Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 290 - Chương 290: Giao Chiến

Chương 290: Giao chiến Chương 290: Giao chiến

Đinh Chí Cương hơi im lặng, cẩn thận nói: “Huyện Khánh Quang có một môn phái võ đạo rất mạnh, tên là ‘Du Long ổ’, cũng là thế lực nuôi dưỡng dưới trướng La gia.

Có lời đồn rằng khi Tham Lang đánh huyện thành, Du Long ổ đột nhiên trở mặt, mở cửa thành ra, phối hợp với Tham Lang cùng nhau công thành, trực tiếp dẫn đến huyện Khánh Quang bị đại bại.”

“Du Long ổ...”

Phương Tri Hành ghi nhớ thật kỹ.

Trong lúc không biết thời gian đi đến nửa đêm

Hai chiếc chiến thuyền đột nhiên giảm tốc độ, rời khỏi giữa dòng sông dừng sát ở bên bờ.

“Rời thuyền!”

La Bồi Vân đi ra buồng nhỏ trên tàu, ra lệnh một tiếng. Mọi người vực dậy tinh thần đều lên bờ.

Đưa mắt nhìn lại, bên bờ hình như là hoang sơn dã lĩnh, không có con đường nào để đi cả.

Bọn lính đều ngớ người ra, căn bản không biết là mình đang ở đâu.

Sau đó, La Bồi Vân mang theo mọi người sờ soạng đi về phía trước. Khoảng chừng nửa giờ sau, khi họ đi đến một ngọn núi thì ông ta lại đột nhiên hạ lệnh dựng trại đóng quân.

Đám người Phương Tri Hành không rõ ràng cho lắm, lại không thể hỏi bậy, chỉ có thể làm việc theo lệnh.

“Giáo đầu, ngài ngủ một lát trước đi.”

Đám người Hoàng Đại Thuận dựng một cái lều, cung kính mời Phương Tri Hành vào ở.

Phương Tri Hành liếc nhìn cái lều rồi lại quan sát hoàn cảnh xung quanh một lúc, sau đó cậu mới vào lều nằm xuống.

Tế Cẩu cũng chui vào lều, nằm sấp ở cửa, truyền âm đến: “Mày ngủ trước đi, tao canh cho mày.”

Lúc này, Tế Cẩu cũng biết giữ chừng mực, không quậy phá Phương Tri Hành.

Phương Tri Hành im lặng một lát, đáp: “Mày cũng ngủ đi, nơi này do La Bồi Vân chọn, tao đoán ông ta đã phái người đến kiểm tra trước rồi, khả năng an toàn rất lớn. Hơn nữa, trời cũng sắp sáng rồi, chúng ta không ngủ được bao lâu đâu.”

Tế Cẩu nghĩ lại thì thấy cũng đúng.

Lùi một bước mà nói, xung quanh toàn là thủ vệ gác đêm, dù có nguy hiểm xảy ra thì bọn họ cũng có thể nhận được cảnh báo kịp thời.

Cho nên!

Tế Cẩu cũng nằm xuống nhắm mắt ngủ, có thể ngủ được thêm một lát chính là một lát.

Chẳng mấy chốc, trời tờ mờ sáng.

Vào sáng sớm, sương đọng lại, từng giọt rơi xuống tí tách.

Mọi người thức dậy sớm, ăn chút lương khô rồi uống chút nước lạnh để chống đói.

La Bồi Vân vô cùng cẩn thận, không cho phép nhóm lửa nấu cơm, toàn quân chỉ được ăn lương khô.

Phương Tri Hành và Tế Cẩu thì khá xa xỉ, hai người ăn Nhục Đan.

Đại quân nhanh chóng lên đường một lần nữa, bọn họ vượt qua hai ngọn núi, băng qua một con sông.

Chẳng biết từ bao giờ, đã gần đến giờ Ngọ.

“Dừng!”

La Bồi Vân chợt giơ tay lên, toàn quân lập tức dừng lại.

Phương Tri Hành nhanh chóng quan sát xung quanh, phát hiện bọn họ đang ở trong một rừng cây rậm rạp.

Sau đó La Bồi Vân tung mình xuống ngựa, nhảy lên một tảng nham thạch rồi nhìn xung quanh.

Chẳng mấy chốc, một thanh niên mặc áo đen quấn khăn trên đầu lao ra từ trong rừng, đi thẳng đến trước mặt La Bồi Vân, quỳ một chân xuống, hai tay nâng một cuộn giấy.

La Bồi Vân nhận lấy, mở cuộn giấy ra rồi gật đầu.

Thấy vậy, thanh niên áo đen lập tức đứng dậy rời đi, nhanh chóng biến mất trong khu rừng.

La Bồi Vân quay người lại, ông ta ngồi trên tảng nham thạch, bình tĩnh nói: “Các ngươi qua đây đi.”

La Khắc Chiêu là người đầu tiên bước đến.

Mấy người Phương Tri Hành thấy vậy cũng theo gã bước đến.

La Bồi Vân nhìn họ, chậm rãi mở miệng nói: “Cách chỗ này mười dặm nữa có một 'Cổ Nguyệt Trại'. Tiếp theo, chúng ta sẽ tấn công 'Cổ Nguyệt Trại', giết tất cả mọi người trong trại, không chừa một con gà hay con chó nào.”

Mấy người Phương Tri Hành nhìn lẫn nhau.

La Khắc Chiêu hỏi: “Cha, Cổ Nguyệt Trại này là nơi nào?”

La Bồi Vân đáp: “Một trong những cứ điểm do Võ Minh xây dựng, bọn họ đã đào tạo một nhóm võ giả ở Cổ Nguyệt Trại, xúi giục bọn họ căm thù triều đình, ghét các môn phiệt, sau đó tiến hành chuyện mưu phản.”

Mọi người bừng tỉnh.

Tiếp theo, La Bồi Vân mở cuộn giấy ra rồi giới thiệu: “Cổ Nguyệt Trại được xây dựng trên sườn núi, vô cùng bí mật, dễ thủ khó công.

Nhưng mà bọn ta đã thăm dò được một con đường nhỏ bí mật, có thể im hơi lặng tiếng tiếp cận phía bên phải trại.”

Ông ta chỉ vào một vị trí trên bản đồ, nhìn Phương Tri Hành rồi nói: “Cổ Nguyệt Trại đã xây dựng 4 tòa tháp, bên trong mỗi tháp có 20 xạ thủ.

Ngươi sẽ bố trí 300 Cung Binh chỗ này, đợi đến lúc bọn ta phát động tấn công, các ngươi phải tiến hành áp chế bốn tòa tháp và yểm trợ cho bọn ta.”

Phương Tri Hành đáp ngay: “Ti chức hiểu.”

La Bồi Vân lại nhìn sang La Khắc Chiêu và Lư An Phủ, ra lệnh: “Cổ Nguyệt Trại có một cửa hông, lát nữa, các ngươi thống lĩnh một đội 100 người tạo thành đội tập kích bất ngờ, đánh vào từ cửa hông.

Lư An Phủ ngẩn người trước rồi mới hỏi: “Tấn công vào cửa hông rất dễ à?”

La Bồi Vân cười lạnh đáp: “Trong Cổ Nguyệt Trại có người của chúng ta, khi các ngươi tấn công đến cửa hông, tự nhiên sẽ có người mở cửa cho các ngươi.”
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0