Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 277 - Chương 277: Moi Tim (3)

Chương 277: Moi tim (3) Chương 277: Moi tim (3)

Hô hấp của mọi người đều ngưng trệ, câm như hến.

Phương Tri Hành và Đinh Chí Cương nhìn nhau, sắc mặt không khỏi thay đổi, khó tin được.

Mọi người đều bị thao tác điên cuồng của La Thiên Thiên chấn nhiếp.

La Thiên Thiên cười tùy ý: "Đến lượt ngươi rồi, đã đến lúc chứng minh ngươi thật lòng với Tô Nương đến thế nào."

Giọng nói của Giang Hàn Lâm run rẩy: "Kẻ điên, ngươi là kẻ điên!"

La Thiên Thiên nhếch miệng cười: "Đây là sự thật lòng của ngươi à? Thì ra ngươi chỉ là một kẻ nhát gan, là một phế vật."

Cô ta nắm chặt chủy thủ, kéo xuống, cắt ngực, hơi nghiêng về phía trước cơ thể, xé vết thương rách ra, rồi nghiêm túc nhìn Giang Hàn Lâm, hỏi: "Đây là sự thật lòng của ta, ngươi nhìn thấy chưa?"

"A!"

Giang Hàn Lâm khiếp sợ muốn chết, vừa lăn vừa bò chạy đi.

"Công, công, công tử…"

Tú bà cũng sợ hãi, bà ta biết thân phận của La Thiên Thiên, nếu như người này chết ở đây vậy tất cả mọi người ở Hàm Hương lâu đều sẽ chôn cùng cô ta.

"Làm sao đây, mau mời đại phu!" Nước mắt của tú bà sắp chảy ra ngoài rồi.

"Không cần!"

La Thiên Thiên bình tĩnh phất tay, cô rút Huyền Xà Tiên bên hông xuống, đặt lên trên miệng của vết thương.

"Chẳng qua là hư hại mấy sợi gân mà thôi, không có gì lớn cả."

La Thiên Thiên xem thường, sau đó đưa lưng về phía đám người Phương Tri Hành, không biết là làm cái gì.

Đợi đến lúc cô ta xoay người lại thì vết thương được xé rách trước ngực đã biến thành một vết sẹo.

Tình cảnh này!

Khiến đám người Phương Tri Hành bị chấn động lớn, cảm giác không thể tưởng tượng nổi.

Sau đó La Thiên Thiên lại móc ra bình sứ màu đen từ trong ngực, đổ ra ít bột phấn lên trên vết sẹo.

Vết sẹo nhanh chóng nhạt dần, từ từ biến mất không thấy gì nữa.

Trong nháy mắt, cả đại sảnh đều xôn xao!

Nếu không phải mọi người tận mắt chứng kiến thì đánh chết cũng không tin chuyện ly kỳ này.

La Thiên Thiên cười cười, thong dong trở về đại sảnh, phe phẩy quạt nói: "Thấy hết chưa, nếu sau này có ai dám bám lấy Tố Nương thì ta sẽ moi tim của hắn."

Mọi người đều cúi đầu, không dám đối diện với cô ta.

Nữ nhân như vậy thật đáng sợ, ai dám trêu chọc chứ?

Không bao lâu sau, La Thiên Thiên leo lên lầu 3, biến mất trong tầm mắt của mọi người.

"Hây…"

Đinh Chí Cương liên tục lắc đầu, than thở: "Nhìn thấy chưa, đấy chính là đệ tử môn phiệt, bọn họ quá yêu nghiệt, không thể trêu chọc nổi, không thể trêu chọc nổi!"

Phương Tri Hành trầm ngâm không nói gì, giữa hai hàng lông mày cứ như hiện lên thay đổi bất ngờ.

Cùng là Nhất Cầm cảnh!

Cậu phát hiện mình với La Thiên Thiên, một người như trên trời, một người lại như dưới đất.

Cậu là hệ Cự Hùng, đã cường hóa sức mạnh!

La Thiên Thiên là hệ Thiên Mãng, cường hóa độ bền dẻo!

Nhưng La Thiên Thiên thấu hiểu và điều khiển cơ thể quả thực vượt quá tưởng tượng.

Thậm chí cậu còn hoài nghi, nếu như cậu và La Thiên Thiên giao thủ, có thể nào bị giết ngay tức khắc hay không.

"Đại ca, huynh nói xem người thường như chúng ta và đệ tử môn phiệt kém nhau ở chỗ nào?" Phương Tri Hành không kìm được mà hỏi.

Đinh Chí Cương uống một ngụm rượu, buông lỏng tay nói: "Không nói đến thứ khác, chỉ với thiên phú tập võ của đệ tử môn phiệt đã ưu tú hơn người thường trăm nghìn lần, trước 20 tuổi bọn họ đã có thể tu luyện đến Ngũ Cầm cảnh, ngươi nói xem có đáng sợ hay không?

Còn nữa, Nhục Đan mà bọn họ ăn vào là thứ tốt nhất, võ công bọn họ tu luyện toàn là thần công tuyệt thế, chúng ta lấy cái gì mà sánh với người ta chứ?"

Phương Tri Hành im lặng.

Tế Cẩu thấy vậy thì truyền âm đến : "Ồn ào cả buổi, thì ra đệ tử môn phiệt treo bug, còn hai chúng ta chẳng là cái thá gì cả."

Phương Tri Hành nhe răng nói: "Cùng một cảnh giới, đệ tử môn phiệt lại mạnh hơn người thường rất nhiều, hơn nữa song phương chênh lệch không chỉ một chút. Tao đã sớm chú ý đến điểm này, chỉ là tao không ngờ đệ tử môn phiệt lại mạnh hơn tao nhiều đến vậy."

Phương Tri Hành nắm giữ nhiều bộ võ công, tích lũy không ít con át chủ bài, cậu luôn tràn đầy tự tin, cảm thấy bản thân vô địch cùng giai cấp.

Nào ngờ…

Tế Cẩu suy nghĩ cẩn thận một lúc rồi suy xét: "Kém ở chỗ nào? Tu vi của mày là hack max cấp thăng cấp thẳng lên, theo lý, có lẽ không phải do Nhục Đan."

Phương Tri Hành hiểu rõ rồi trầm ngâm nói: "Kém hai điểm, một là thiên phú thể chất cá nhân tao kém hơn bọn họ, 2 là võ công mà tao tu luyện cũng kém."

Thể chất của mình không bằng người ta thì có nghĩa là tiềm lực phát triển của ngươi khá thấp.

Còn chênh lệch về phương diện võ công, thật ra thuộc vấn đề thay đổi kỹ thuật.

Hết cách, tốc độ mạng 5G nhanh hơn 3G nhiều.

Thần công tuyệt thế mà đệ tử môn phiệt tu luyện có khả năng là cấp bậc 5G.

Thiết Sơn môn chỉ là thế lực dưới trướng môn phiệt, có thể là đang dùng 3G.

Song phương hoàn toàn không cùng một cấp bậc!

Tế Cẩu không khỏi tặc lưỡi: "Thiên Sát Huyết Hải công rất lợi hại, vậy mà còn kém à?"
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0