Chương 303: Đồ sát
Chương 303: Đồ sát
Nhưng thân thể của người kia vô cùng tàn tạ, phần ngực gần như bị gãy làm 2 đoạn, toàn thân máu me đầm đìa, nhầy nhụa.
Hắc y nhân kinh hãi, tim đập thình thịch, hắn ôm lấy người kia, nhảy qua tường, quay về dưới ánh trăng.
Nhìn kỹ hơn, hắc y nhân lập tức hít một hơi lạnh.
Người kia không phải ai khác, chính là La Khắc Chiêu mà hắn muốn ám sát!
Nhưng lúc này La Khắc Chiêu đã ngủm củ tỏi, ngực của gã gần như bị đập nát, xương sườn bị gãy, lục phủ ngũ tạng nát bấy.
“Chuyện gì đã xảy ra vậy?”
Hắc y nhân ngơ ngác cứ vậy đực mặt ra.
Thương thế này quá tàn bạo, rõ ràng không phải do hắn gây ra.
“Ở đây!”
Đột nhiên, một tên Bộ Binh hét to.
Hắn y nhân ngẩng đầu nhìn lên, cách đó không xa có một Bộ Binh đang nhìn hắn.
Ngoài ra còn có tiếng bước chân lộn xộn từ xa vọng tới.
Hắc y nhân không nghĩ nhiều, xoay người chạy, thân hình thoắt một cái trốn vào trong bóng tối, không còn thấy tăm hơi.
Rầm rập~
Càng ngày càng nhiều người chen chúc đến.
Một đám Bộ Binh cầm theo đèn lồng chạy đến, vây quanh trước thân thể của La Khắc Chiêu, người xung quanh đông như kiến cỏ.
Bọn họ nhìn thấy trạng thái chết thê thảm của La Khắc Chiêu, ai nấy đều không rét mà run.
“Thống lĩnh chết rồi!”
“Nhị công tử bị người ta giết rồi!”
m thanh hít khí lạnh vang lên trong không khí.
“Tránh hết ra, đã phát sinh chuyện gì?”
Đinh Chí Cương nhanh chóng chạy tới, xông vào trong đám người đang vây xem.
Sau một khắc, hắn cũng nhìn thấy thi thể của La Khắc Chiêu, cả người nhất thời đờ đẫn tại chỗ, nghẹn họng nhìn chết trân!
Không bao lâu, Ôn Ngọc Đông cũng chạy đến.
Lát sau, La Vân Cẩm chạy tới nơi.
Lát sau nữa, Phương Tri Hành cũng chạy tới.
Lát sau nữa, La Bồi Vân và La Triệu Đông cùng nhau đi đến.
Đám người tự nhiên tản ra nhường đường.
La Bồi Vân ngẩng đầu nhìn thì thấy Ôn Ngọc Đông ôm một thi thể gào khóc ngay tại chỗ, nước mắt nước mũi giàn dụa.
“Khắc Chiêu!”
Sắc mặt La Bồi Vân thay đổi rõ rệt, ngồi xổm trên mặt đất, nhìn thi thể tàn tạ của nhi tử, vẻ mặt đầy sự khó tin, đầu óc nhất thời trống rỗng.
La Triệu Đông cũng sợ ngây người, giận dữ hét lên: “Ai làm? Hung thủ là ai?”
Một Bộ Binh bước lên trước trả lời: “Một người áo đen bịt mặt, tiểu nhân tận mắt nhìn thấy người đấy giết nhị công tử.”
La Triệu Đông hỏi: “Người áo đen bịt mặt kia trông như thế nào, cao bao nhiêu, có vạm vỡ không, thi triển võ công gì?”
“Ơ… chuyện này!”
Bộ Binh chớp mắt nhớ lại: “Người kia cao hơn tiểu nhân gần một cái đầu, dáng người rất khỏe mạnh, những cái khác…”
Hắn sợ hãi nói: “Đêm quá tối, tiểu nhân đứng hơi xa nên không thấy rõ.”
Lúc này, La Bồi Vân chậm rãi đứng lên, biểu cảm trên mặt lạnh băng.
Ông ta mở miệng: “Lúc xảy ra chuyện, không có ai đi theo bên cạnh nhị công tử ư?”
Một Bộ Binh đáp: “Bọn ta và thống lĩnh đại nhân cùng tiến vào tòa dinh thự này, sau đó thống lĩnh đại nhân phân phó bọn ta đi điều tra nơi này, thế là bọn ta liền chia nhau ra.”
La Bồi Vân ngắm nhìn xung quanh, xua tay và nói: “Tất cả mọi người rút khỏi đây.”
“Vâng!”
Đám người nhanh chóng rời đi.
Sau khi dọn dẹp xong, La Bồi Vân quan sát xung quanh, rất nhanh ông ta chú ý tới cửa sổ của gian phòng kia bị phá hư.
La Bồi Vân đi vào, thấy thanh xà ngang gãy, bàn thì đổ cùng với 1 cái bao tải.
“Nhìn vết tích có vẻ như trận đánh nhau bắt đầu từ nơi này.” La Triệu Đông quan sát một vòng xung quanh, trầm ngâm nói.
La Bồi Vân cúi người chui vào phòng, nhặt cái bao tải kia lên, mặt lộ vẻ trầm tư.
Sau đó, ông ta lại ra bên ngoài, cẩn thận kiểm tra dấu vết trên mặt đất.
Dấu vết đánh nhau, vết máu tươi nhỏ giọt!
Không bao lâu, La Bồi Vân tìm được trường đao lạc trong bụi cỏ.
Đây là đao của La Khắc Chiêu, lúc gã bị hắc y nhân đánh bay ra ngoài thì tuột tay rơi xuống nơi này.
La Bồi Vân cầm đao, mặt âm trầm nói: “Khắc Chiêu rút đao ra chứng tỏ nó và hung thủ đã giao đấu kịch liệt, không địch lại nên bị giết.”
La Triệu Đông chấn kinh nói: “Thực lực của hung thủ có khả năng đạt đến Nhị Cầm cảnh!”
La Bồi Vân tán thành với suy đoán này, gật đầu nói: “Tốc độ của hung thủ chắc chắn không thua gì Khắc Chiêu, nếu không thì Khắc Chiêu không thể nào trốn không thoát.”
Tiếp đó, ông ta quay người trở lại trước thi thể La Khắc Chiêu, cẩn thận kiểm tra vết thương trên thi thể.
“Lồng ngực nó bị công kích nhiều lần, thứ hung thủ dùng chính là nắm đấm.”
La Bồi Vân bình tĩnh phân tích.
La Triệu Đông hỏi: “Hệ Cự Hùng?”
La Bồi Vân trầm giọng nói: “Có thể lắm nhưng cũng có khả năng là hệ Huyền Quy!”
La Triệu Đông nghĩ lại thì thấy cũng đúng.
Dù võ giả hệ Huyền Quy thiên về phòng ngự nhưng lực công kích kỳ thật gần tương đương với hệ Cự Hùng, bọn họ chẳng những toàn thân cứng rắn như sắt, chuyển vận tổn thương cũng cao hơn hệ Linh Viên cùng hệ Ảnh Báo.
“Khắc Chiêu thuộc hệ Ảnh Báo, nếu hung thủ cường hóa nhanh nhẹn cùng với phòng thủ hoặc sức mạnh thì có thể nhẹ nhàng đánh bại nó.”
La Bồi Vân tổng kết lại.
“Nhưng hung thủ có thể là kẻ nào?”