Chương 367: Phá hạn (4)
Chương 367: Phá hạn (4)
Một cánh cửa ngầm đập vào mi mắt.
Phương Tri Hành đi vào, cậu ngẩng đầu nhìn lên, đồng tử không khỏi run rẩy kịch liệt.
Bên trong mật thất thình lình có 10 kệ sách, phía trước mỗi một kệ sách có điêu khắc một vật tổ của động vật.
Mà 10 loại động vật phân biệt ứng với vật tổ của 5 loại động vật nam nữ Ngũ Cầm cảnh.
Trên kệ sách chất đầy từng quyển sách dày, toàn là bí tịch võ công.
Phương Tri Hành đi đến phía trước kệ sách Cự Hùng, tùy ý lật xem, ngoại trừ mấy công pháp như <Thi;ên Sát Huyết Hải công>, <Thi;ên Tàm Bá kình>, còn rất nhiều bí kíp mà Phương Tri Hành chưa từng thấy.
9 kệ sách khác cũng là như thế, công pháp chồng chất, phong phú.
Càng hiếm có đáng quý là ở đây còn có một kệ sách Bạo Hổ, cất giấu bí tịch võ công “hệ Cân Bằng” mà Phương Tri Hành luôn mong mỏi.
Quá tuyệt!
Nơi này quả thực là bảo khố võ học!
Một người một chó liếc nhìn nhau, bị chấn động lớn.
La Khắc Kỷ bạo tay ghê!
Đây là để lại cho Phương Tri Hành phần hậu lễ, có giá trị vượt quá tưởng tượng.
"Chỉ sợ bí tịch võ công mà tổng bộ Thiết Sơn môn cất giữ cũng không nhiều bằng nơi này!"
Phương Tri Hành tấm tắc sợ hãi, đột nhiên cảm giác tổng bộ Thiết Sơn môn không thơm nữa.
"Trai chủ!"
Đột nhiên bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa, cùng với tiếng gọi của một nữ tử nũng nịu.
Phương Tri Hành bước ra khỏi mật thất, mở cửa nhìn, bên ngoài là một thiếu nữ trẻ trung cao 1m75, da trắng dáng đẹp, xinh đẹp nho nhã.
"Ngươi là?"
Phương Tri Hành chưa từng gặp thiếu nữ trẻ trung này nên cảm giác vô cùng xa lạ.
Chỉ nhìn dung mạo và vóc người, trái lại vô cùng đẹp mắt, đẹp đến nỗi ngắm không cũng đủ no.
Thiếu nữ vén làn váy lên thi lễ, cười nói dịu dàng: "Nô tỳ tên là Hồng Diệp, tuân theo dặn dò của đại công tử, hiện tại thân phận của ta là thị nữ của trai chủ."
Phương Tri Hành hiểu ra, Hồng Diệp cũng là người La Khắc Kỷ sắp xếp ở lại.
Cũng đúng, sao La Khắc Kỷ không lo nghĩ để lại Ích Hương trai rộng lớn cho một mình Phương Tri Hành được.
Phương Tri Hành vội vàng hỏi: "Đại công tử còn dặn dò ngươi điều gì khác không?"
Hồng Diệp trả lời: "Đại công tử có nói, nếu có khách nhân đến đây tìm nơi ngủ nhờ thì nô gia phải phụ trách tiếp đón, còn chuyện khác thì nghe theo ngài sắp xếp."
Phương Tri Hành gật đầu, sau đó dặn dò: "Dọn nhà giúp ta trước, sau này ta sẽ lại ở thư phòng."
Thư phòng là một biệt viện tách rời hai tầng.
Tầng 1 là thư các, tầng 2 là phòng ngủ.
Phương Tri Hành chuyển vào, đẩy ra cửa sổ lầu hai ra, cảnh sắc trong viện nhìn bao quát toàn cảnh trong nháy mắt.
Đình viện cực kỳ trống trải, hai bên là hoa viên nhỏ, hoa tươi được trồng đang nở đủ mọi màu sắc rất xinh đẹp.
Chính giữa là một mặt cỏ lớn tương đương với nửa sân bóng, bình thường có thể dùng để luyện võ đánh quyền.
Ngoài ra, góc phía nam còn có một đầm hoa sen, ban ngày có thể xem hoa sen nở rộ đầy đầm, đầm sen ban đêm ánh trăng càng đẹp hơn.
“Nơi này cảnh trí được lắm!”
Tế Cẩu nhấc hai chân trước bò lên cửa sổ, đón gió xuân ấm áp, thè lưỡi không ngừng.
Phương Tri Hành đứng khoanh tay, cảm xúc phập phồng.
Tầm mắt của cậu bỗng nhiên hướng xuống. Cậu nhìn thấy Hồng Diệp dẫn một đám gia nô tiến vào cửa lớn đã đi qua.
Phương Tri Hành thấy vậy, xoay người đi xuống lầu, rất nhanh đã tới dưới mái hiên.
“Bái kiến trai chủ!”
Dưới bậc thang, Hồng Diệp dẫn theo một đám gia nô đồng loạt quỳ xuống đất hành lễ, vô cùng cung kính.
Phương Tri Hành gật đầu nói: “Đều đứng lên đi.”
Mọi người đứng dậy.
Hồng Diệp bắt đầu giới thiệu từng người.
Trong những gia nô này có đầu bếp phụ trách nấu cơm, có người phụ trách giặt quần áo, cũng có người phụ trách quét tước vệ sinh và bảo dưỡng hoa viên v.v...
Phần lớn bọn họ là người thường, chỉ có một võ giả trung niên tên là Chung Tồn Hải.
Nhưng tu vi của hắn chỉ là Quán Lực cảnh, hơn nữa tuổi tác của hắn đã hơn 50, giá trị chiến lực có thể không mạnh hơn người bình thường bao nhiêu.
Chung Tồn Hải có hai chức trách, bình thường phụ trách trông nhà bảo hộ viện, ngoài ra lúc trai chủ ra ngoài đảm nhiệm đánh xe.
Nhưng mà cân nhắc tình huống trị an của nội thành cực kỳ tốt, Chung Tồn Hải dường như không cần phí sức trông nhà bảo hộ viện, đánh xe mới là công việc chính của hắn.
Tình huống này giống như hắn đại khái giống như những người tốn mấy vạn học phí, vất vả lắm mới lấy được bằng tốt nghiệp đại học, sau này tìm một công việc chuyển gạch cho công trường.
“Ừm, cấu trúc của cả Ích Hương trai là như thế.”
Bản thân Phương Tri Hành là trai chủ, Hồng Diệp là thị nữ bên cạnh cậu, phụ trách nghênh đón tiễn đi, những người khác mỗi người một công việc.
Nhưng cậu cực kỳ rõ ràng “Trai chủ” này tuyệt đối không phải là vai diễn đơn giản.
Ngẫm lại thì biết, La Khắc Kỷ là trai chủ tiền nhiệm, những chuyện mà hắn làm tuyệt đối không thể là chuyện nhỏ.