Chương 353: Tào bang (2)
Chương 353: Tào bang (2)
“Vâng!”
Ôn Ngọc Lâm cũng vui vẻ ra mặt, giết chết thuỷ quái là một trong những nhiệm vụ mà quận trưởng đại nhân dặn dò phải hoàn thành.
Thuỷ quái này hung danh bên ngoài, khiến vô số người đau đầu không thôi.
Gã vốn tưởng rằng nhiệm vụ này cực kỳ khó khăn, dù sao rất nhiều người từng thử giết chết thuỷ quái đều là tay không trở về, không ngờ La Khắc Kỷ thoải mái như vậy đã hoàn thành.
Thời gian chạng vạng, chiến thuyền dừng ở một cái bến tàu.
La Khắc Kỷ dẫn đám người Phương Tri Hành lên bờ, tiến vào một thôn trấn, ăn uống chơi bời, tiêu dao sung sướng.
Sáng hôm sau chiến thuyền lại khởi hành đến “hồ Liên Bồng”.
Hồ Liên Bồng là hồ nước lớn nhất của quận Thanh Hà, bởi vì hình dáng giống như hoa sen mà được đặt tên như vậy.
Tổng bộ Tào bang được thành lập trong hồ Liên Bồng.
Chiến thuyền chạy hai ngày trên sông Thanh Thuỷ sau đó rẽ vào một nhánh sông, ngược dòng chạy nửa ngày, lại rẽ vào một khúc cua, tiến vào hồ Liên Bồng.
Trong phòng chỉ huy, La Khắc Kỷ lấy ra một tấm bản đồ hồ Liên Bồng trải ra.
“Sau khi lão bang chủ của Tào bang đột tử, phân thành bốn thế lực.
Thật ra người đứng đầu bốn thế lực này đều là huyết mạch của lão bang chủ.
Lần lượt là đệ đệ của lão bang chủ ‘Thôi Chiếm Phong’, hai đứa con trai ‘Thôi Nhân Phủ’ và ‘Thôi Nhân Cương’ cùng với một đứa con gái ‘Thôi Hoán Lệ’.
Cả nhà bọn họ 4 người đang tranh đoạt vị trí bang chủ, đánh nhau túi bụi, thế như nước với lửa.”
La Khắc Kỷ chỉ vào bốn góc của hồ Liên Bồng, phân tích: “Bốn thế lực này mỗi người chiếm một phương, không ai nhường ai, sau khi trải qua mấy trận chém giết không ai làm gì được ai, trước mắt bọn họ đã rơi vào giằng co.”
Có người không khỏi hỏi: “Đại công tử dự định ủng hộ người nào trở thành bang chủ mới?”
La Khắc Kỷ khẽ cười nói: “Ta vẫn chưa đưa ra quyết định, trước tiên đi tìm bốn người bọn họ nói chuyện rồi nói sau.”
Mọi người hiểu rõ.
Mặt hồ gió to phần phật, chiến thuyền đi ngược gió, sau khi tiến vào hồ Liên Bồng thì dựa theo dặn dò của La Khắc Kỷ, thẳng đến thuỷ vực do Thôi Chiếm Phong quản lý.
Phương Tri Hành đứng thẳng ở đầu thuyền, xa xa nhìn lại, một lầu các 3 tầng đứng vững ở ven hồ.
Bốn phía lầu các có một hàng nhà sàn, lan tràn tới trong nước, giống như một trấn nhỏ trên nước.
Dưới nhà sàn xếp chỉnh tề một hàng con thuyền, có thuyền buôn lớn, cũng có cano nhỏ.
Chiến thuyền rẽ nước xông vào, lập tức đi tới dưới lầu các.
“Có khách tới!”
Trên nhà sàn sớm đã có người phát hiện chiến thuyền, gõ chiêng cheng cheng nhắc nhở.
Một vị trưởng giả đầu bạc dẫn đầu đoàn người đi ra, đứng trên cầu nổi ở bờ biển nghênh đón.
Bọn họ liếc mắt nhìn thấy thuỷ quái treo trên đầu thuyền, mọi người bị chấn động cực lớn, chỉ trỏ rồi nghị luận.
La Khắc Kỷ xuống chiến thuyền, hai chân đáp trên cầu nổi, giẫm lên mặt cầu dập dìu không ổn định như gợn sóng.
Ôn Ngọc Lâm và Phương Tri Hành đi theo một trái một phải, toàn bộ những người khác ở lại trên thuyền.
Trưởng giả đầu bạc chắp tay đánh giá La Khắc Kỷ, dáng vẻ không quen hắn, kinh ngạc nói: “Xin hỏi tôn giá là?”
La Khắc Kỷ lấy ra một cái ngọc bài quơ quơ, cười nhạt nói: “Tại hạ là La Khắc Kỷ đặc sứ của quận trưởng đại nhân, bái kiến Thôi lão.”
Thôi Chiếm Phong biến sắc, khiếp sợ nói: “Thì ra là khách quý của La gia, không tiếp đón từ xa, vẫn mong ngài thứ lỗi cho sự tắc trách này.”
Ông ta vội vàng vươn tay làm một tư thế mời, trên mặt tươi cười nói: “La đại nhân mời vào bên trong nói chuyện.”
La Khắc Kỷ nghênh ngang tiến vào lầu các.
Không bao lâu, mọi người ngồi xuống trong một phòng khách.
Thôi Chiếm Phong kính trà trước, cười hỏi: “Không biết La đại nhân đột nhiên đến thăm, có gì chỉ giáo?”
La Khắc Kỷ thản nhiên nói: “Tào bang chia năm xẻ bảy, làm ầm ĩ lâu như vậy, 18 đường thủy không ai quản lý, khiến quận trưởng đại nhân rất đau đầu!”
Thôi Chiếm Phong liền nói: “Đại nhân nói phải, cả đời Thôi Chiếm Phong ta kiếm ăn trên nước, trơ mắt nhìn gia nghiệp mà đại ca gây dựng bị phá hủy, lòng cũng nóng như lửa đốt nhưng chuyện xảy ra có nguyên nhân...”
La Khắc Kỷ ngắt lời nói: “Vấn đề xảy ra ở đâu?”
Thôi Chiếm Phong giải thích: “Đại ca của ta đột nhiên chết đi, chết vô cùng kỳ quặc, ta hoài nghi là ba đứa con của đại ca hợp mưu hại chết huynh ấy.”
La Khắc Kỷ gật đầu nói: “Cho nên ngươi chẳng những muốn điều tra rõ nguyên nhân chết của lão bang chủ, cũng muốn kế thừa vị trí của bang chủ của lão, phải không?”
Thôi Chiếm Phong liền nói: “Tào bang là ta và đại ca liên thủ dốc sức làm ra, đại ca từng công khai nói, sau khi huynh ấy chết, vị trí bang chủ do ta kế thừa. Ta có rất nhiều người làm chứng.”
La Khắc Kỷ hiểu được, đưa ra ngọc bài nói: “Cầm lệnh bài của ta thông báo cho ba đứa con qua đây, ta nói chuyện với bọn họ.”
Thôi Chiếm Phong thấy thế, vui mừng quá đỗi, vội vàng phái người đi thông báo.