Chương 443: Hội võ (4)
Chương 443: Hội võ (4)
La Thiên Thiên lại một lần không chiến mà thắng.
Không đợi La Khắc Kỷ lên tiếng, La Thiên Thiên hơi di chuyển nhảy về phía mặt sông, dừng trên một bè tre.
Điền Thái Hưng thấy thế, hừ lạnh một tiếng, thân hình nhoáng lên dừng ở đối diện La Thiên Thiên.
Hai người đứng trên cùng một bè tre, bốn mắt nhìn nhau.
Mọi người đều nín thở.
Gần như đồng thời, quận trưởng đại nhân và Điền Hiệp Nghĩa cũng cách không nhìn nhau.
Điền Thái Hưng nhìn khôi giáp trên người La Thiên Thiên lại sờ khôi giáp của mình, cười nói: “Thiên Thiên tiểu thư, khôi giáp của cô thật xinh đẹp, xin hỏi lấy từ trong tay vị đại sư nào vậy?”
La Thiên Thiên trả lời: “Ngươi căng thẳng hả? Không có gì nói thì tìm chuyện để nói! Khôi giáp của ta lấy từ tay ai, liên quan quái gì đến ngươi.”
Điền Thái Hưng tức giận hừ nói: “Đường đường thiên kim môn phiệt, lời nói tục tĩu còn ra thể thống gì?”
“Ngươi đang dạy ta làm tiểu thư như thế nào hay gì?”
Ánh mắt La Thiên Thiên khinh thường, cười lạnh nói: “Nếu ngươi đánh thắng ta, cha ta lập tức từ quan. Nếu ngươi đánh thua, ta thiến ngươi.”
Điền Thái Hưng giận dữ bật cười.
Thật ra hẹn cược của đôi bên là: bên thua từ quan về nhà.
“Vậy đến đây đi, ta cũng không tin ta sẽ thua bởi một nữ tử!” Điền Thái Hưng triển khai tư thế.
La Thiên Thiên hơi im lặng, bỗng nhiên mở miệng nói: “Ngươi và ta đều mặc khôi giáp, vậy thì đánh không có ý nghĩa, chi bằng chúng ta đều cởi khôi giáp, đánh giáp lá cà dốc hết sức lực một lần, thế nào?”
Điền Thái Hưng đầu tiên là ngẩn ra nhất thời hơi động lòng.
Bởi vì rõ ràng khôi giáp trên người La Thiên Thiên tốt hơn.
Hắn là một phía chiếm tiện nghi.
“Cái này à...”
Hắn còn chưa nói xong một câu, một tiếng cheng vang lên, La Thiên Thiên đã cởi mũ giáp ném lên boong tàu.
Điền Thái Hưng thấy thế, không hề chần chờ, cũng bắt đầu cởi khôi giáp trên người.
Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh tượng này đều ngây người.
Còn chưa đấu võ đã cởi đồ trước đây là muốn chứng tỏ điều gì?
Vấn đề là áo giáp mà La Thiên Thiên mặc sát người, bên trong chỉ mặc một cái áo lót và tiết khố, quá lộ!
Phong cảnh đẹp thế này lại dọa mọi người sợ hãi.
“Không thể nhìn, tuyệt đối không thể nhìn!”
Mọi người quá sợ hãi, hoặc quay đầu đi hoặc che mắt, không dám nhìn.
Người có gan lớn, vừa bịt mắt vừa xuyên qua khe hở lén thưởng thức cảnh xuân của thiên kim môn phiệt.
Biểu cảm Điền Thái Hưng cứng đờ, làm sao hắn cũng không ngờ La Thiên Thiên lại dám cởi áo lộ thịt giữa ban ngày.
“Không biết xấu hổ, cô hèn hạ...”
Điền Thái Hưng hít sâu, không nhịn được chửi ầm lên.
La Thiên Thiên một tay chống nạnh, nâng tay phải lên ngoắc ngón tay nói: “Đến đi, ngươi dám đâm tiện nhân như ta một kiếm không? Đâm vào đây, nếu ta tránh một chút thì xem như ta thua.”
Cô ta chỉ vào ngực mình.
Điền Thái Hưng giận tím mặt, biểu cảm dần dần dữ tợn nói: “Cô đang xem thường ta à?”
La Thiên Thiên cười khẩy nói: “Ngươi có gan thì đâm đi!”
Điền Thái Hưng bước ra một bước, trường kiếm như nước, khí thế như cầu vồng.
Hắn nhất quyết không tin La Thiên Thiên sẽ không né.
Xì!
Trường kiếm đâm vào ngực La Thiên Thiên, từ trước ngực xuyên qua sau lưng.
Điền Thái Hưng nhất thời ngây ngẩn cả người, trong nhất thời không thể tin được.
“Đâm rất hay!”
La Thiên Thiên bỗng nhiên nâng tay trái lên, bắt lấy tay cầm kiếm của Điền Thái Hưng, thân thể dán sát về phía trước.
Tay phải thành móng vuốt, nắm lấy đũng quần của Điền Thái Hưng.
Cả người Điền Thái Hưng run lên, nháy mắt trợn mắt há miệng.
“Ngươi đã cường hóa phòng ngự nhưng ngươi bị ta bắt được chỗ yếu hại rồi, còn có thể phòng được không?”
Đầy mặt La Thiên Thiên là nét cười điên cuồng.
Chiếc roi màu da quấn quanh trên người cô ta chợt bay múa, một đoạn quấn quanh cổ Điền Thái Hưng, một đoạn khác theo sau lưng Điền Thái Hưng, đi tới mông hắn khoan vào hậu môn của hắn.
“Ngươi, ngươi tiện nhân này!” Điền Thái Hưng khóc không ra nước mắt.
Hắn chờ mong một trận chiến đấu dốc hết sức lực, dưới ánh mắt của mọi người, đao thật thương thật, một trận quyết thắng bại, dương danh lập vạn!
Nhưng tuyệt đối không ngờ...
“Ha ha ha, vui không?”
Biểu cảm của La Thiên Thiên hỗn độn, trạng thái như điên.
Điền Thái Hưng vô cùng khó chịu, thấy hậu môn khó giữ được!
Một khi roi màu da kia chui vào trong hậu môn, hắn sẽ chết chắc, không thể nghi ngờ gì!
Lúc này, thật ra phần lớn dân chúng quả thật không dám nhìn La Thiên Thiên.
Người có lá gan tiếp tục xem cuộc chiến nhưng vẻ mặt cũng ngơ ngác, vô cùng khó hiểu.
Bởi vì bọn họ chỉ nhìn thấy La Thiên Thiên và Điền Thái Hưng đột nhiên dính sát vào nhau, sau đó hai người bọn họ dường như yên lặng.
Tư thế hơi gì ấy nhỉ...
Chỉ có số ít người nhãn lực đặc biệt tốt mới biết rõ ràng đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng toàn bộ bọn họ bị hình ảnh nhìn thấy làm khiếp sợ, một đám nghẹn họng nhìn trân trối, kinh ngạc, điên cuồng không thôi.
Đm!
Điền Thái Hưng bị La Thiên Thiên “nắm thóp” rồi!