Chương 335: Phong Thần (2)
Chương 335: Phong Thần (2)
Tế Cẩu suy nghĩ một chút, ngẩng đầu hỏi: “Lại nói, nhanh nhẹn của mày cường hóa đến trình độ nào rồi?”
Phương Tri Hành trầm ngâm nói: “Còn chưa đến cực hạn. Nào, chúng ta đi Đúc Binh đường.”
Một người một chó rời khỏi nha huyện nhanh chóng đi tới Tuyên Võ các, tiến thẳng đến mật thất.
Không cần suy nghĩ nhiều, Phương Tri Hành đứng ở trước kệ sách Ảnh Báo.
Sau khi chờ một lát, điều kiện max cấp của từng môn công pháp hệ Ảnh Báo lại xuất hiện lần nữa.
[Điều kiện để đạt tới Vân Long Tam Chiết viên mãi:
1, Đốn 1 cây trúc trăm năm trở lên (chưa hoàn thành)
2, Hoàn toàn leo lên kiến trúc có đạo cao từ 10 mét trở lên: 1 lần (chưa hoàn thành)]
...
Quả nhiên!
Điều kiện để đạt tới <V;ân Long Tam Chiết> viên mãn không chỉ thiếu đi một cái mà cấp bậc độ khó càng giảm mạnh nữa.
[Điều kiện để đạt tới Ngự Phong Thối viên mãn:
1, Cánh của dị thú cấp 3: 1 cặp (chưa hoàn thành)
2, Đá gãy 3 cái cây to ba người ôm hết (chưa hoàn thành)]
...
[Điều kiện để đạt tới Lang Hành Thiên Lý viên mãi:
1, Chân của Tật Phong Lang: 6 cái (chưa hoàn thành)
2, Mô phỏng tiếng sói tru dưới ánh trăng: 10 tiếng (chưa hoàn thành)]
...
Phương Tri Hành nhìn chằm chằm giao diện hệ thống, tầm mắt đảo qua điều kiện max cấp của mỗi một môn công pháp.
Tế Cẩu cũng đang nhìn, đột nhiên nó ngạc nhiên nói: “Ể không phải chứ, toàn bộ đều chỉ có 2 cái điều kiện max cấp thôi kìa!”
Phương Tri Hành xem một mạch đến cuối cùng, gật đầu nói: “Đúng thế thật, điều kiện max cấp của mỗi một môn công pháp đều chỉ có 2 cái thôi.”
Tế Cẩu đề nghị: “Trong tình huống số lượng điều kiện giống như nhau, cứ chọn môn võ công nào có độ khó hoàn thành khá lớn mà luyện.”
Phương Tri Hành bật cười nói: “Không cần đâu, bởi vì những điều kiện này, tao cũng có thể không bước ra chân khỏi nhà, hoàn toàn dựa vào dùng tiền là có thể hoàn thành được.”
Tế Cẩu nhất thời cạn lời.
Phương Tri Hành cười ha ha nói: “Hack lớn nhất trong cuộc sống hẳn là năng lực của đồng tiền mới đúng!”
Cậu không hề chọn tới chọn lui, tùy tiện tuyển một môn <Phong; Thần Thối> để luyện.
Sau đó cậu đi đến khu nội vụ, tìm được tiểu trợ thủ khôn khéo của mình là Trần Bình.
Dưới sự dẫn dắt của cậu Trần Bình đã lên chức, làm Đại tổng quản khu nội vụ.
Thật ra thì chỉ là chuyện một câu nói mà thôi, Lư An Phủ không dám không nể mặt Phương Tri Hành.
“Tiểu nhân bái kiến thống lĩnh đại nhân.”
Trần Bình cười rạng rỡ, cúi đầu khom lưng, cung kính cực kỳ.
Lấy lý lịch của hắn, có khi suốt cả cuộc đời hắn cũng không bò lên trên vị trí đại tổng quản được.
Thế nhưng cố tình thời cơ tiến đến, hắn đi theo Phương Tri Hành lăn lộn, dần dần trở nên có mặt có mũi hơn.
Phương Tri Hành trực tiếp phân phó: “Ta cần chọn mua một cặp cánh của dị thú cấp 3, cho dù là dị thú giống gì cũng được.”
Trần Bình chăm chú ghi nhớ rồi nói: “Sau khi tiểu nhân thăng lên làm đại tổng quản, con đường có thể tiếp xúc được cũng trở nên nhiều hơn. Ngoại trừ thương lộ là sơn trang Bùi thị ra thì còn có các thương lộ khác như ‘Cửu Đường ốc’, ‘Thịnh Bảo các’, cũng có thể tiến hành chọn mua.”
Phương Tri Hành vui mừng quá đỗi, cười nói: “Tốt, ngươi xem rồi sắp xếp đi. Không cần lo lắng về giá cả, nhà nào có tốc độ nhanh nhất thì chọn mua nhà đó.”
Trần Bình nhanh chóng sáng tỏ trong lòng.
Kế tiếp chính là đã chờ đợi.
Phương Tri Hành bắt đầu cuộc sống nhàn nhã.
Ban ngày rảnh rỗi không có việc gì, buổi tối đến gánh hát nghe hát.
Ngày trôi qua từng chút một...
Phương Tri Hành sắp ngủ hết toàn bộ các cô nương trong Hàm Hương lâu một lần rồi.
Đương nhiên, hoa khôi Tố Nương mới là người cậu thích nhất.
Bàn về độ mướt, Tố Nương hơn xa các cô nương khác, khiến người ta lưu luyến quên về.
Nhoáng lên chính là nửa tháng trôi qua.
Buổi chiều một ngày nọ, Trần Bình đưa tới tin tức tốt.
Lần này vẫn là sơn trang Bùi thị lấy được đơn đặt hàng.
Bọn họ săn giết được một con “Hắc Lân Chuẩn Ưng”, bẻ gãy hai cánh của nó rồi đóng băng đưa tới.
“Cuối cùng cũng đến.”
Trong lòng Phương Tri Hành vui cực, lập tức chạy đi Đúc Binh đường thu hàng.
Đập vào mắt là một cái rương với độ dài vượt quá 4 mét, bên trong đựng rất nhiều khối băng, đang bốc lên từng luồng hơi lạnh.
Bên dưới khối băng là cặp cánh thon dài bị bao lại, lông vũ vô cùng thần dị, trong suốt óng ánh giống như là ngọc đen.
[1, Cánh của dị thú cấp 3: 1 cặp (Đã chuẩn bị, Có hoàn thành hay không?)]
Đột nhiên, giao diện hệ thống lấp lóe ánh sáng.
“Ừm, quả nhiên là cánh của dị thú cấp 3.” Phương Tri Hành cười thoả mãn.
Cậu ôm cái rương dài bỏ lên xe ngựa, cấp tốc rời khỏi Đúc Binh đường.
Tế Cẩu nhìn cái rương dài nhắc nhở: “Mày mang theo thứ lớn như vậy ra vào nha huyện rất dễ bị người khác chú ý!
Còn có, đây là hai cái cánh chim, người khác sẽ nghĩ xem mày dùng nó để làm gì.
Thứ nhất, thịt dị thú không thể ăn; thứ hai, mày cũng sẽ không luyện chế Nhục Đan.