Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 399 - Chương 399: Tiệc Rượu

Chương 399: Tiệc rượu Chương 399: Tiệc rượu

Cho nên thần cương có thể cực kỳ cứng rắn. Phòng ngự không thể phá vỡ; công kích kiên cố không gì phá nổi.

Đồng thời, thần cương cũng có thể cực kỳ mềm mại mỏng manh, tính dẻo rất mạnh.

Nhưng cho dù là loại thần cương nào, mặt ngoài của nó đều có hoa văn phức tạp, hình dạng như vảy cá rất xinh đẹp.

Chính vì nguyên nhân như vậy, khôi giáp dùng thần cương làm nguyên liệu chính tạo ra, chẳng những cường độ phòng ngự cực cao, nước lửa bất xâm hơn nữa còn mềm mại như tơ lụa, có thể mặc trên người giống như quần áo thêu hoa cho nên gọi là Lân Y.

“Bột Lân Y hiếm có đắt đỏ, hơn nữa là hàng cấm mà triều đình quản chế trọng điểm, nghiêm cấm mua bán.”

Phương Tri Hành nhướng mày, thong thả thu hồi tờ giấy như có suy nghĩ.

Tế Cẩu thấy thế, truyền âm hỏi: “Thế nào?”

Phương Tri Hành hơi im lặng, trả lời: “Đáy sông có đá Quy Văn nhưng bột Lân Y thì khó, có tiền cũng không mua được.”

Tế Cẩu hiểu rõ, đáp: “Vậy lựa chọn tu luyện &LTGiang; Lưu Thủy> đi, kỹ năng bơi của mày tốt như vậy, nhảy vào đáy sông mò 100 viên đá Quy Văn lên không phải được rồi à?”

Phương Tri Hành trợn trắng mắt, cạn lời nói: “Đá Quy Văn là hoá thạch không phải đá cuội, số lượng không có nhiều như vậy.

Ngoài ra, không phải mỗi đáy sông đều có đá Quy Văn, thứ này chỉ có ở dòng nước xiết ở Cấm Khu mới có.”

Tế Cẩu lại cảm thấy không sao cả, nói thẳng: “Vậy mày đi Cấm Khu tìm thử đi, chẳng qua là tốn thêm chút thời gian thôi.”

“...”

Phương Tri Hành không muốn nói chuyện với con chó không đầu óc này, cậu nghiêng đầu nhìn về phía ông lão râu bạc.

“Công tử gia, còn có việc gì à?”

Ông lão râu bạc đếm tiền, cười ha hả hỏi.

Phương Tri Hành dò hỏi: “Lão các chủ, làm sao có thể lấy được đá Quy Văn và bột Lân Y?”

Ông lão râu bạc vuốt chòm râu đáp: “Đá Quy Văn và bột Lân Y đều là vật hiếm lạ, không dễ lấy cho lắm.”

Phương Tri Hành nghe vậy, ý nghĩ chợt lóe, hạ giọng hỏi: “Ngài thần thông quảng đại, nhất định có cách đúng không?”

Ông lão râu bạc chà xát hai tay, cười nói: “Từ xưa đến nay, dân gian có tập tục đeo ngọc thạch phù hộ trường thọ trường sinh, đá Quy Văn cũng là một trong số đó.

Chính vì như vậy, đá Quy Văn cực kỳ nổi tiếng trên thị trường đồ cổ và ngọc khí, thuộc về tác phẩm nghệ thuật bền vững lâu đời, bảo đảm giá trị khá cao, ngài có thể đi dạo bên phía ‘Lão Nhai’.”

Trong lòng Phương Tri Hành vui vẻ, truy hỏi: “Vậy bột Lân Y thì sao?”

Vẻ mặt ông lão râu bạc nghiêm túc nói: “Thứ đó không chạm vào được, tội lớn mất đầu đó.”

Nói đến đây, lão cố ý quay đầu đi, lơ đễnh chà xát ngón tay.

Trong lòng Phương Tri Hành nhanh chóng sáng tỏ, móc ra kim phiếu nhét vào trong tay lão.

Ông lão râu bạc vui mừng quá đỗi, lặng lẽ cười nói: “Công tử gia, thế nhân đều biết bột Lân Y bắt nguồn từ quặng đồng, nhưng cụ thể đến từ loại quặng đồng nào thì rất ít có người biết.

Lão phu vừa mới điều tra, biết được quặng đồng này thật ra tên là ‘Thiểm thạch’ (Amphibol, khoáng khoáng vật silicat tạo đá sẫm màu)!

Nếu ngài trực tiếp mua bán bột Lân Y, đó là phạm vào tội chết nhưng nếu ngài mua Thiểm thạch rồi mời một vài người tay nghề giỏi giúp ngài tinh luyện tinh chế, ngài cũng có thể lấy được một ít bột Lân Y.”

“ Thiểm thạch...”

Phương Tri Hành tỉnh ngộ lại, nhớ kỹ.

Không bao lâu, cậu đi ra khỏi Phong Ngâm các, đi đến thương hội Thiên Bảo.

“Ngài muốn mua đá Quy Văn?”

Vị tiểu thư phụ trách tiếp đãi Phương Tri Hành cũng là lần đầu tiên nghe nói về đá Quy Văn, hơi xa lạ.

Cô đi tìm đọc danh mục bảo vật của thương hội Thiên Bảo, rất nhanh có phát hiện.

“Đá Quy Văn bình thường làm trang sức cho quyền quý sử dụng, số lượng khá khan hiếm, bình thường chỉ có vương công quý tộc có thể thu thập vật ấy đeo ở trên người, có ngụ ý cầu phúc tăng thọ.”

Tiểu thư tiếp đãi lắc đầu nói: “Trong tồn kho của thương hội bọn ta không có đá Quy Văn, thiếu hàng.”

Phương Tri Hành hiểu rõ, xoay người rời khỏi thương hội Thiên Bảo, cưỡi ngựa đến Lão Nhai.

Tế Cẩu không nhịn được nhắc nhở: “Điều kiện 1 viết vô cùng rõ ràng, yêu cầu chi tiết mày đi vớt đá Quy Văn chứ mua đến không tính mà.”

“Mày bị ngu à!”

Phương Tri Hành liếc xéo Tế Cẩu, khinh thường nói: “Động não chút đi được không, tao có thể mua 100 viên đá Quy Văn trước sau đó ném xuống dòng nước xiết nào đó lại lặn xuống đáy sông vớt lên, không phải hoàn thành nhiệm vụ rồi à?”

“À cái này...”

Tế Cẩu nhất thời không lời nào chống đỡ, hóa ra thằng khốn này muốn thẻ bug.

Một lát sau...

Phương Tri Hành đi vào chợ đồ cổ.

Nơi này cũng rất náo nhiệt, bày hàng vỉa hè khắp nơi.

Phương Tri Hành mới vừa đi vào đã bị mấy bán hàng rong vây quanh, chào hàng trong tay bọn họ là hàng tốt.

Ví dụ lư hương của một vị hoàng đế tiền triều nào đó từng sử dụng, hoặc là bút tích thực của một vị danh nhân lịch sử nào đó v.v...

Phương Tri Hành vừa đi bộ vừa hỏi thăm đá Quy Văn.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0