầu, nhìn Lý Chí Bưu, cười nói: “Chắc trên người ngươi lúc nào cũng mang theo đao phổ đúng không.”
Lý Chí Bưu ngại ngùng cười nói: “Hài nhi luôn luôn mang theo bên người, kịp thời ôn tập lĩnh hội bất kỳ lúc nào.”
Lý Phong Đăng gật đầu, cười nói: “Ừm, lấy ra đây, để Phương đại hiệp đọc mấy hôm.”
Lý Chí Bưu không hề do dự, nhanh chóng lấy một bản đao phổ nhăn nhăn nhúm nhúm ra, đặt vào tay Phương Tri Hành.
Phương Tri Hành cầm đao phổ, nhất thời bùi ngùi mãi không thôi.
Trước đó, để đạt được công pháp, cậu luôn phải nhọc lòng, trải qua bao khó khăn trắc trở.
Hoàn toàn không ngờ…
Tâm trạng Phương Tri Hành phức tạp.
Lúc này Lý Phong Đăng vẫn chưa biết, người khiến người anh em tốt của mình – Trác Dữ Cầu gặp rủi ro, chính là Phương Tri Hành cậu.
Trong mắt Lý Phong Đăng, Phương Tri Hành là một nghĩa sĩ hào hiệp, là người một nhà!
Có một ngày, khi ông biết được chân tướng đó, chỉ sợ sẽ hối hận xanh cả ruột!
Phương Tri Hành lấy lại bình tĩnh, không nghĩ nhiều nữa, thong thả lật Lý Thị Hồng Mao Đao ra, đọc cẩn thận.
“Đao múa như gió, đao chém không tiếng động. Đứng - đao nặng ngàn cân, múa – đao nhẹ như lông hồng.”
Đây là hàm nghĩa sâu xa của đao pháp Mao Hồng, múa đại đao nặng ngàn cân như nhẹ tựa lông hồng, vừa thấy nguy hiểm hùng tráng, lại vừa nhẹ nhàng linh động.
Tu luyện đến cảnh giới viên mãn sẽ có hy vọng thức tỉnh nhiều kỹ năng bộc phát, ví dụ như Sư Tử Phi Hồng, Thanh Ngưu Đạp Thiên, Ô Long Bái Vĩ, Tuyết Hoa Cái Đính các loại.
Phương Tri Hành đang nghiêm túc đọc, bỗng giao diện hệ thống lấp lóe ánh sáng!
[Điều kiện đạt tới Lý Thị Hồng Mao Đao viên mãn:
1, Đọc nội dung công pháp: 3 lượt (chưa hoàn thành)
2, Quan sát đao khách Ngũ Cầm cảnh diễn luyện đao pháp Mao Hồng: 1 lần (chưa hoàn thành)
3, Rèn đúc trọng đao nặng không dưới 1000 cân: 1 thanh (chưa hoàn thành)
4, Thịt dị thú cấp 3: 100 cân (chưa hoàn thành)]
“Chỉ có bốn điều kiện…”
Phương Tri Hành mừng rỡ, ánh mắt đảo qua giao diện hệ thống, cậu xác nhận bốn điều kiện này ngay, không khó để hoàn thành.
Điều kiện 1, đọc công pháp. Có thể hoàn thành trong hôm nay luôn.
Điều kiện 2, phải chờ đến khi Lý Phong Đăng chữa khỏi vết thương mới có thể hoàn thành.
Điều kiện 3, lại càng đơn giản hơn. Trên trấn có một tiệm rèn, bản thân cậu làm thợ rèn, nên việc chế tạo một thanh trọng đao không hề khó khăn.
Điều kiện 4 cũng không khó gì, dù sao thì bây giờ cậu không hề thiếu tiền.
Chỉ cần đến Cấm Khu Đom Đóm một chuyến, bên ấy có rất nhiều thợ săn giết được dị thú cấp 3, mình bỏ ra ít tiền là kiếm đủ 100 cân thịt dị thú cấp 3 thôi.
Đầu óc Phương Tri Hành chuyển động, trong lòng nhanh chóng hình thành kế hoạch.
Trước tiên phải hoàn thành điều kiện 1 và 4, rồi hoàn thành điều kiện 2 và 3 sau.
Trình tự này là hợp lý nhất.
Phương Tri Hành nghĩ thế, bản thân lại trở nên bận rộn hơn.
Cậu cầm đao phổ, cưỡi ngựa rời khỏi am Thủy Tĩnh, chạy thẳng tới Cấm Khu Đom Đóm.
Quay trở lại Cấm Khu cấp 3, nơi đây vẫn bận rộn đông đúc như vậy, thợ săn vẫn ra vào liên tục như những chú kiến thợ cần cù.