Chương 407: Tứ cầm (3)
Chương 407: Tứ cầm (3)
" y dô, mày dứt khoát cho tao chết cho rồi, nói không chừng sau khi tao chết thì có thể xuyên không về nhà."
Tế Cẩu khóc đến mức nước mũi giàn giụa, rối tinh rối mù, cực kỳ thê thảm.
Ngày thứ 3, ngày thứ 4!
Phương Tri Hành vẫn không thể nào săn giết dị thú cấp 3, bận rộn vô ích cả ngày.
Tế Cẩu thì không ngừng sốt cao, ăn cái gì thì ói cái đó.
Mãi đến ngày thứ 5!
Bõm!
Một con Cốt Ngư cực lớn dài hơn 20 mét thình lình nhảy ra khỏi mặt nước, nhấc lên sóng gió động trời.
Bè trúc không chịu nổi, chỉ giây lát đã bị sóng đục quét sạch, nuốt hết, phá hủy.
Phương Tri Hành thấy vậy thì không thể không lăng không nhảy lên, liên tục đạp nước, tháo chạy lên cao, lên xuống trên mặt sông rộng rãi.
"Hoa Tuyết Ngập Đầu!"
"Sư Tử Phi Hồng!"
Cậu nắm chặt Thính Phong đao, vung đến, chém về phía Cốt Ngư cực lớn.
Keng keng keng!
Xương cá của Cốt Ngư rất cứng rắn, trọng đao chém tới, tia lửa văng khắp nơi, âm thanh va chạm đinh tai nhức óc.
Vẻ mặt Phương Tri Hành vô cùng nghiêm túc, cậu có 15000 cân lực đạo, ngây ra, trong lúc nhất thời không hạ được con Cốt Ngư cực lớn này.
"Xương cá thường chìm vào trong nước, ta lại không thể dừng ở trên mặt nước, thời cơ và lực đạo chém ra kém xa trên đất bằng."
Trong lòng Phương Tri Hành gấp gáp, lo lắng Cốt Ngư sẽ chạy mất.
Cậu thử chạy về phía bên bờ từng tí, có ý đồ dụ dỗ Cốt Ngư cực lớn bơi qua đó.
Nhưng Cốt Ngư quá lớn, tiến đến gần bờ cách 10 mét thì dừng lại.
"Nếu tiếp tục như vậy thì hoàn toàn không giết nó được."
Phương Tri Hành hít sâu một hơi, sắc mặt hơi tệ, cậu đột nhiên lặn xuống nước, chìm đến đáy sông rồi đứng vững.
Tụ lực!
Một giây, 2 giây, 3 giây…
Cốt Ngư cực lớn bơi xuống đáy sông, dường như nó có thể nhìn thấy Phương Tri Hành nên công bằng đánh đến.
Hai tay Phương Tri Hành siết chặt Thính Phong đao, toàn thân căng thẳng như chiếc cung lớn.
Cốt Ngư cực lớn lấn đến gần từng chút một, sau nháy mắt, Phương Tri Hành đột nhiên vung đao lên.
"Bịch!"
Trên mặt sông đột nhiên nhấc lên một thác nước cao 30 40 mét có hình dạng giống như một thanh đại đao.
Không bao lâu sau, Phương Tri Hành kéo Cốt Ngư cực lớn lên bờ sông.
Lúc này, phần đầu của Cốt Ngư cực lớn bị cắt thành 2 ngay giữa đầu.
Phương Tri Hành cúi đầu nhìn Thính Phong đao, trên mặt lộ ra vẻ đau xót.
Thính Phong đao lại lần nữa vỡ ra.
Cũng làm khó trọng đao này rồi, đầu tiên là trải qua sự giày vò của thanh trúc sắc trăm năm, lại bị Cốt Ngư kiên cố tàn phá.
Lần này Thính Phong đao hư hỏng rất nghiêm trọng, không thể sửa chữa là khỏi ngay được.
Phương Tri Hành không quan tâm đến Thính Phong đao nữa, cậu đặt tay lên trên Cốt Ngư cực lớn.
"Thu!"
Một ý niệm, tạch tạch tạch, toàn thân Cốt Ngư cực lớn tan rã giống như bị nghiền nát vậy.
Trong nháy mắt, Cốt Ngư cực lớn hóa thành từng tia bụi xám, phiêu tán không còn gì.
[Giang Lưu Thủy. Đã hoàn thành điều kiện max cấp, có thăng cấp hay không?]
Phương Tri Hành thở phào rồi nở nụ cười thỏa mãn.
Chẳng qua là cậu không thăng cấp ngay mà trở về bên cạnh Tế Cẩu ở doanh trại trước.
" y dô, tao đúng là bị bệnh, tại sao đêm đấy tao lại hy sinh hết 8 cái mạng chứ?" Tế Cẩu rên rỉ, biết vậy chẳng làm.
Phương Tri Hành ngồi xuống bên cạnh nó, lấy lại bình tĩnh.
"Thăng cấp!"
Một ý niệm, ký ức và cảm ngộ của tu luyện Giang Lưu Thủy khổng lồ thao thao bất tuyệt tràn vào trong đầu cậu, được cậu nhanh chóng hấp thu, tiêu hóa, hoàn toàn hòa làm một thể.
Phương Tri Hành đột nhiên tỉnh ngộ, nắm giữ toàn bộ áo nghĩa của bộ công pháp Giang Lưu Thủy.
Bộ công pháp phòng ngự này mô phỏng sự tồn tại và tiến hóa trong nước của dị thú loài rùa, hấp thu đặc tính cứng rắn cùng với nước chảy của dị thú loài rùa.
Toàn thân Phương Tri Hành run lên, cậu ưỡn ngực, bắp thịt toàn thân phồng lên kịch liệt.
Trong lúc vô hình, cơ thể của cậu tăng lên một vòng, đầu tiên là làn da trước ngực hiển hiện đường vân có hình dạng mai rùa, sau đó lan tràn ra ngoài, cuối cùng trên dưới toàn thân đều trải rộng đường vân hình dạng mai rùa, bao trùm lên mỗi một tấc da thịt.
Mỗi một đường vân mai rùa trùng hợp hoàn mỹ với bắp thịt trên người cậu.
Khiến đường nét bắp thịt trên người Phương Tri Hành chợt nhìn giống như dùng bút lông đen phác họa ra, không cách nào nói rõ sự vững chắc cứng rắn.
Phương Tri Hành siết chặt nắm đấm, cảm nhận sức mạnh toàn thân bắt đầu khởi động điên cuồng.
"11 vạn cân sức mạnh, tốt quá đi!"
Phương Tri Hành không kìm lòng được mà nở nụ cười thỏa mãn.
Lúc này, cậu không chút sợ hãi thăng cấp đến Tứ Cầm cảnh viên mãn.
[Giang Lưu Thủy. Viên mãn]
[Kỹ năng bộc phát: Làn Da Quy Văn (Lv3)]
[Làn Da Quy Văn: Cơ thể của ngươi cứng rắn như mai rùa, đao thương bất nhập (cửu khiếu vẫn là điểm yếu)]
"Chậc, chỉ thức tỉnh một kỹ năng bộc phát…"
Phương Tri Hành chớp mắt, không khỏi thất vọng.
"Ừm, kỹ năng bộc phát tính phòng ngự có lẽ vốn rất ít."