Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 425 - Chương 425: Lân Y (2)

Chương 425: Lân Y (2) Chương 425: Lân Y (2)

Hỏa kế tiệm thuốc xoa lòng bàn tay, cười hỏi: “Giá bán của loại Lăng Lý Giáp này cao vô cùng, Lăng Lý Giáp nặng một lạng là có thể đổi được một viên Nhục Đan trung phẩm cấp 3 đấy.”

Phương Tri Hành móc một xấp kim phiếu từ trong lòng ra, vẫy vẫy trước mắt hỏa kế tiệm thuốc.

Hỏa kế tiệm thuốc nháy mắt bị loại năng lực tiền giấy vô địch thuyết phục, cúi đầu khom lưng bồi cười.

Hắn vội vàng tìm đến chưởng quỹ, chưởng quỹ lập tức phân phó một lực sĩ mang một cái hũ nặng đến và vén nắp lên.

Phương Tri Hành cúi đầu nhìn vào hũ, bên trong chứa một loại bột phấn màu vàng cực kỳ nhỏ vụn.

Chợt nhìn qua, nó cực kỳ giống với bột vàng.

Chưởng quỹ cầm một cái muỗng nhỏ múc ra một chút, đặt dưới ánh mặt trời.

Bất chợt, loại bột phấn này bắn ra ánh vàng chói lóa mãnh liệt, làm chói mù mắt người.

Dưới sự chiếu rọi của ánh sáng mặt trời, bột phấn màu vàng giống như hòa tan, biến thành trạng thái dịch thể lưu động, bề mặt sáng bóng trơn trượt trong như gương, có thể rõ ràng chiếu ra khuôn mặt người.

Chưởng quỹ cười nói: “Công tử, loại Lăng Lý Giáp này là một trong những dược phẩm chiêu bài của Diệu Thủ đường, đại biểu cho uy tín của tiệm cũ trăm năm bọn ta, tuyệt đối có giá trị cực kỳ. Ngài muốn mua bao nhiêu?”

Phương Tri Hành trực tiếp hỏi: “Ví dụ như ta muốn dùng Lăng Lý Giáp để bôi lên toàn thân thì cần mua với số lượng bao nhiêu?”

“Gì, bôi lên cái gì cơ?”

Chưởng quỹ tức khắc trừng to mắt há hốc mồm, còn tưởng là mình nghe nhầm.

Nhưng mà vẻ mặt Phương Tri Hành nghiêm túc, hào khí lấy tất cả kim phiếu lấy ra đặt ở trên quầy.

Cậu không sợ dùng tiền, cũng tiêu nhiều được như vậy.

Có câu thường nói ấy, nghèo văn giàu võ!

Chi tiêu của người tập võ là cực kỳ to lớn.

Các võ giả khác khổ cực làm công nhân, khổ cực mệt nhọc thì không nói, trên thực tế không kiếm được mấy đồng tiền.

Với chút thu nhập ít ỏi đó của bọn họ, mua ít Nhục Đan thôi là cơ bản xài hết.

Thảm hại hơn là, rất nhiều người căn bản không mua nổi Nhục Đan.

Nếu như bị thương trong lúc làm công, vẫn còn phải tự bỏ tiền ra để chữa thương, lại nhanh chóng biến thành mắc nợ.

Nói chung tất cả bọn họ đều là đứa khổ, các loại khổ, còn không có uy nghiêm gì cả.

Nhưng Phương Tri Hành thì lại khác.

Ngay từ lúc đầu cậu đã lựa chọn gia nhập môn phiệt La gia, đi làm công cho đại môn phiệt.

Chỗ tốt chính là La gia tài hùng thế lớn, bảo đảm cho Phương Tri Hành có đảm bảo đầy đủ ở các phương diện công pháp, thu nhập, quyền thế.

Chỉ cần không phải tiêu dùng đặc biệt to lớn, lấy thu nhập của cậu thì hoàn toàn ứng phó được.

Nếu không thì có ai chịu cam tâm làm chó săn cho môn phiệt đâu chứ.

Chỉ một lát sau, Phương Tri Hành ôm một vò Lăng Lý Giáp đi ra Diệu Thủ đường.

Trên mặt chưởng quỹ và hỏa kế tiệm thuốc xuất hiện nụ cười tươi như hoa cúc, một đường đưa cậu ra ngoài cửa lớn.

Phương Tri Hành lấy tốc độ nhanh nhất trở về Ích Hương trai, đi thẳng tới phòng ngủ lầu hai thư phòng, lại đóng kín cánh cửa phía sau.

Tế Cẩu theo đuôi đi vào, hiếu kỳ hỏi: “Trong vò là thứ gì đó”

Phương Tri Hành trả lời: “Không phải đồ ăn, chẳng liên quan gì đến mày hết.”

Tế Cẩu nghe vậy, trái lại càng hiếu kỳ hơn, vây quanh cái vò ngửi tới ngửi lui.

Phương Tri Hành không để ý đến nó, cởi y phục trên người, vén nắp vò bốc một nắm bột phấn màu vàng bôi lên trên người.

Lẹt xẹt ~

Lượng lớn bột phấn vẩy lên người, làn da nhanh chóng dính lên một lớp màu vàng.

Ánh mặt trời ngoài cửa sổ chiếu vào, trong lúc bất chợt, hai mắt Tế Cẩu suýt chút nữa thì bị lóe mù.

“Đệch mợ nó!”

Tế Cẩu quay đầu đi, quỳ rạp trên mặt đất, mắt chó híp thành một cái khe hẹp.

Trong mắt nó, Phương Tri Hành giống như biến thành một pho tượng điêu khắc hoàng kim, tỏa ra kim quang vô tận rực rỡ, không cách nào nói rõ được.

“Coi như là thiên thần hạ phàm cũng chẳng qua chỉ như vậy thôi!” Tế Cẩu chấn động không hiểu.

Hồi lâu sau, sau khi Phương Tri Hành bôi bột phấn màu vàng lên cả nách và bàn chân!

Giao diện hệ thống chợt lấp lóe ánh sáng!

[Đã hoàn thành điều kiện để đạt tới Xuyên Sơn Giáp Lân Công viên mãn, có thăng cấp hay không??]

“Có!”

Phương Tri Hành không hề chần chờ nghĩ!

Bột phấn màu vàng bôi lên trenen gười cậu cấp tốc hòa tan biến thành chất lỏng màu vàng óng, lưu động thật nhanh, tiện đà chui vào trong lỗ chân lông.

Rắc rắc ~

Toàn thân Phương Tri Hành chấn động có quy luật, mỗi một đoạn bắp thịt trên người khi thì phồng lên thật co, khi thì co rút hạ xuống, ở trong biến hóa động thái mỗi giờ mỗi phút.

Sau đó thân hình của cậu bỗng nhiên bành trướng một vòng, chiều cao cao hơn 2cm.

Tứ chi, phần eo của cậu trở nên càng thêm vai u thịt bắp, bờ vai cũng trở nên càng rộng hơn, phần ngực cũng càng thêm chắc nịch.

Phương Tri Hành chậm rãi mở mắt ra, sự mơ hồ như có hơi nước trong mắt cấp tốc biến mất, trở nên phá lệ trong suốt.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0