Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 426 - Chương 426: Lân Y (3)

Chương 426: Lân Y (3) Chương 426: Lân Y (3)

Tình cảnh này...

Tế Cẩu không khỏi trừng lớn mắt chó, ngửa đầu nhìn Phương Tri Hành vạm vỡ cường tráng, chậc chậc kêu kỳ lạ.

“Mịa nó, cao 2 mét 4, suýt chút nữa thì bắt kịp tên La Khắc Kỷ kia rồi.” Tế Cẩu không khỏi sợ hãi cảm thán.

Phương Tri Hành siết quả đấm lại, biểu cảm trên mặt nháy mắt đặc sắc vô cùng.

Tế Cẩu giật mình một cái, hỏi: “Sức mạnh tăng trưởng bao nhiêu?”

Khóe miệng Phương Tri Hành cong lên, trả lời: “Chắc là phải được 1 vạn cân, bây giờ sức mạnh tao được 12 vạn cân rồi đó!”

“Cái gì, sao lại tăng nhiều thế?!” Tế Cẩu sợ ngây người.

Lực thấp nhất của Cửu Ngưu cảnh là 9 vạn cân, Phương Tri Hành trâu bò cực kỳ, trực tiếp tăng mạnh lên đến 12 vạn cân luôn!

Mấu chốt là, bây giờ cậu vẫn chỉ là Tứ Cầm cảnh viên mãn, đằng sau còn có điểm “Cân Bằng” có thể cường hóa.

“Kỳ lạ thật, tại sao sức lực của tao một phát tăng vọt khoảng 1 vạn cân thế?!”

Bản thân Phương Tri Hành cũng kinh ngạc không thôi.

Trước đó cậu từng cẩn thận lật xem &LTXuy;ên Sơn Giáp Lân Công>, trên công pháp chỉ nhấn mạnh phòng ngự lợi hại cỡ nào, căn bản là không hề nhắc tới sự tăng trưởng của công pháp này đối với sức mạnh cũng có ích lợi rất lớn.

“Chẳng lẽ Xuyên Sơn Giáp Lân Công càng thích hợp với mình à?”

Phương Tri Hành chỉ có thể phân tích theo phương hướng này.

Đệ tử môn phiệt tu luyện thần công tổ truyền, đều cực kỳ phù hợp với thể chất huyết mạch của bọn họ, khiến cho bọn họ thăng cấp nhanh hơn, lại còn mạnh hơn võ giả bình thường!

Vừa đúng lúc này ánh mắt Phương Tri Hành sáng lên, chú ý tới giao diện hệ thống có một mũi nhọn lờ mờ đang nhấp nháy.

Cậu nhìn cẩn thận!

[Điều kiện để đạt tới Xuyên Sơn Giáp Lân Công viên mãn:

1, Sử dụng ‘Lăng Lý Giáp’ bôi lên khắp cơ thể 1 lần (Đã hoàn thành.)

2, Đã trải qua một lần nguy cơ tử vong, nhận được tăng thêm ngoài định mức (Đã hoàn thành.)]

“A cái này...”

Phương Tri Hành không khỏi trừng to mắt, điều kiện max cấp của &LTXuy;ên Sơn Giáp Lân Công> thế mà lại biến thành 2 cái.

Tế Cẩu tập trung nhìn vào, tặc lưỡi nói: “Đù mé, còn có thể chơi như vậy à? Đây là nhiệm vụ ẩn đi!”

Phương Tri Hành cười ha ha vui vẻ nói: “Lúc đi thi, ở phía cuối cùng của bài thi hay có một đề bài thêm điểm, xem ra tao đây là nhân họa đắc phúc, làm đề thêm điểm một lần!”

Cảm ơn La Khắc Kỷ và Đổng Mẫn Châu!

Cảm ơn hòa thượng đầu trọc!

Trong mắt Phương Tri Hành phụt ra sát ý vô cùng vô tận, nhe răng nói: “Có áp lực mới có tiến bộ, cảm ơn các ngươi bức bách, nghiền ép tất cả bộ phận tiềm lực của ta!”

Thời khắc sinh tử có sự sợ hãi vô cùng!

Không có La Khắc Kỷ và Đổng Mẫn Châu sắp xếp Phương Tri Hành đi chịu chết, không có hòa thượng đầu trọc hành hạ đến chết thì sẽ không có Phương Tri Hành tiến bộ như ngày hôm nay!

“Phương Tri Hành ta ân oán rõ ràng, nhất định sẽ báo đáp các ngươi cho thật tốt!”

Phương Tri Hành hít sâu một hơi, lập tức thi triển Súc Cốt cứng rắn áp chế chiều cao xuống 2cm.

Ngày hôm sau, chưa tới buổi trưa!

Một con bồ câu đưa tin từ trên trời giáng xuống, bay vào Ích Hương trai.

“Trước canh ba buổi chiều chạy tới đầu đường rừng Hắc Tùng một trăm năm mươi dặm ngoài thành bắc, bắt cóc một nữ ni cô, pháp hiệu Minh Tịnh, đưa cô ta đến Nhan thị tửu trang trước lúc chạng vạng tối.”

Hai mắt Phương Tri Hành khẽ híp lại.

Con mẹ nó lại là bắt cóc!

Mục tiêu vẫn là một nữ ni cô.

Tình huống như thế nào đây trời?

Hơn nữa, mệnh lệnh cuối cùng khiến Phương Tri Hành lông mày vặn thành một cái vướng mắc.

“Con bà nó chứ, lại là Nhan thị tửu trang...”

Phương Tri Hành một nghiến răng ken két, cười lạnh nói: “Tránh được mùng một, không tránh được mười lăm, nên đối mặt cuối cùng vẫn phải đối mặt.”

Cậu suy nghĩ một chút, chợt phân phó Hồng Diệp mang một bộ áo đen tới.

Sau đó cậu đổi một thanh đao mới, tạo hình hơi khác với thanh ban đầu, lại vứt bỏ cung tên.

“Tế Cẩu, lần này mày ở nhà đi.”

Phương Tri Hành cân nhắc mãi, đưa ra một quyết định đã suy nghĩ cặn kỹ.

Tế Cẩu nháy mắt mấy cái, trái lại kinh nghi hỏi: “Có ý gì thế, sao mày lại đột nhiên tốt bụng vậy?”

Phương Tri Hành bĩu môi nói: “Tên hòa thượng đầu trọc kia từng nhìn thấy mày, ngộ nhỡ mày xuất hiện lần nữa, không phải bại lộ tao còn chưa chết à?”

Tế Cẩu nhất thời hiểu ra.

Đúng là lão hòa thượng Cửu Ngưu cảnh kinh khủng kia đã nhìn thấy nó.

Cũng đúng, tuy tổ hợp một người một chó không tính đặc biệt đáng ngạc nhiên, nhưng đúng là tương đối chói mắt, dễ gia tăng ấn tượng, khiến người ta nhớ kỹ.

Tế Cẩu lặng lẽ vui vẻ nói: “Tùy mày, dù sao tao nghe theo sắp xếp của mày, cũng có thể tính là một loại ràng buộc.”

Phương Tri Hành cười khẩy nói: “A đúng đúng, con chó nghe lời chủ nhân mới là chó ngoan.”

“Mày nói bậy!”

Tế Cẩu nổi giận kêu lên: “Tao đây gọi là bo bo giữ mình, con mẹ nó ngày nào mày cũng chạy ra ngoài liều mạng, biết cái gì gọi là bo bo giữ mình không hả?”
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0