Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 259 - Chương 259: Trong Rọ (4)

Chương 259: Trong rọ (4) Chương 259: Trong rọ (4)

Phương Tri Hành trả lời: “Hình như tao nhìn thấy một người quen, đi nhanh vào trong ngõ kia.”

Tế Cẩu chớp mắt nói: “Ai vậy, trấn Tam Xá có người mày quen à?”

Phương Tri Hành trầm ngâm nói: “Hình như là Tôn Cung Trường.”

Tế Cẩu kinh ngạc nói: “Tên sư phụ kia của La Hướng Bằng, gặp phải thuỷ quái thì không chút do dự lựa chọn chạy trốn, từ bỏ La Hướng Bằng đấy hả.”

“Đúng, chính là lão ta!”

Phương Tri Hành gật đầu: “Tuy chỉ liếc mắt một cái thôi nhưng tao nhìn mặt bên của người kia, thực sự là cực kỳ giống với Tôn Cung Trường.”

Tế Cẩu hỏi: “Có cần đuổi theo đi xem một chút không?”

Phương Tri Hành hơi im lặng, ôm lấy Tế Cẩu trực tiếp nhảy xuống từ trên lầu, lắc mình tiến vào con ngõ kia.

Nhưng mà trong ngõ nhỏ trống rỗng, không một bóng người nào.

Một người một chó tiến lên phía trước.

Phía trước xuất hiện ngã rẽ, có vài con ngõ nhỏ.

Tế Cẩu ngửi tới ngửi lui, không ngửi thấy mùi đặc biệt nào.

Thấy tình hình này, Phương Tri Hành đành phải thôi.

Đến sáng sớm ngày thứ tư, Đinh Chí Cương đè năm tên phạm nhân đến chợ bán thức ăn.

Ngay trước mặt các dân chúng, hắn công khai tuyên bố: “Các vị hương thân phụ lão, năm người này vi phạm pháp lệnh, tội không thể tha, lập tức xử trảm! Sau khi chém thi thể sẽ bị ném đến bãi tha ma bên ngoài trấn, để cho bọn họ phơi thây hoang dã, coi như răn đe!”

Miệng năm người kia bị nhét vào vải rách, ư ư kêu oan.

Trên thực tế đúng là bọn họ bị oan thật. Tất cả bọn họ đều là du côn vô lại trên trấn, trong lúc giới nghiêm lại chạy đi ra ngoài lang thang, bị bắt gọn, mang đi làm mồi.

Phập phập phập...

Giơ tay chém xuống, năm cái đầu người quay cuồng trên mặt đất.

Sau đó, một chiếc xe ngựa tiến vào tầm mắt của mọi người, kéo năm thi thể đi.

Xe ngựa đi một đường, máu tươi cũng nhỏ giọt suốt đường đi.

Đám người Phương Tri Hành mở to mắt nhìn một màn này.

Đây đúng là hiệu quả bọn họ mong muốn.

Yêu ma đã đói bụng ba ngày, giờ lại có máu tươi kích thích, rất có khả năng sẽ không nhẫn nại được.

Trong bãi tha ma, 5 thi thể bị vứt bỏ tùy tiện trên đám cỏ hoang.

Những tia nắng cuối cùng của trời chiều tà chiếu lên những ngôi mộ nằm ngổn ngang.

Trời đất dần bị bóng tối bao trùm.

Rích rích~

Bãi tha ma yên lặng như tờ.

Chỉ có tiếng rả rích của côn trùng cùng tiếng gió nhẹ thổi quét đám lá khô đang quanh quẩn tại chỗ.

“Trời tối rồi, chúng ta đi ăn cơm thôi.”

Trên trấn Tam Xà, một đám nha dịch nhao nhao rút lui, chạy đi ăn uống thả cửa.

Khoảng thời gian này, bách tính trên trấn có thể tự do hoạt động, rất nhiều người bận rộn ra ngoài mua thức ăn.

Có một người đang chèo chiếc thuyền có mái che vội vàng qua dòng sông.

Cuối cùng, thuyền có mái che dừng lại ngay đầu phố bên ngoài thị trấn.

Người kia xuống thuyền, cẩn thận quan sát xung quanh, sau khi xác nhận không có ai, thân hình bỗng phình to như biến thành một người hoàn toàn khác.

Chỉ thấy hắn nhón mũi chân phi thân lên, giẫm lên nước và nhảy tới bờ sông bên kia.

Tiếp đó, thân hình hắn lóe lên, trốn vào trong rừng cây.

Hắn nằm bên dưới đám lá khô, cẩn thận ẩn mình, một lúc sau, xác nhận không có người theo dõi xong, lúc này hắn mới đứng dậy, gấp rút chạy về một hướng.

Rất nhanh, hắn nhìn thấy một đống mộ có độ cao khác nhau.

Mùi máu tươi nồng đậm tràn ngập trong không khí.

Hắn rất muốn cẩn thận quan sát một chút xem thử xung quanh có mai phục hay không.

Nhưng hắn quá đói!

Mùi máu tươi lại quá hấp dẫn!

Thế là hắn không thể khống chế nổi bản thân, nhanh chóng chạy về phía mùi máu phát ra.

Năm thi thể bỗng đập vào mắt hắn.

Ừng ực~

Hắn nuốt nước bọt, lập tức nằm sấp trước một thi thể, xé rách quần áo trên người.

Ngay sau đó, hắn lấy một thanh đoản đao ra, chém đứt 2 chân thi thể.

Bàn chân có mùi thối nên trước giờ hắn không thích ăn chúng.

Cả phần mông đít nữa.

Khi con người chết đi có thể sẽ không kiềm chế được đại tiểu tiện.

Phần mông đít quá bẩn thỉu, hắn nuốt không trôi.

Làn da cũng vậy, mùi mồ hôi quá nồng.

Cho dù thật sự đói cồn cào thì hắn cũng không muốn ăn tạm bợ.

“Lột da rồi ăn vậy.” Hắn nghĩ vậy và bắt đầu nghiêm túc lột da.

Bất thình lình!

Hắn nghe được tiếng bước chân cực kỳ nhỏ, quay đầu nhìn lại.

Thì thấy một người xuất hiện sau lưng hắn khoảng 10 mét.

Con ngươi hắn vô thức co rụt lại, người hắn thấy chính là đầu lĩnh của đám nha dịch kia - Đinh Chí Cương.

Ngay sau đó, lại có thêm một người xuất hiện bên tay phải hắn.

Bên tay trái cũng có người!

Sau lưng cũng có người!

Phía xa xa bóng người trùng điệp, 3 tầng bên trong 3 tầng bên ngoài!

“Ôi, ta thế mà bị bao vây rồi!”

Hắn hít một hơi lạnh, nhìn xung quanh, làn da trên người hắn rục rịch.

Rắc két~

Thân hình hắn thay đổi kịch liệt, trong chớp mắt, hắn biến thành một người khác, dáng người càng thêm khôi ngô cao lớn.

Người vừa rồi giỏi khinh công, còn người hiện tại có sở trường chém giết.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0