Chương 310: Lên chức (2)
Chương 310: Lên chức (2)
Đại quân rất nhanh đã tiến vào.
La Bồi Vân không ngừng thúc giục, mọi người dường như xông lên với tốc độ cao nhất.
Hết cách.
Lương thảo mà bọn họ thu thập được thật sự không nhiều lắm, chỉ có thể đủ duy trì một ngày rưỡi mà thôi.
Đoàn người đi bộ phía trước, theo sau là hai chiếc thuyền chiến, đi lên ngược dòng.
Hai ngày sau, cuối cùng bọn họ tranh thủ thời gian về tới huyện thành Khánh Lâm.
Một đám binh lính đói bụng vào thành.
La Bồi Vân cũng có lòng, một lát sau khao thưởng mọi người, cho phép phung phí ăn uống ba ngày.
Đồng thời, tang lễ của La Khắc Chiêu cũng bắt đầu chuẩn bị làm.
Quản gia Ôn Dục Văn xử lý mọi chuyện.
Ngày tiếp theo trở về.
Buổi sáng, Phương Tri Hành, Đinh Chí Cương và Ôn Ngọc Đông ba người đi vào thư phòng.
La Bồi Vân nhìn ba người, gật đầu nói: “Chuyến đi này của các ngươi biểu hiện không tệ, nhất là Phương giáo đầu, lấy được một tình báo quan trọng, theo lý nên trọng thưởng.”
Phương Tri Hành liền nói: “Ti chức cống hiến cho đại nhân, không cầu được thưởng, chỉ hận ti chức vô năng, không thể bảo vệ tốt nhị công tử.”
Đinh Chí Cương và Ôn Ngọc Đông liền nói: “Ti chức vô năng, mong đại nhân nén bi thương.”
La Bồi Vân thản nhiên nói: “Chuyện đã xảy ra, chỉ có thể trách bản thân Khắc Chiêu không cẩn thận, chẳng trách bất kỳ ai. Được rồi, chuyện này sau này không cần nhắc lại nữa.”
Ông ta nhìn Phương Tri Hành, cười nói: “Phương giáo đầu, ngươi lập được công, ta chính thức đề bạt ngươi làm thống lĩnh Bộ Binh.”
Thân hình Phương Tri Hành chấn động, trên mặt bày ra biểu cảm mừng như điên và khẩn trương đan xen, hành lễ nói: “Cảm ơn đại nhân thưởng thức, ti chức nhất định tận hết khả năng, muôn lần chết không chối từ.”
Đinh Chí Cương cười.
Khóe miệng Ôn Ngọc Đông nhếch lên, trong ánh mắt hiện lên vẻ bất mãn.
“Ừm, làm cho tốt!”
La Bồi Vân cười, sau đó lại ban thưởng cho Đinh Chí Cương và Ôn Ngọc Đông.
Không bao lâu, ba người Phương Tri Hành đi ra khỏi thư phòng.
Đinh Chí Cương liền nói: “Chúc mừng lão đệ, không, chúc mừng thống lĩnh đại nhân!”
Phương Tri Hành xua tay nói: “Đại ca khách sáo với ta làm quái gì, sau này chúng ta nên như thế nào thì cứ thế nấy.”
Đinh Chí Cương cười ha ha, vâng dạ nói: “Đêm nay, có muốn đi Hàm Hương lâu vui chơi một chút không, đại ca làm chủ!”
Phương Tri Hành liếc Ôn Ngọc Đông sắc mặt khó coi, liền nói: “Tang lễ của nhị công tử còn đang tiến hành, chúng ta khiêm tốn một chút, qua thất đầu rồi nói sau.”
“À đúng đúng!”
Đinh Chí Cương lập tức phản ứng lại, vội vàng thu liễm biểu cảm lố lắng, trở nên nghiêm trang.
Ba người tách ra.
Phương Tri Hành cưỡi ngựa, đi Đúc Binh đường, tới chỗ nội vụ.
“Phương hương chủ, ngài đã trở lại!”
Trần Bình chào đón với khuôn mặt tươi cười, cất cao giọng nói: “Chúc mừng ngài chiến thắng trở về.”
Phương Tri Hành khoát tay, nhỏ giọng nói: “Nhị công tử tử trận, hiện tại không nên phô trương.”
Trần Bình tỉnh ngộ, nhanh chóng điều chỉnh dáng vẻ.
Phương Tri Hành ngồi xuống, hỏi: “Thế nào, ngươi đã điều tra rõ ‘Thiên Âm Phi Trùng’ là cái gì chưa?”
“Tra được rồi!”
Trần Bình phấn chấn tinh thần, cẩn thận trả lời: “ Thiên Âm Phi Trùng là một loại kỳ trùng, được nhận định là dị thú cấp 1, đặc điểm của trùng này là tốc độ bay cực nhanh, nhanh đến mắt thường của người cũng không nhìn thấy bóng dáng của chúng nó, chỉ có thể nghe được tiếng đập cánh ầm ầm đầy trời, cho nên được gọi là ‘Thiên Âm’.”
Phương Tri Hành hiểu rõ, hỏi: “Sơn trang Bùi thị có thể đặt hàng được Thiên Âm Phi Trùng không?”
Trần Bình đáp: “Ta từng hỏi bên đó, bọn họ trả lời rằng tính tình Thiên Âm Phi Trùng thô bạo, sau khi chúng nó bị bắt, sẽ không ngừng phản kháng, thẳng đến khi mệt chết mới thôi, cho nên bọn họ không thể mang Thiên Âm Phi Trùng sống về.”
Phương Tri Hành liếc nhìn giao diện hệ thống.
Dựa theo yêu cầu, cậu phải săn giết 10 con Thiên Âm Phi Trùng, cho nên Thiên Âm Phi Trùng chết khẳng định là không phù hợp với điều kiện.
Vì thế cậu lập tức hỏi: “Cấm Khu nào có Thiên Âm Phi Trùng?”
Trần Bình lấy ra bản đồ, chỉ vào một Cấm Khu cấp 1 tên là “Kính Thủy”, nói: “Trong Cấm Khu này, có một khe núi oi bức, trong cốc có rất nhiều Thiên Âm Phi Trùng.
Nhưng mà, ngài tuyệt đối phải cẩn thận, Thiên Âm Phi Trùng thành quần kết đội hoạt động, hơn nữa cực kỳ thích hút máu, một đoàn Thiên Âm Phi Trùng lớn xông tới, mức độ nguy hại của nó có thể vượt qua dị thú cấp 3 đó.”
Phương Tri Hành nhớ kỹ, lập tức trở về nha huyện.
Tế Cẩu hỏi: “Chừng nào mày định đi săn giết Thiên Âm Phi Trùng?”
Phương Tri Hành đáp: “Phải chờ tang lễ của La Khắc Chiêu qua đi, hiện tại nếu rời khỏi, quá thu hút sự chú ý của người khác.”
“Ừm, phải khiêm tốn!”
Tế Cẩu cũng lo lắng Phương Tri Hành sẽ bại lộ.
Nghĩ thử là biết, một khi Phương Tri Hành lọt vào đuổi giết, ngày tháng tốt đẹp của nó cũng sẽ kết thúc.
Nhoáng cái đã đến ngày thứ bảy!
La Khắc Chiêu bị hạ táng, theo quan tài của gã được chôn xuống mồ, mọi thứ coi như đã kết thúc.