Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 280 - Chương 280: Thiên Tàm (3)

Chương 280: Thiên Tàm (3) Chương 280: Thiên Tàm (3)

Phương Tri Hành cầm quyển &LTK;ỳ Vật Lục> lên đọc: "Thiên Tàm cũng là một loại dị thú nhả tơ, phẩm cấp chỉ là cấp 1, tơ tằm mà nó phun ra rất cứng cỏi, sắc bén như đao cắt vậy.

Mà bên trong Thiên Tàm có một loại tằm vàng, thuộc biến dị của Thiên Tàm.

Toàn thân của con tằm vàng màu vàng kim, sợi tơ được phun ra cũng là màu vàng kim.

Hơn nữa mức độ bén nhọn của sợi tơ màu vàng kim vượt xa sợi tơ bình thường, cường lực và độ duỗi có thể đạt từ 3 đến 5 lần, bởi vậy bọn nó là dị thú cấp 2."

Tế Cẩu tỉnh ngộ ra, nó tặc lưỡi nói: "Thứ đồ chơi này nghe thì hiếm thấy, nói không chừng đã sớm bị diệt sạch, đi đâu để tìm đây?"

Phương Tri Hành lắc đầu nói: "Thiên Tàm là dị thú có năng lực sinh sản rất mạnh, số lượng vô cùng khổng lồ, không đến mức bị diệt sạch đâu."

Cậu đặt thư tịch xuống, xoay người đi tìm Trần Bình.

"Con tằm vàng?"

Trần Bình chớp mắt, dù hắn có kiến thức rộng rãi, cũng là lần đầu nghe nói đến con tằm vàng.

Phương Tri Hành giải thích rồi dặn dò hắn chọn mua ở sơn trang Bùi thị.

Thứ đồ chơi này quả thật là hiếm thấy.

Có khả năng chỉ có mượn đường dây của thương hội Thiên Bảo mới có thể làm được.

"Mặt khác, ngươi mua giúp ta một phần vạn thảo vạn dược đi." Phương Tri Hành lại nói.

Trần Bình hít thở không thông: "Vạn thảo vạn dược là phương thuốc chữa thương tập hợp hơn một vạn loại linh thảo kỳ dược, người sống chết, thịt xương trắng! Loại thuốc này phải tốn 50 vạn đồng tiền đấy!"

Phương Tri Hành gật đầu nói: "Mua đi, không thiếu tiền mà."

Trần Bình phục rồi.

Chi tiêu kinh khủng như vậy đúng là khiến người ta nghẹn họng, khó tin được.

Nửa ngày sau, phía bên sơn trang Bùi thị có hồi âm.

Bọn họ có cách có được con tằm vàng, nhưng yêu cầu phải đợi một thời gian, ngắn thì mấy ngày, lâu thì một tháng.

Phương Tri Hành không sợ phải đợi, mà chỉ sợ bọn họ không tìm được con tằm vàng.

Lúc này thì hay rồi.

3 ngày sau, Trần Bình mua được vạn thảo vạn dược, kéo chiếc xe đầy dược vật qua đây.

Phương Tri Hành ném vào trong nồi, nấu thành nước thuốc rồi rót hết vào trong bồn tắm.

Sau đó cậu cởi y phục, đứng trong bồn tắm, vung Thính Phong đao lên.

[Kỹ năng bộc phát. Hoa Tuyết Ngập Đầu]

Chỉ một thoáng, đao ảnh dày đặc như tuyết bao trùm xuống.

Phương Tri Hành dùng sống đao công kích toàn thân, chỉ trong nháy mắt, rắc rắc rắc!

Xương cốt toàn thân đứt đoạn!

Tế Cẩu thấy một màn này, nó không kìm lòng được mà nhe răng trợn mắt, nhưng không đành lòng nhìn thẳng.

Ác dữ!

Phương Tri Hành không những hung ác với người khác, mà cậu còn ác với bản thân hơn.

Thực sự không thể tưởng tượng nổi cảm giác xương cốt toàn thân đứt đoạn đau đớn như thế nào.

Mặc dù Tế Cẩu đã từng chết mấy lần, nhưng nó chết nhanh quá nên không cảm thấy đau khổ mấy.

Phương Tri Hành thì không giống thế, cậu phải chịu đựng đau nhức kịch liệt mà người thường khó có thể tưởng tượng ra nổi.

Cậu đang sống không bằng chết.

Mặc dù Tế Cẩu không muốn thừa nhận ra miệng, nhưng trong lòng nó không thể không bội phục Phương Tri Hành, cậu đúng là loại người tàn nhẫn.

“Rào rào!”

Toàn thân Phương Tri Hành tan ra thành từng ảnh đổ sụp xuống như một tòa nhà, ngã thẳng vào bồn thuốc.

Quả thực giờ cậu cực kỳ thê thảm, cả người đầm đìa máu me, đau đến không thiết sống nữa, ngũ quan vặn vẹo mơ hồ.

Để đảm bảo “xương cốt toàn thân” đều đã đứt đoạn, ngay cả xương sọ trong đầu mình mà cậu cũng không buông tha.

Cả người hoa mắt chóng mặt, tầm nhìn biến thành màu đen.

Phương Tri Hành hít sâu một hơi, ráng chống đỡ mới không ngất xỉu.

Ánh mắt mơ màng của cậu nhìn chăm chăm vào giao diện hệ thống.

Nhưng mà…

Dù cậu đã tàn nhẫn với bản thân đến thế rồi, giao diện hệ thống vẫn không có động tĩnh gì.

Đồng đồ đếm ngược vẫn chưa xuất hiện!

“Vẫn chưa đủ ư?”

Chỉ giây lát sau Phương Tri Hành đã hiểu nguyên nhân là vì sao.

“Tế Cẩu…”

Phương Tri Hành cất tiếng gọi, gác cằm lên thành bồn tắm, thò cánh tay ra ngoài.

Tế Cẩu chạy tới, sợ hãi nói: “Sao thế? Mày đứng nói gì nữa, nhanh ngâm đi chứ?”

Phương Tri Hành gian nan trả lời: “Tay phải của tao vẫn chưa gãy, mày giúp tao bẻ gãy nhanh đi.”

Tế Cẩu không khỏi giật mình.

Tay phải, cũng là tay cầm đao.

Tất nhiên Phương Tri Hành không thể tự bẻ gãy đoạn xương ở vùng này.

“Bẻ kiểu gì giờ, tao chỉ biết bơi chó với cắn thôi mày?” Tế Cẩu gấp gáp nói.

Nó biết bơi chó, nhưng không bẻ xương được, chỉ biết xé thịt trên cánh tay xuống thôi.

Răng nanh của nó lại có kịch độc, không thể cắn được.

Phương Tri Hành nhắc nhở: “Dùng kỹ năng bộc phát của mày đi!”

Tế Cẩu nhớ ra, nâng chân trước lên, thận trọng nói: “Nói trước nha, tao ra tay không biết nặng nhẹ đâu, có khi sẽ chặt đứt xương tay mày luôn đấy!”

Phương Tri Hành không nói gì, không cần phải nói gì nữa.

Tế Cẩu thấy thế, nó không khỏi nín thở.

[Kỹ năng huyết mạch bộc phát: Lang Ảnh Tật Phong Trảo]
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0