Chương 327: Dắt chó đi dạo (4)
Chương 327: Dắt chó đi dạo (4)
Sắc mặt Nguyễn Ứng Thần tốt hơn chút, hắn giơ tay ôm thị nữ áo xanh rồi kéo cô vào lòng.
Sau đó, hắn ôm thị nữ áo xanh đi về phía chiếc giường lớn bên kia.
Khoảng chừng hai mươi phút sau, hai người trên giường kết thúc vận động.
Lại thêm một lúc, hơi thở của hai người dần dần trở nên đều đặn.
Nến trong phòng cũng từ từ cháy đến cuối, căn phòng trở nên tối đen.
Phương Tri Hành thả lỏng một chân, tay bám vào song cửa sổ, một cú xoay người linh hoạt, cậu bước vào phòng giống như quỷ ảnh.
Cậu bước đến trước chiếc ghế dài, chộp lấy cuốn sách dày rồi nhanh chóng trèo cửa sổ rời đi.
Cả quá trình diễn ra rất nhanh, chỉ mất một, hai giây.
Chẳng mấy chốc, cậu đã quay trở lại phòng của mình.
Tế Cẩu bước đến gần rồi hỏi: “Sao mày đi lâu vậy, có phát hiện gì không?”
Phương Tri Hành cầm nến đến rồi xem xét quyển sách kia.
Trên bìa sách ghi rõ ràng <Huy;ền Vũ Ma Giáp>.
Đáy mắt Phương Tri Hành sáng lên, cười nói: “Không ngờ lại trộm được dễ dàng như vậy.”
Tế Cẩu đột nhiên tỉnh ngộ, kinh ngạc nói: “Đậu má, mày trộm thần công tổ truyền của Nguyễn gia hả?”
Phương Tri Hành không thể chờ đợi được, cậu mở trang đầu tiên ra đọc kỹ.
Chẳng mấy chốc, cậu ngẩng đầu lên, vẻ ngộ ra hiện lên trên khuôn mặt.
“Hóa ra là như vậy, mọi chuyện Nguyễn Ứng Thần làm đều là để luyện công!”
Phương Tri Hành than nhẹ một tiếng.
Tế Cẩu ngạc nhiên hỏi: “Luyện công gì?”
Phương Tri Hành giải thích kỹ lưỡng: “Công pháp truyền thừa <Huy;ền Vũ Ma Giáp> của Nguyễn gia vô cùng đặc biệt, là một loại ma công khó lường.
Để luyện loại ma công này, cần phải ăn thịt một con rắn rùa cấp ba để bồi bổ bản thân.
Nhưng rắn rùa rất quý hiếm và khó tìm, đồng thời tốc độ phát triển của nó rất chậm.
Một con rắn rùa cần đến hai, ba trăm năm để đạt đến cấp ba.”
Tế Cẩu nghe đến đây, không khỏi rùng mình một cái.
Phương Tri Hành gật đầu nói: “Người của Nguyễn gia đã phát minh ra một phương pháp nuôi rắn rùa cấp ba nhanh chóng, gọi là ' Âm Dương Điều Hòa'.
Phương pháp này chính là biến nữ nhân thành 'dược nhân', lợi dụng cơ thể bọn họ để hấp thu dương khí trên người nam nhân, vắt kiệt nam nhân.
Nói nghe có vẻ phức tạp, nhưng thực ra cũng có nghĩa là âm dương hòa hợp.”
Tế Cẩu lại nghe hiểu, nói năng hùng hồn: “Huyền Vũ còn được gọi là Huyền Minh, dịch ra chính là âm dương, bọn chúng là sự kết hợp giữa rùa và rắn.”
Cậu gật đầu, liếc hai thị nữ trên giường rồi nói: “Bọn họ đều là dược nhân, cuối cùng sẽ bị Nguyễn Ứng Thần ném cho một con rắn rùa cấp hai ăn.”
Tế Cẩu lập tức nổi giận đùng dùng, quát rằng: “Tên Nguyễn Ứng Thần này đúng là rác rưởi, giết hại mỹ nữ, tội không thể tha.”
Phương Tri Hành nghe thấy lời này lập tức trợn mắt khinh thường.
Chuyện gì Tế Cẩu cũng nhịn được, nhưng nó không thể chấp nhận người khác bắt nạt mỹ nữ.
Ngay sau đó!
Đột nhiên giao diện hệ thống lấp lóe ánh sáng.
[Điều kiện để trở thành Huyền Vũ Ma Giáp max cấp:
1. Ấp nở một quả trứng rắn rùa (chưa hoàn thành)
2. Thu thập tinh huyết của 81 nam nhân tu vi Đại Mãng cảnh trở lên (chưa hoàn thành)
3. Thu thập âm huyết của 81 vị nữ tử trẻ tuổi (chưa hoàn thành)
4. Thu thập 10 gốc cỏ Xích Dương, 10 đóa hoa Băng Sương (chưa hoàn thành)
5. Cơ thể chịu đựng Gõ Chùy 10.000 trở lên (chưa hoàn thành)]
“Vãi shit, xuất hiện rồi.”
Phương Tri Hành không khỏi nhướng mày.
Không ngờ hack max cấp lại mạnh như vậy, ngay cả thần công độc quyền của môn phiệt thế gia cũng có thể phân tích được điều kiện max cấp.
Tế Cẩu thấy vậy, trợn tròn mắt chó nói: Vậy chẳng phải mày cũng có thể luyện thần công tổ truyền của môn phiệt thế gia hả?”
Phương Tri Hành đáp: “Nếu hệ thống đã đưa ra điều kiện max cấp, nghĩa là về mặt lý thuyết, chắc không có vấn đề gì.”
Tế Cẩu hít sâu một hơi đáp: “Thế thì bắt buộc phải luyện, thần công của môn phiệt thế gia, chắc chắn là thứ cực tốt.”
Phương Tri Hành ngẫm nghĩ, cậu lại bình tĩnh lạ thường, lắc đầu đáp: “Chưa chắc, thần công lợi hại chủ yếu là vì người luyện thần công lợi hại. Mày nhìn kỹ đi, điều kiện max cấp của Huyền Vũ Ma Giáp chỉ có 5 điều mà thôi, không tính là nhiều.”
Tế Cẩu chớp mắt nói: “Đúng đó, theo lý mà nói, chắc điều kiện max cấp của thần công phải rất nhiều mới đúng.”
Phương Tri Hành than rằng: “Cho dù tao luyện thành công Huyền Vũ Ma Giáp, có thể hiệu quả còn lâu mới bằng người của Nguyễn gia.”
Tế Cẩu hiểu rồi: “Huyền Vũ Ma Giáp là thần công được thiết kế riêng cho người của Nguyễn gia, tuy mày cũng có thể luyện, nhưng hiệu quả luyện ra được sẽ giảm đi rất nhiều.”
Nó không khỏi cảm thán: “Đều là luyện võ, cho dù người bình thường và đệ tử môn phiệt có cùng tài nguyên, kết quả vẫn không thể bằng người ta.”
Cậu gật đầu, sau đó đứng dậy đi ra ngoài, một lúc sau mới quay lại.
Một đêm trôi qua rất nhanh.
Sáng hôm sau, Phương Tri Hành ngủ đến khi tự nhiên thức dậy.
Hai thị nữ nằm bên cạnh cậu cũng nhanh chóng tỉnh dậy.
Bọn họ ngáp dài, mặc y phục vào rồi tự mình rời khỏi phòng.