Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 336 - Chương 336: Phong Thần (3)

Chương 336: Phong Thần (3) Chương 336: Phong Thần (3)

Cho nên, mày dùng nhiều tiền mua hai cái cánh chim làm gì thế? Quá khả nghi luôn đấy!”

Phương Tri Hành cười nói: “Không hề khả nghi, không phải còn có mày à? Nếu người khác hỏi thì tao trả lời là cho chó ăn!”

“...”

Tế Cẩu nhất thời không phản bác được, nhe răng nói: “Tao có tài đức gì mà ăn nổi cánh chim mắc như vậy chứ.”

Phương Tri Hành cười ha ha nói: “Tao thương mày, không được à?”

Tế Cẩu buồn nôn nổi da gà.

Một người một chó nhanh chóng trở về trong biệt viện.

Phương Tri Hành ôm cái rương dài tiến vào trong phòng, thành thạo đóng cửa kỹ càng.

Tế Cẩu hỗ trợ trông cửa.

“Thu!”

Phương Tri Hành mở cái rương ra, tay phải đặt lên cánh chim, suy nghĩ chợt loé lên!

Bỗng dưng hai cái cánh bị đóng băng lấy tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được héo rũ, khô quắt, mất đi toàn bộ sức sống, hóa thành một đôi tro tàn màu đen chìm xuống đáy cái rương.

[Đã hoàn thành điều kiện để đạt tới Phong Thần Thối viên mãn, có thăng cấp hay không??]

“Có!”

Phương Tri Hành không hề chần chờ, bình tĩnh nhắm hai mắt lại.

Trong lúc nhất thời, đầu Phương Tri Hành hơi căng lên, lượng lớn ký ức và cảm giác tu hành Phong Thần Thối cuộn trào mãnh liệt lao đến giống như hồng thủy vậy.

Cùng lúc đó, trong hư không một dòng nước ấm thần bí chảy vào trong cơ thể của cậu.

Rắc rắc ~

Toàn thân Phương Tri Hành run nhè nhẹ, hai chân tự nhiên thẳng băng, cơ thịt ở bắp chân cấp tốc phát triển, trở nên càng thêm to lớn.

Hai chân của cậu cấp tốc ấm lên, phát nóng. Cơ bắp trên hai chân dần dần dày lên, xương chân trở nên càng thêm kiên cường dẻo dai.

Giây lát sau đó, Phương Tri Hành tỉnh táo lại từ cơn ảo mộng kỳ diệu.

Cậu lập tức cảm giác được hai chân truyền đến cảm giác đè ép.

“Chân của ta to hơn hẳn một vòng lận!”

Phương Tri Hành giơ hai chân lên, phát hiện ngón cái dưới chân thế mà lại căng rách giày, thò ra bên ngoài.

Cậu dứt khoát xé giày ra và đứng lên, nắm quả đấm lại.

“Ừm, sức mạnh lại tăng trưởng nữa, tương đương với 2000 cân nhỉ.”

Khóe miệng Phương Tri Hành hơi cong lên, lúc này hẳn là sức mạnh của cậu đạt đến 9 vạn 5 ngàn cân.

“Tiêu chuẩn của đệ tử môn phiệt là 10 vạn cân, ta cũng kém không nhiều nữa.”

Phương Tri Hành hít sâu một hơi, đi vài bước ở trong phòng.

“Uầy, cảm giác cơ thể của ta nhẹ nhàng quá!”

Phương Tri Hành vui mừng quá đỗi, hai chân của hắn trở nên phá lệ hữu lực, đi bộ như gió.

[Phong Thần Thối - viên mãn]

[Kỹ năng bộc phát: Toàn Phong Cước (Lv3)]

[Kỹ năng bộc phát: Phong Thần Vô Ảnh (Lv3)]

“Chậc chậc, lại là hai cái kỹ năng bộc phát.”

Phương Tri Hành không buồn không vui, đẩy cửa đi ra ngoài tiến vào trong sân.

Cậu cẩn thận đưa mắt nhìn quanh một vòng trước, xác nhận xem xung quanh có ai theo dõi cậu hay không.

“Kỹ năng bộc phát Phong Thần Vô Ảnh!”

Phương Tri Hành đột nhiên động!

Chỉ thấy áo bào trên người cậu không gió mà bay. Cả người giống như hóa thành một ngọn gió di động rất nhanh, cấp tốc dịch chuyển, mềm mại tự tại, nhanh chóng vô cùng.

“Nhanh quá đi!”

Tế Cẩu trừng lớn mắt chó, tròng mắt phát run mãnh liệt mà vẫn chỉ thấy được bóng mờ hoàn toàn mơ hồ.

Không bao lâu sau Phương Tri Hành ngừng lại, trên mặt hiện lên vẻ phấn chấn lớn lao.

Cậu vui vẻ cảm thán: “Nếu bây giờ tao đánh với Nguyễn Ứng Thần một trận, có khi hắn ta không nhanh bằng tao đâu!”

Tế Cẩu đáp: “Ừm, so với Nguyễn Ứng Thần, mày ăn mệt ở chỗ tốc độ hơi hơi bị đè một đầu.”

Phương Tri Hành chuyển hướng Tế Cẩu, nhìn kỹ giao diện hệ thống của nó.

“Đừng xem, tao chẳng tăng lên cái gì sất.” Vẻ mặt Tế Cẩu bất lực không thể làm gì được.

Lần này Phương Tri Hành tăng lên, tu vi vẫn ngừng lại ở Nhị Cầm cảnh viên mãn, đối với Tế Cẩu tương đương với không có bất kỳ biến hóa nào.

Phương Tri Hành cười nói: “Mày đừng vội, tao sắp tăng lên đến Tam Cầm cảnh rồi, rất nhanh thôi.”

Tế Cẩu thấy khó chịu trong lòng, bèn đáp: “Thật ra thì tao không vội vã chuyện này lắm, cái tao cần nhất hiện tại là thời gian.

Chỉ cần cho tao đầy đủ thời gian, chờ tao tiến hóa thành dị thú cấp 3 rồi, thực lực của tao chưa chắc đã yếu hơn mày bao nhiêu.”

Phương Tri Hành nhướng mày nói: “Ngày nào mày cũng ăn Nhục Đan, trưởng thành có chậm đâu.”

Tế Cẩu không nói gì. Trong lòng của nó rất nghẹn khuất, mắt mở trừng trừng nhìn Phương Tri Hành đột nhiên tăng mạnh mà nó lại chỉ có thể dậm chân tại chỗ, khó chịu vãi chưởng luôn ấy.

Tâm trạng Phương Tri Hành rất tốt, phấn chấn nói: “Đi, làm thêm một công pháp nữa.”

Tế Cẩu kinh ngạc nói: “Không phải chứ, nhanh nhẹn của mày còn có thể tăng lên được à?”

Phương Tri Hành lắc đầu nói: “Đã đến cực hạn rồi. Sức mạnh là trung tâm của tao, nhanh nhẹn chỉ là phụ trợ, hai môn công pháp đã tiêu hao hết toàn bộ tiềm lực rồi.”

Tế Cẩu suy nghĩ một chút, phân tích: “Cường hóa nhanh nhẹn tổng cộng tăng 5000 cân sức mạnh, vậy lại cường hóa thêm một điểm thì sức mạnh có thể phá 10 vạn thôi!”
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0