Chương 352: Tào bang
Chương 352: Tào bang
Ôn Ngọc Lâm ngầm hiểu, trở về khoang thuyền bắt lấy 2 tên nô lệ, treo bọn họ ở đuôi thuyền, sau đó cắt đứt cổ tay của bọn họ.
Máu tươi ào ào chảy ra, nhỏ xuống mặt sông, nhuộm đỏ cả nước sông.
Đám người đứng bên rìa thuyền quan sát xung quanh.
Nhoáng cái đã qua nửa tiếng!
“Tới rồi, ở kia kìa!”
Đột nhiên, có một thanh niên kích động hô to.
Đám người nhìn theo hướng ngón tay hắn chỉ thì thấy trên mặt sông có một vòng xoáy khổng lồ nhanh chóng hình thành rồi chậm rãi lan rộng.
Rào!
Sau một khắc, cách thuyền chiến khoảng hơn 10 mét có một cái đuôi rắn dài ngoằn bất thình lình vọt lên khỏi mặt nước.
Sóng nước dâng cao theo, đập vào chiếc thuyền chiến.
Dưới chân đám người dao động dữ dội.
“Nghiệt súc, ta chờ ngươi lâu lắm rồi.”
Tinh thần La Khắc Kỷ chấn động mạnh. quát to.
Đợi một chút!
Thủy quái nổi lên mặt nước lần nữa, bơi quanh chiếc thuyền chiến một vòng rồi thêm một vòng nữa.
Phương Tri Hành nhìn thật kỹ, phát hiện hình dáng con thủy quái đã lớn hơn.
Lần trước thấy nó, thân dài khoảng chừng 10 mét, bây giờ ít nhất cũng phải 20 mét.
Cái đầu nó vẫn dẹt giống đầu cá sấu, thân thể như con mãng xà, toàn thân phủ lân giáp màu đen nhánh.
Thuỷ quái không ngừng bơi lội, trước sau không tới gần đây.
“Tiếp tục lấy máu, dụ nó lên thuyền.”
La Khắc Kỷ thấy vậy, phất tay.
Ôn Ngọc Lâm sớm có chuẩn bị, lại bắt tới một nô lệ, ấn ngã vào mạn thuyền, cầm trường đao cắt một đường trên cổ hắn.
Xì xì ~
Chỉ một thoáng, lượng lớn máu tươi xì xì phun vào mặt sông.
Thuỷ quái chợt thay đổi phương hướng, nhanh chóng lao thẳng tới mặt nước, một đường dâng sóng nước cuốn ra hai bên.
Thấy tình hình như vậy...
Tinh thần mọi người đều buộc chặt cao độ, ngừng hô hấp.
Phương Tri Hành cầm Thính Phong đao.
Giây lát sau đó, cùng với tiếng rầm vang dội! Thuỷ quái nhảy lên không trung, mồm to như bồn máu lướt qua mạn thuyền, cắn vào nô lệ kia.
Dường như đồng thời La Khắc Kỷ giậm chân đạp vỡ boong tàu, thân thể bộc phát, nhảy tới bên cạnh thuỷ quái, cho một cước đá móc.
Bốp!
Cú đá móc thế mạnh lực trầm, móc trên gáy của thuỷ quái.
Đầu thuỷ quái chợt nặng trĩu, ngã xuống, nô lệ bị cắn cũng bị ném bay đi theo.
Rầm rầm!
Thuỷ quái vừa ngã xuống, đầu đập xuyên boong tàu, phần phía trên cổ dừng trên boong tàu còn nửa phần đuôi rũ dưới mạn thuyền.
Chiến thuyền lay động dữ dội mấy cái.
Mọi người nhanh chóng ổn định thân hình, tay cầm binh khí, xông lên điên cuồng chém vào thuỷ quái.
Cheng cheng cheng ~
Nhưng mà, lân giáp của thuỷ quái cực kỳ cứng rắn, đao chém rìu bổ vẫn vô dụng, chỉ để lại vết trắng nhàn nhạt.
Phương Tri Hành thấy thế tỉnh bơ liếc La Khắc Kỷ, sau đó hai tay cậu cùng sử dụng, cầm Thính Phong đao, vung lên chém xuống.
Xì!
Xé rách ra một lỗ thủng, máu tươi nóng rực phun ra giống như nước suối.
Thuỷ quái đau đớn, điên cuồng vặn vẹo thân rắn dài, ở trên boong tàu quẫy tới quẫy lui.
Mấy thanh niên bị quét bay, bịch bịch rơi vào trong nước, đập lên một mảnh bọt nước.
Những người này khác đều nhảy lên, hoặc dừng trên cột buồm, hoặc nhảy tới đầu thuyền.
Rất nhanh, thuỷ quái ngẩng đầu lên, lập tức bơi vào trong nước.
Một tiếng cheng vang lên!
La Khắc Kỷ từ trên trời giáng xuống, hắn rút kiếm ra khỏi vỏ, giống như một viên thiên thạch rơi xuống.
Thuỷ quái mới vừa ngẩng đầu, đã bị hai chân La Khắc Kỷ giẫm mạnh xuống.
Đồng thời, hắn cầm kiếm đâm xuống.
Mũi kiếm vô cùng bén nhọn, mang theo sức mạnh khủng bố, đâm xuyên qua cổ thuỷ quái.
Hắn vốn muốn đâm xuyên ót của nó, nhưng bởi vì thuỷ quái giãy giụa dữ dội, đâm trật vị trí một chút.
Không chỉ như thế, trường kiếm xuyên qua cổ thuỷ quái, đóng lên boong tàu.
Phương Tri Hành thấy vậy, nhích người tới gần thuỷ quái, lại là một đao, chuẩn xác chém vào vị trí đao đầu tiên.
Đâm xuống!
Cuối cùng thân thể thuỷ quái vỡ ra, gãy thành hai đoạn.
Thật ra, nếu Phương Tri Hành xuất toàn lực, một đao có thể cắt rời đầu thuỷ quái này.
Nhưng hiện tại cậu áp chế thực lực ở Nhất Cầm cảnh, đương nhiên không thể quá mức phô trương.
“Làm tốt lắm!”
La Khắc Kỷ quay đầu lại nhìn, khen ngợi một câu, sau đó hắn vung rộng hai lòng bàn tay, điên cuồng đánh vào đầu thuỷ quái.
“Thiên La Thần Chưởng!”
Chưởng lực khủng bố vô cùng hung hãn, đánh cho lớp vảy trên đầu thuỷ quái văng bốn phía.
Trong miệng thuỷ quái không ngừng phun ra máu. Không mất bao lâu thuỷ quái ngừng vùng vẫy, thấy là không sống nổi
La Khắc Kỷ đứng lên, rút trường kiếm ra, thu vào vỏ kiếm, cười ha ha nói: “Thuỷ quái náo loạn đến lòng người hoảng sợ, chẳng qua chỉ có vậy.”
Phương Tri Hành liền nói: “Tổng binh đại nhân thần uy, thuỷ quái nho nhỏ đương nhiên không xứng làm đối thủ của ngài.”
Mọi người nghe vậy, vội vàng reo hò theo: “Tổng binh đại nhân thần uy cái thế!”
La Khắc Kỷ nhếch miệng cười to nói: “Các huynh đệ vất vả rồi, đêm nay ta sẽ khao thưởng lớn cho các ngươi.”
Hắn chuyển hướng sang Ôn Ngọc Lâm, dặn dò nói: “Treo thi thể thuỷ quái ở đầu thuyền, thả ra tin tức, nói cho mọi người biết thuỷ quái đã bị La Khắc Kỷ ta chém chết.”