Chương 323: Cửu Ngưu (3)
Chương 323: Cửu Ngưu (3)
Nói tới đây, Nguyễn Ứng Thần buông tay nói: “Tuy nói thì nói thế, nhưng tình huống thực tế phức tạp khác xa lời ta vừa mô tả. Đại đa số người khó mà đạt được tiêu chuẩn này, khi bọn họ tu luyện đến Ngũ Cầm cảnh viên mãn, sức mạnh chỉ có chừng bảy vạn cân hoặc quá lắm là tám vạn cân.”
Hắn lắc đầu nói: “Một khi sức mạnh của ngươi chưa thể đột phá chín vạn cân, vậy tức là con đường võ đạo của ngươi đến đây là kết thúc, đời này sẽ dừng bước tại đây.”
Phương Tri Hành nghiêm túc lắng nghe, trong lòng dâng lên gợn sóng liên hồi.
Hắn không khỏi hỏi: “Ngươi vừa nói đến tình huống của người bình thường, vậy đệ tử môn phiệt thì sao?”
“Ha ha ha!”
Nguyễn Ứng Thần nhịn không được mà phá lên cười, giữa lông mày xuất hiện vẻ cao ngạo từ khi mới sinh ra.
“Tất nhiên người bình thường không thể sánh với đệ tử môn phiệt được rồi.”
Trong mắt hắn tuôn trào kiêu ngạo và coi thường dày đặc.
“Nếu đệ tử môn phiệt lựa chọn cường hóa sức mạnh. Thiên phú kém cũng có khả năng đạt tới bảy vạn cân rồi, thiên phú tốt hơn chút thì có khi đạt thẳng tới chín vạn cân luôn. Sau khi bọn họ cường hóa ba điểm khác, thì sức mạnh sẽ tiếp tục tăng vọt lên nữa.
Nói thật cho ngươi biết, một đệ tử môn phiệt xuất sắc, thì chắc chắn khi hắn tu luyện đến Ngũ Cầm cảnh viên mãn đã có sức mạnh đột phá mười vạn cân, cũng tức là sức mạnh chín trâu!”
Phương Tri Hành hít sâu một hơi, trong lòng nhanh chóng hiểu ra.
Cậu đã đọc rất nhiều tài liệu, tâm đắc về tu hành.
Nhưng đáng tiếc không có ai nói về những điều này cho cậu nghe, rõ ràng là thông tin quan trọng như vậy nhưng lại không có bất cứ ghi chép nào về nó.
Là do đây là điều tất cả mọi người đều biết, hay nó đang bị cố gắng triệt tiêu?
“Đệch…”
Tế Cẩu chớp mắt chó, tâm thần phải chịu một trận kích thích lớn, tặc lưỡi không thôi.
Trước đó Phương Tri Hành liên tục liều chết với sức mạnh, thông qua việc chồng chất rất nhiều môn võ công hệ Cự Hùng lên người, cuối cùng tăng sức mạnh lên cực hạn, đạt tới hơn chín vạn cân.
Tế Cẩu vẫn luôn cược trong lòng, cược cho lý luận võ đạo của Phương Tri Hành là sai.
Nhưng bây giờ xem ra, quả thực hệ thống võ đạo mà Phương Tri Hành xây dựng dựa trên sức mạnh là trung tâm đã quá đúng!
Bởi vì, Phương Tri Hành đã nhận được tư cách nối thẳng đến Cửu Ngưu cảnh!
Nếu Phương Tri Hành sau khi Phương Tri Hành luyện thành Thiên Sát Huyết Hải công, rồi không tiếp tục cường hóa sức mạnh nữa, mà lại lựa chọn cường hóa ba điểm khác.
Nếu làm như thế, tự nhiên sức mạnh của cậu vẫn sẽ tiếp tục tăng trưởng, nhưng chưa chắc cuối cùng cậu có thể đạt tới chín vạn cân.
Lui lại một bước, cho dù cậu có thể đạt tới chín vạn cân chỉ sau một buổi tối, thì tiềm lực của bản thân cũng sẽ bị ép khô nhanh thôi, lại còn thiếu một hệ thống trung tâm.
Phương Tri Hành dùng điểm phá toàn cục mà hoàn toàn dựa vào suy luận của bản thân mình, mạnh mẽ phá đảo một con đường bước thẳng tới Cửu Ngưu cảnh!
Mẹ nó, không hổ là học sinh giỏi!
Ngay lập tức, Phương Tri Hành cố ý liếc qua Tế Cẩu, trong mắt có vẻ đắc ý cười cợt.
“Đệch mọe mi!”
Tế Cẩu nghiến răng kèn kẹt, trong lòng cực kỳ buồn bực.
Hầy, lại để Phương Tri Hành giả ngầu thành công rồi.
Phương Tri Hành im lặng, cười nói: “Công tử, ngươi cũng là đệ tử môn phiệt, chắc hẳn ngươi có thể dễ dàng thăng cấp lên Cửu Ngưu cảnh đúng không?”
Nguyễn Ứng Thần cười nói: “Đó là điều đương nhiên, công pháp ta tu luyện là thần công tổ truyền của Nguyễn gia <Huy;ền Vũ Ma Pháp>. Nghe tên đã biết đây là một môn công pháp hệ Huyền Quy, thiên về phòng ngự, sau khi luyện thành sẽ trở thành đao thương bất nhập.”
Phương Tri Hành hiểu ra, tò mò hỏi: “Ta từng nghe người ta nhắc đến, người bình thường không thể tu luyện thần công mà môn phiệt thế gia truyền thừa, mà có luyện cũng vô dụng, điều này là thật sao?”
Nguyễn Ứng Thần cười ha ha, gật đầu nói: “Lời đồn này nói đúng cũng đúng, mà nói không đúng cũng không đúng.
Võ công là do người luyện thôi, cho dù là võ công gì thì bất kể ai cũng có thể tu luyện được.
Chẳng qua thần công mà môn phiệt thế gia truyền thừa xuống đã được trải qua hơn trăm năm thậm chí là ngàn năm cải thiện, rất thích hợp với thể chất của tộc nhân.
Đồng thời như thế cũng có nghĩa, độ phù hợp giữa một thần công mà gia tộc truyền thừa với thể chất một người ngoại tộc là không cao.
Cho nên, dù ta đưa công pháp <Huy;ền Vũ Ma Pháp> cho mọi người luyện, thì mọi người cũng không luyện được hiệu quả gì tốt cả. Ngược lại có thể vì giày không vừa chân mà càng ép bản thân tu luyện thì càng tổn thương thân thể.
Phương Tri Hành bỗng hiểu ra.
Không ngờ một nghi vấn khiến cậu bối rối rất lâu, lại được giải thích hoàn mỹ ở nơi đây.
Nguyễn Ứng Thần không hổ là đệ tử thế gia, biết rõ rất nhiều bí mật mà võ giả bình thường không thể chạm đến.